Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi

Chương 33: Tinh tế võng hồng thi đấu phát sóng trực tiếp (6)




Edit: Min
Hạng thi đấu thứ nhất kết thúc, nhóm người dự thi trở lại trên phi thuyền nghỉ ngơi, livestream thi đấu cũng tạm thời đóng lại.
Trước khi để mọi người đi nghỉ ngơi, Ruth nói “Các bạn có thời gian một ngày một đêm có thể nghỉ ngơi, phát sóng trực tiếp đã tạm dừng, các bạn có thể thư giãn thật tốt. Trên phi thuyền có phòng y tế, người bị thương có thể đi trị liệu. Mỗi người đều có một phòng riêng để nghỉ ngơi, các loại đồ dùng thiết bị bên trong rất đầy đủ, cho nên đừng đi loạn ở trên phi thuyền. Phạm vi tự do hoạt động chỉ có thể ở trong khu nghỉ ngơi, muốn ra khỏi phạm vi hoạt động cần phải xin phép. Nếu có người làm trái với quy định, trực tiếp bị đá khỏi thi đấu.”
Ruth vỗ vỗ tay nói “Được rồi! Các bạn có thể đi nghỉ ngơi, thi đấu ngày mai mà các bạn sắp sửa phải đối mặt chính là càng khó khăn, thừa dịp hiện tại dưỡng đủ tinh thần đi.”
Đám người tản ra, trở lại phòng của mình, đầu tiên đương nhiên là muốn tắm rửa một cái thả lỏng thân thể một chút.
Cảnh Dương mở cửa phòng mình chuẩn bị đi vào, Kaidi đi ngang qua dừng lại nhìn hắn, thấy bóng dáng của hắn biến mất sau cánh cửa, gã mới tiếp tục đi về phía trước.
Điểm cá nhân ba lần của gã đều cao hơn Mill, nhưng gã cũng không bởi vì vậy mà cảm thấy vui vẻ, bởi vì phản ứng của Mill hoàn toàn không ở trong dự tính của gã. Giám khảo thiên vị gã rất rõ ràng, dựa theo tính cách dễ bị chọc giận của Mill thế mà không tức giận, cũng không đi theo giám khảo tranh luận.
Nếu là tình huống trước đây, Mill càng cãi cọ, càng tức giận nói chuyện không suy nghĩ, càng sẽ bị nhóm cư dân mạng chán ghét. Gã không nghĩ tới Mill sẽ nhịn xuống, càng không nghĩ tới năng lực của Mill sẽ mạnh hơn gã, tiếp tục như vậy đối với gã rất bất lợi.
Kaidi tắm rửa xong liền đi tìm hai đội viên khác, nhân cơ hội livestream thi đấu tạm ngừng, bọn họ cần phải thương lượng một chút.
Ruth về phòng của mình, tìm bộ quần áo đẹp nhất để thay, cô hiện tại đặc biệt hối hận không có mang mấy bộ lễ phục tới đây. Thay quần áo trang điểm thật đẹp, Ruth đeo lắc tay Cảnh Dương đã tặng cô, chụp rất nhiều ảnh ở các góc khác nhau. Chọn mấy tấm đẹp nhất đăng lên trang cá nhân của mình, lập tức có không ít người bình luận dưới bài đăng muốn mua lại lắc tay của cô.
Ruth đem phiếu của mình ủng hộ cho Cảnh Dương, đồng thời còn kêu gọi người nhà, bạn bè, những người đang theo đuổi cô bỏ phiếu ủng hộ cho Cảnh Dương.
Đến khi nghe được tin phải đi họp, Ruth mới đổi lại quần áo, ra khỏi phòng.
Mới vừa đi đến cửa phòng họp, liền nhìn thấy sắc mặt khó coi của ba người giám khảo đi ra, Ruth nhỏ giọng hỏi một nam trợ lý khác “Có chuyện gì vậy?”
Nam trợ lý cũng nhỏ giọng trả lời nói “Chúng ta nhận được rất nhiều khiếu nại của cư dân mạng, nói chúng ta đánh cờ hiệu công bằng, công chính tổ chức thi đấu, lại không làm được. Còn có đại Boss tự mình ra lệnh, muốn nghiêm trị ba người giám khảo kia.”
Ruth nhướng mày, quay đầu lại nhìn bóng dáng ba người giám khảo kia, cười vô cùng vui sướng khi người gặp họa.
Phi thuyền vẫn luôn di chuyển, ba giờ sau, phi thuyền đáp ở một tinh cầu địa điểm thi đấu thứ hai. Mà hầu hết người dự thi sau khi ăn cơm no, giờ phút này vẫn còn đang ngủ.
Sáng sớm hôm sau, nhóm người dự thi nhóm xuống khỏi phi thuyền, phát hiện bọn họ bị đưa đến bên ngoài một rừng cây, rừng cây này nhìn từ xa lộ ra bầu không khí rất cổ quái.
“Buổi sáng tốt lành!” Ruth lớn tiếng nói “Hạng thi đấu thứ hai lập tức phải bắt đầu rồi, trước khi thi đấu, tôi muốn tuyên bố một việc. Ngày hôm qua sau khi thi đấu chấm dứt, chúng tôi nhận được không ít khiếu nại của cư dân mạng, bởi vì giám khảo chúng tôi mời tới không thể hiện được tính công bằng. Miller · Mill, mời cậu đứng lên phía trước.”
Cảnh Dương đi vài bước về phía trước, không biết cô muốn làm gì.
Những người khác nghe được lời Ruth nói đều rất kinh ngạc, Mill bị cư dân mạng chán ghét, vậy mà sẽ có người bởi vì hắn bị đối xử không công bằng mà khiếu nại ban tổ chức.
Ruth không nói gì, mà xoay người nhìn về phía phi thuyền, từ trên phi thuyền đi xuống một người nam nhân dáng người cao lớn đĩnh bạt, phía sau y đi theo tổng kế hoạch cùng mặt một số nhân viên công tác khác. Khi nam nhân kia càng đi lại gần, mọi người đầu tiên là bị dung mạo anh tuấn của y hấp dẫn, tiếp theo lại bị khí thế của y áp, không dám tiếp tục nhìn thẳng vào mặt y.
“Tôi giới thiệu một chút với mọi người.” Ruth nói “Vị này chính là trưởng quan tối cao của công ty Tinh Võng chúng tôi, bá tước Wissen · Bowi.”
Lập tức có người phát ra tiếng hít khí kinh ngạc, ai cũng không ngờ đến bọn họ lại có cơ hội nhìn thấy bá tước Wissen trong truyền thuyết, quả thực quá khó mà tin nổi.
Cảnh Dương nhìn Bowi, hắn kinh ngạc người nọ thế mà lại có một đôi mắt màu vàng kim, đôi mắt kia thật sự rất xinh đẹp. Ở cái thời không này, có người đôi mắt màu nâu, có người màu lam, có người màu đen, cũng có người màu xanh lá, còn có một loại rất hiếm thấy, là người có đôi mắt màu vàng kim. Nghe nói ở đế quốc này, chỉ có người có được huyết thống hoàng thất đôi mắt mới có màu vàng kim. Hơn nữa thế hệ hoàng đế hiện tại, người có đôi mắt màu vàng kim không vượt quá ba người.
“Miller · Mill?” Bowi nhìn chăm chú vào Cảnh Dương nói.
“Đúng vậy.” Cảnh Dương nhanh chóng dùng hệ thống tìm tòi tin tức người này, bá tước Wissen · Bowi, mẹ là trưởng công chúa đế quốc ( đã qua đời), hoàng đế bệ hạ đương nhiệm là anh họ của y, quan hệ của hai người rất tốt. Bản thân y sở hữu hơn hai mươi công ty khác nhau, công ty chi nhánh có mấy trăm cái, được xưng là nam nhân nắm giữ mạch máu kinh tế của đế quốc, là nhà giàu số một đế quốc.
" Liên quan tới việc cậu ở trong thi đấu gặp đối xử không công bằng, tôi đại diện cho công ty Tinh Võng hướng cậu chân thành xin lỗi, tôi đã xử phạt ba người giám khảo kia. Chẳng qua điểm số đã công bố không thể nào thay đổi, sau khi thi đấu kết thúc, chúng tôi sẽ chuẩn bị một phần đền bù cho cậu, không biết cậu có chấp nhận hay không." Bowi từ lần đầu tiên nhìn thấy người này, trong lòng liền có cảm giác cửu biệt trùng phùng, giống như y đã chờ đợi người này rất nhiều năm.
“Tôi có thể chấp nhận.” Cảnh Dương thật sự rất thích đôi mắt của người kia, chính là ngoại trừ thích thì không có cảm giác nào khác, cảm giác co rút quen thuộc trong lòng cũng không có xuất hiện. Nhưng dựa theo kinh nghiệm của cả hai đời trước, cái loại cảm giác này xuất hiện không có theo quy luật. Hắn căn bản không biết sẽ vào giờ nào, tình huống dạng gìmới có thể xuất hiện cảm giác như vậy. Bất quá lần đầu tiên gặp mặt lại có thể làm hắn có cảm giác yêu thích, người này có khả năng rất lớn là người yêu của hắn.
Bowi tuyên bố nói “Kế tiếp, tôi sẽ đảm nhiệm chức tổng giám đốc, bảo đảm thi đấu công bằng cùng công chính.”
Trên Tinh Võng đã sớm đã sôi trào, bá tước Wissen trong truyền thuyết, thế mà xuất hiện thi đấu trực tiếp, còn tự mình ra mặt xin lỗi, thật sự là……, quá soái! Quá có khí thế!
Trên Tinh Võng thảo luận lập tức liền lệch đi, người sùng bái Bowi thật ra vô cùng nhiều, chỉ là y trước giờ đều quá mức thần bí, cực ít sẽ lộ diện, chỉ ngẫu nhiên xuất hiện ở tin tức kinh tế đế quốc, cư dân mạng không ai biết về y quá nhiều. Không ít người đều cảm khái, xem thi đấu trực tiếp còn có thế nhìn thấy đại nhân vật hiếm khi xuất hiện, thật sự quá lời rồi!
Sau khi Bowi nói xong, Ruth tuyên bố nội dung thi đấu kế tiếp “Nhìn thấy rừng cây phía sau các bạn không? Đó là nội dung thi đấu hạng thứ hai của các bạn, xuyên qua khu rừng, tới ngọn núi chính giữa đồi núi tập hợp. Đội ngũ tới đầu tiên có thể đạt được mười điểm, đội ngũ tới thứ hai tám điểm, tới thứ ba sáu điểm, thứ tư bốn điểm, thứ năm hai điểm, đội sau đội thứ năm, 0 điểm.”
Nhìn người dự thi biểu tình bình thường, Ruth cười cười nói “Có lẽ các bạn sẽ cảm thấy xuyên qua rừng cây rất đơn giản, nhưng tôi phải nhắc nhở các bạn, phần lớn thực vật trong rừng cây đều có độc, chỉ cần chạm nhẹ một chút cũng có thể trúng độc bỏ mình, cho nên sau khi các bạn đi vào, tốt nhất đừng nên chạm bậy, càng không nên ăn bậy.”
Lập tức có người thay đổi sắc mặt, Ruth rất hài lòng, nói tiếp “Đây chỉ là giúp các làm nóng người mà thôi, kế tiếp mới là thi đấu thực sự. Việc ngoài ý muốn có thể tùy thời phát sinh, trong quá trình thi đấu nếu kiên trì không nổi có thể lựa chọn rời khỏi. Camera trên không trực tiếp của các bạn có một cái nút, khi muốn dừng thi đấu, chỉ cần nhấn vào, livestream của các bạn lập tức đóng, chúng tôi ngay lập tức sẽ phái người mang các bạn trở lại phi thuyền.”
“Kế tiếp, các bạn có thời gian mười phút, có thể một lần nữa lựa chọn tổ đội.”
Nhóm người dự thi lại bắt đầu nhìn xung quanh, bởi vì biểu hiện trước đó của Cảnh Dương, còn có hắn nấu ăn rất ngon, có không ít người động tâm muốn tổ đội với hắn. Nhưng khi nghĩ đến tổ đội với hắn vẫn có khả năng sẽ bị cư dân mạng công kích, bọn họ liền không tình nguyện.
Jekka quay đầu hỏi Cảnh Dương nói “Tôi tổ đội với cậu nhé?”
Cảnh Dương gật gật đầu.
Jekka rất vui vẻ cười, chuyện khác cậu không quá để ý, cư dân mạng muốn mắng thì cứ để họ mắng. Cậu chỉ cần kiên trì đến khi thi đấu kết thúc, lãnh được tiền thưởng, về sau tiếp tục livestream đề cử mỹ thực, bọn họ thích xem thì xem, không thích xem thì không cần xem.
“À thì……,” Dune đi tới, có chút ngượng ngùng nói “Tôi có thể gia nhập với các cậu không?”
Jekka có chút kinh ngạc nhìn hắn, sau đó quay đầu nhìn Cảnh Dương, cậu cảm thấy có thể hay không đều là Cảnh Dương định đoạt.
“Nếu cậu không sợ bị mắng, vậy cứ tổ đội với nhau đi.” Cảnh Dương nói.
Dune không nói gì, nhưng xem vẻ mặt của hắn liền biết, hắn đã hạ quyết tâm, cảm thấy bị mắng cũng không là gì.
Thi đấu bắt đầu, trong tay mỗi người vẫn như cũ chỉ có một thanh đoản đao, cái gì khác cũng không có, bọn họ phải tự giải quyết bữa ăn, còn có vấn đề chỗ ngủ qua đêm.
Trước khi muốn đi xuyên qua rừng cây, Cảnh Dương muốn đem vấn đề bữa sáng giải quyết trước, nếu không làm sao có sức đi đường một ngày, đặc biệt là rừng cây còn có nguy hiểm khắp nơi.
Bên ngoài rừng cây có một con sông, bên trong có không ít cá, vì thế Cảnh Dương quyết định bữa sáng ăn cá. Bắt cá với hắn mà nói là việc quá đơn giản, hắn vót nhọn một cây gậy gỗ, nhẹ nhàng đâm mấy con cá.
Những người khác nhìn hắn làm dễ dàng như vậy, cũng học theo, chỉ là sự thật chứng minh, người khác làm chuyện dễ dàng, không có nghĩa mình làm cũng sẽ dễ dàng, cho nên kết quả làm bọn họ rất thất vọng. Có người không muốn trì hoãn quá nhiều thời giờ, nghĩ đến rừng cây luôn có thể tìm được đồ ăn, thế là tranh thủ thời gian xuất phát.
Nơi này không phải bờ biển, không có xác dừa lãng mộc có thể làm chén, nhưng nơi này có một thứ dùng còn tốt hơn, đó chính là trúc thùng nước, nhỏ nhất cũng bằng chén trà, to thì như cái thùng nước vậy.
Cảnh Dương đem cá giao cho Jekka và Dune xử lý, mình thì đi vào rừng, canh cá không có vị gì thì không thể nào uống, hắn muốn tìm một ít gia vị.
Khi Cảnh Dương quay lại, trong tay cầm vài thứ giống như cỏ dại, còn kéo theo ba cây trúc lớn nhỏ khác nhau.
Lúc nấu canh cá, Cảnh Dương nhanh chóng làm sáu cái nắp đậy ống trúc, có thể treo ống trúc ở bên hông. Đem canh cá rót vào ba ống trúc, chia sáu ống trúc làm ba phần, mỗi người hai ống trúc.
Jekka cầm ống trúc có canh cá và ống rỗng hỏi “Ống trúc rỗng dùng để làm gì?”
“Dùng để đựng đồ, vào rừng cây cậu sẽ biết.” Cảnh Dương lấy trúc làm muỗng ăn canh cá.
Một bóng người xuất hiện ở bên cạnh bọn họ, Cảnh Dương ngẩng đầu nhìn lại “Có việc gì sao?”
Bowi cúi đầu nhìn hắn nói “Ruth nói cậu ở nơi này cung cấp bữa sáng.”
Ruth ở trên phi thuyền mắt trợn trắng, cô mới không nói như thế có được không? Rõ ràng là đại Boss sử dụng cường quyền tước đoạt quyền lợi cọ cơm của cô, sau đó tự mình chiếm hữu đặc quyền này.
Jekka cùng Dune nhìn Bowi ở khoảng cách gần như vậy, hoàn toàn sợ ngây người.
Cảnh Dương cũng sửng sốt một chút, nghĩ thầm trên phi thuyền đồ ăn cũng đâu có khó ăn như vậy, mùi vị còn khá tốt, một đại nhân vật như ngài, còn là người lãnh đạo trực tiếp bọn họ, bọn họ dám bạc đãi ngài sao? Đến nỗi phải chạy tới chỗ chúng tôi cọ cơm?
Bowi ở bên cạnh Cảnh Dương ngồi xổm xuống, một người có khí thế cao quý như vậy, bởi vì động tác này nháy mắt liền trở nên bình dân.
Cảnh Dương muốn cự tuyệt, nếu cho y uống canh cá, chỉ sợ sẽ có hiềm nghi hối lộ ban tổ chức. Hơn nữa ai biết cùng y thân cận quá có thể bị cư dân mạng phun nước miếng hay không?
Bowi giống như nhìn ra ý tưởng của hắn “Yên tâm, ta chỉ là giám sát tính công bằng cho thi đấu, sẽ không can thiệp việc cho điểm, ăn món cậu làm không tính là hối lộ.”
Cảnh Dương đối với đôi mắt màu vàng kim kia không nói được lời cự tuyệt, đưa canh cá cho y uống, luôn nhịn không được nhìn về phía đôi mắt Bowi.
“Như thế nào?” Bowi phát hiện tầm mắt Cảnh Dương.
“Đôi mắt của ngài thật xinh đẹp.” Cảnh Dương đem lời trong lòng buột miệng thốt ra, sau khi nói xong có chút ảo não, lời này nghe như đang tán tỉnh.
“Cảm ơn, đôi mắt của cậu cũng rất xinh đẹp.” Bowi cười nhìn hắn.
Bên trên Tinh Võng truyền ra không ít tiếng phụt, một phần là phun nước miếng, còn lại là phun máu mũi. Bá tước mặt lạnh trong truyền thuyết cư nhiên sẽ cười, còn cười soái như vậy, thật là quá thần kỳ! Phun nước miếng, là biết tính cách Bowi lạnh nhạt. Mà phun máu mũi, đều là cư dân mạng không hiểu rõ tính cách của y, chỉ là đơn thuần cảm thấy y quá câu dẫn.
Cảnh Dương cũng bởi vì Bowi tươi cười mà ngực liền co rút, cái loại cảm giác quen thuộc này lại lần nữa ập vào trong lòng, người này chính là người yêu của mình không có sai. Cảnh Dương thầm mắng chính mình không biết cố gắng, đã là chồng chồng già với nhau, cư nhiên còn dễ dàng động tâm như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.