Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi

Chương 54: Trò chơi sinh tồn (1)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Min
Đau! Cảnh Dương cảm giác được đầu vừa choáng vừa đau, hắn mở to mắt, tầm mắt còn rất mơ hồ đành phải nhắm lại. Chờ cảm giác choáng váng đi qua lại mở mắt, hắn nhìn thấy một đám người đang vây quanh đánh nhau với một con quái vật nhìn không ra là thứ gì.
Một người nam mặc áo trắng tóc đen đột nhiên quay đầu lại nhìn hắn, gương mặt kia thật sự rất tinh xảo tuấn tú, đẹp tựa thần tiên vậy. Chẳng qua Cảnh Dương thấy được trào phúng cùng khinh thường trong mắt gã rất rõ ràng. Cảnh Dương liền theo bản năng không thích người kia, cảm thấy gã không xứng với khuôn mặt đó.
Cảnh Dương từ trên mặt đất đứng lên, nhìn quá trình những người đó đối phó quái vật, cùng vũ khí có năng lực vượt qua khoa học kỹ thuật hiện nay trong tay bọn họ, chẳng lẽ đây là thế giới huyền huyễn? Nhưng nhìn cách ăn mặc của bọn họ rất hiện đại, chắc chắn không phải thế giới cổ đại huyền huyễn.
Quái vật giống như mảnh vỡ thủy tinh rơi đầy mặt đất, đồng thời còn rớt ra rất nhiều thứ, những người đó sôi nổi tiến lên nhặt những thứ đó. Cảnh Dương nhìn vật trong tay bọn họ biến mất giữa không trung, càng xác định đây là thế giới huyền huyễn, những vật kia khẳng định là được bỏ vào túi trữ vật.
Những người đó cùng nhau đi về hướng nào đó, Cảnh Dương tạm thời còn không biết mình có phải thuộc đám người đó hay không, sợ tùy tiện theo sau sẽ làm người khác cảm thấy kỳ quái, liền đứng yên không nhúc nhích.
Một người nam nhân vóc dáng cao lớn cường tráng, tóc vàng, diện mạo vô cùng đẹp trai quay đầu lại nhìn hắn nói "Nặc Dương? Sao lại không đi?"
"À, đến đây." Xem ra mình đi chung với đám người bọn họ, vậy cứ đi theo bọn họ trước, lại tìm cơ hội ở một mình rồi kế thừa ký ức của thế giới này sau.
"Vừa rồi em bị đánh trúng, có phải chưa hồi phục đúng không?" Nam tóc vàng hỏi.
"...... Có một chút." Cảnh Dương cẩn thận trả lời, hắn dùng hệ thống lấy ra một đoạn ký ức ngắn, biết được người đang nói chuyện với hắn có nickname trong trò chơi là Diễm Minh, tên thật là Triệu Siêu. Nickname? Tại sao nickname là tin tức quan trọng, còn xếp trước tên thật?
Người nam mặc áo trắng đi phía trước quay đầu lại nhìn bọn họ, Cảnh Dương bắt được tia sắc bén cùng âm u thoáng hiện lên trong mắt gã, xem ra thân thể nguyên chủ cùng người này không hợp nhau, chỉ là không biết nguyên nhân là cái gì, hắn nhất định phải tìm hiểu một chút mới được.
Cảnh Dương phát hiện dáng vẻ của những người này tuy rằng có khác nhau, nhưng đều rất đẹp, hơn nữa dáng người cũng rất không tồi, nhìn qua giống như là mô hình được tỉ mỉ đắp nặn tạo ra, làm hắn có cảm giác rất kỳ quái. Chẳng lẽ......, Cảnh Dương nhéo nhéo cánh tay mình, xúc cảm này là cơ thể con người không có sai.
Cảnh Dương theo chân bọn họ trở lại một căn nhà hai tầng, căn nhà này có một cái sân rất lớn, nhưng kỳ quái chính là xung quanh không hề có căn nhà nào khác.
"Nặc Dương, nếu em còn khó chịu thì nghỉ ngơi một chút đi." Diễm Minh quan tâm hắn nói.
"Ừm." Cảnh Dương ngồi xuống sô pha trong phòng khách.
Người nam mặc áo trắng cũng ngồi xuống đối diện với Cảnh Dương, gã bắt chéo chân, dùng ánh mắt khinh thường liếc nhìn Cảnh Dương một cái.
"Hôm nay thật là may mắn, gặp được Quái Vật Sáu Chân ở trước cửa nhà, còn rơi không ít bảo vật."
"Đúng vậy, quả thực chính là tới nộp bảo vật cho chúng ta."
Đám người kia thảo luận về chuyện giết quái vừa rồi, còn lấy ra bảo vật mình nhặt được cho người khác xem.
Một cái người nam tóc đỏ cầm trong tay một loại vũ khí giống như ống pháo cỡ nhỏ đi tới, nói với người nam mặc áo trắng "Giản, hôm nay cũng làm phiền cậu."
Người nam mặc áo trắng nâng nâng cằm "Để ở đó đi, đợi chút nữa tôi giúp cậu tu sửa."
Nam tóc đỏ để vũ khí xuống, nói cảm ơn xong liền đi tới nói chuyện với đám người kia.
Người nam mặc áo trắng lạnh lùng nói "Cậu thật đúng là yếu có trình độ, lần nào cũng chỉ biết cản trở người khác, trong lòng cậu không thấy hổ thẹn một chút nào sao?"
Bị châm chọc lại không đánh trả không phải là phong cách của Cảnh Dương, nhưng hiện tại hắn còn chưa biết đầu đuôi câu chuyện như thế nào, không thể tùy tiện mở miệng, lỡ như nói sai sẽ làm người khác nghi ngờ. Gương mặt trước mắt tuy rằng rất đẹp, nhưng hắn càng nhìn càng thấy ghét, hắn đứng lên, muốn đi về phòng tìm hiểu thế giới này một chút.
"Nếu tôi là cậu, căn bản sẽ không có mặt mũi mà sống, quả thực là lãng phí cơ hội sống của người khác."
Bước chân của Cảnh Dương hơi dừng lại, hắn cảm thấy người này là cố ý muốn chọc giận hắn, đương nhiên hắn sẽ không cho gã được toại nguyện. Trực giác nói cho hắn biết người này chính là kẻ thù của nguyên chủ, chờ sau khi hắn hiểu rõ mọi chuyện đã xảy ra, hắn tuyệt đối sẽ để cho người này sống được tốt.
Cảnh Dương dựa theo ký ức tìm được phòng của nguyên chủ.
Mở cửa ra, là một căn phòng rất nhỏ, ngoại trừ đặt một cái giường thì không còn cái gì khác nữa.
Cảnh Dương cởi áo khoác ra, nằm lên giường, mở công năng kế thừa ký ức của hệ thống.
Nơi hắn đang ở là thế giới trong game, không phải ở thế giới thực bên ngoài, khó trách hắn luôn có cảm giác không hài hoà.
Ở thế giới thực, khoa học kỹ thuật đã phát triển rất nhanh, chơi game online đã không còn cách màn hình dùng chuột điều khiển nữa. Mà thế giới này đã phát minh ra cabin* trò chơi, làm cho con người có thể hoàn toàn trải nghiệm sự chân thật khi chơi game.

* Cabin thì mọi người cứ hình dung nó như thế này, nếu tìm được từ thích hợp hơn thì tui sẽ sửa lại ngay....
Cảnh Dương lúc này đang thay thế cho người tên là Đinh Nặc Dương, gia đình có một công ty thiết kế đồ hoạ, rất giàu có. Sau khi tốt nghiệp đại học, Nặc Dương liền tiếp nhận chuyện làm ăn của công ty, bản thân Nặc Dương rất có đầu óc kinh doanh, lại có thiên phú về thiết kế đồ họa, nên công ty càng ngày càng phát triển, kiếm được càng nhiều tiền.
Thế giới này đã hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính rất nhiều năm rồi, chuyện Đinh Nặc Dương thích đàn ông cũng không phải bí mật gì, người nhà và bạn bè của Nặc Dương đều biết. Cha mẹ của Nặc Dương cũng không phản đối cậu thích nam nhân, nhưng cũng nói rõ với cậu, mặc kệ là cậu yêu con trai hay con gái đều phải tìm một người thật đứng đắn, không được yêu đương lung tung, sinh hoạt hỗn loạn.
Đinh Nặc Dương có tâm lý thích sạch sẽ, cho dù cha mẹ không dặn dò thì cậu cũng sẽ không dính dáng với đám người có ăn chơi thác loạn đó.
Nặc Dương có một người bạn học luôn theo đuổi cậu, chính là người có nickname Diễm Minh, tên thật là Triệu Siêu kia.
Đinh Nặc Dương không có cảm giác gì với Triệu siêu cả, nhưng Triệu Siêu kiên trì theo đuổi cậu bảy tám năm, rất cẩn thận hỏi han và ân cần chăm sóc cậu.
Đinh Nặc Dương mấy năm nay vẫn không gặp được người thích hợp, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy cô đơn tịch mịch, thỉnh thoảng nhìn thấy người khác có đôi có cặp cũng hy vọng bên cạnh mình có một người làm bạn. Có không ít người theo đuổi cậu, nhưng có thể làm cậu động lòng lại chẳng có ai. Nếu nhất định phải chọn một người trong số những người đó thì cậu sẽ chọn Triệu Siêu, Triệu Siêu theo đuổi cậu nhiều năm như vậy, cho dù ý chí có sắt đá đến đâu thì cũng sẽ mềm lòng.
Bọn họ quyết định trước lấy quan hệ trên bạn bè tìm hiểu nhau một đoạn thời gian trước. Triệu Siêu vô cùng vui mừng, càng ân cần với Nặc Dương hơn.
Đinh Nặc Dương cảm thấy nếu cậu đã quyết định thử ở chung với Triệu Siêu, thì nên tìm hiểu về nhau nhiều hơn mới đúng. Nặc Dương nhớ lại, mặc dù cậu và Triệu Siêu đã quen biết nhau gần tám năm, nhưng hiểu biết của cậu về anh ta không tính là nhiều. Ngày thường đều là Triệu Siêu hẹn cậu hoặc là trực tiếp đến tìm cậu, khi cậu không rảnh hay không muốn đi ra ngoài thì sẽ từ chối thẳng, thỉnh thoảng cậu muốn ra ngoài thì sẽ đồng ý nhưng cũng chỉ là đi ăn cơm linh tinh.
Triệu siêu có nghề nghiệp là một game thủ, bảy tám tuổi anh ta đã bắt đầu chơi game, sau khi tốt nghiệp đại học liền trở thành game thủ. Anh ta chơi game thời gian dài, kỹ thuật cũng không tệ lắm, tiền kiếm được tuy rằng không thể so sánh với Nặc Dương, nhưng so với người thường đã coi như là rất nhiều.
Đinh Nặc Dương muốn hiểu về Triệu Siêu nhiều hơn, quyết định bắt đầu từ nghề nghiệp của anh ta trước, như vậy ít nhất hai người sẽ có nhiều chủ đề chung hơn. Nhưng bình thường cậu ngoại trừ làm việc, thời gian rảnh không phải đọc sách thì cũng đi tập gym, cậu chưa bao giờ chơi game. Sau khi Nặc Dương nói với Triệu Siêu cậu muốn chơi game, anh ta rất vui mừng nói muốn dẫn cậu chơi chung với anh ta. Thế là cậu liền mua một cabin game rất đắt tiền, bắt đầu trải nghiệm thế giới trong game từ sơ cấp.
Triệu Siêu giới thiệu Đinh Nặc Dương với các đồng đội của anh ta, trong đội ngũ đều là game thủ chuyên nghiệp dựa vào chơi game để kiếm tiền nuôi gia đình, tất nhiên Triệu Siêu sẽ không để Nặc Dương gia nhập vào đội ngũ, chỉ là lợi dụng thời rảnh rỗi dẫn Nặc Dương đi làm một số nhiệm vụ của người mới, dạy các phương pháp cơ bản để chơi game mà thôi.
Triệu Siêu và đội ngũ của anh ta rất nổi tiếng ở trong game, xếp hạng của đội ngũ trong bảng tổng xếp hạng rất cao, xếp hạng của mỗi thành viên trong đội cũng đều rất cao. Triệu Siêu là đội trưởng đương nhiên danh tiếng lại cao hơn nữa, anh ta mang theo Nặc Dương làm nhiệm vụ của người mới bị nhiều người thấy được, rất nhiều người đều biết bọn họ là quan hệ người yêu. Những game thủ quen biết với Triệu Siêu thỉnh thoảng còn trêu chọc anh ta.
Khi Đinh Nặc Dương cho rằng chơi game chỉ chiếm rất ít thời gian để tiêu khiển thì đột nhiên xảy ra chuyện lớn. Hệ thống chủ của công ty game xảy ra trục trặc, tất cả người chơi đều không thể rời khỏi thế giới trong game.
Công ty game lập tức nghĩ cách sửa chữa, nhưng thử rất nhiều phương pháp đều không thành công. Bọn họ muốn dứt khoát tiêu hủy trò chơi, đem người chơi mạnh mẽ kéo ra ngoài. Nhưng khi bọn họ thử tiêu hủy một khu trong game thì toàn bộ người chơi trong khu đó đều chết não.
Chết đồng thời nhiều người như vậy ngay lập tức gây nên sóng to gió lớn, kinh động cả nước. Bộ an toàn quốc gia bắt toàn bộ ban lãnh đạo công ty game, cũng cử đi rất nhiều kỹ thuật viên giỏi nhất quốc gia xử lý vấn đề của hệ thống, nghĩ biện pháp cứu tất cả người chơi đang mắc kẹt trong game ra ngoài.
Bọn họ không ngủ không nghỉ nỗ lực hơn mười ngày, cũng chỉ tạo ra được một trăm lối thoát ở mỗi một khu trong game, đây đã là cực hạn. Thế nhưng mỗi khu trong game đều có tối đa hơn một vạn người, ít nhất cũng hơn một ngàn người, làm sao chọn ra được một trăm người bên trong mỗi một khu để cứu trước, trở thành một vấn đề rất nan giải.
Toàn bộ cơ thể của người chơi game trong hiện thực đều được đưa vào cabin dịch dinh dưỡng để duy trì sinh mệnh. Nhưng đây không phải là kế lâu dài, người thân của bọn họ đều nóng lòng như lửa đốt.
Kết quả cuối cùng của cuộc thảo luận, quyết định có thể cứu được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu. Về phần phải lựa chọn cứu ai trước, vì muốn cho công bằng, lấy phương thức chơi game để quyết định. Bọn họ hủy toàn bộ điểm tích lũy và trang bị mà người chơi đã thu thập trước đó, xếp hạng trước đó cũng hủy bỏ, người chơi nào có điểm tích lũy nằm trong top một trăm sẽ có cơ hội được thoát ra ngoài.
Phương pháp này được tất cả người chơi và người nhà của họ đồng ý, bởi vì tạm thời cũng không có biện pháp nào khác, chỉ có thể dựa vào năng lực và vận may của người chơi mà thôi, làm như vậy ít nhất mọi người đều có hy vọng có một đường để sống, còn hơn là tất cả mọi người đều chết ở trong game.
Khi chủ hệ thống của game xuất hiện trục trặc, Đinh Nặc Dương vừa lúc cũng đang ở trong game, đương nhiên cũng bị nhốt ra không được, chỉ có thể đi cùng với những người khác tranh đoạt một trăm cơ hội sống sót kia.
Tại thời điểm này, gần như tất cả mọi người đều gấp đến đỏ cả mắt, vì để bản thân có thể sống sót, bọn họ hoàn toàn không quan tâm đến sống chết của người khác, giết một người liền ít đi một người tranh lọt vào top một trăm với bọn họ. Nếu điểm tích lũy cùng xếp hạng rơi về số không, người chơi sẽ không được hồi sinh giống như trước đây khi chơi game. Mặc dù cơ thể ở hiện thực không có chết ngay lập tức, nhưng mất đi cơ hội lọt vào top một trăm, trong lòng người chơi cũng hiểu rõ mình đã không còn cơ hội sống sót.
Triệu Siêu để Đinh Nặc Dương gia nhập đội ngũ của anh ta, Đinh Nặc Dương rất cảm kích anh ta. Nhưng tại lúc này lại làm các đội viên khác bất mãn. Triệu Siêu kêu Đinh Nặc Dương giao ra một số tiền, coi như là phí sinh hoạt cho toàn bộ đội ngũ. Tiền ở trong game và hiện thực có giá trị như nhau, khi người chơi tiêu tiền ở trong game, hệ thống sẽ khấu trừ vào tiền tiết kiệm ở trong thẻ ngân hàng.
Nếu có thể thành công thoát khỏi game, tốn một ít tiền đối Đinh Nặc Dương không sao cả, nhưng khi đám người trong đội ngũ biết Nặc Dương có tiền, lòng tham liền nổi lên, cái gì cũng bắt cậu trả. Bọn họ muốn mua thứ gì đều tính vào tiền tập thể để Nặc Dương trả, dáng vẻ còn xem như chuyện đương nhiên.
Để Nặc Dương trả tiền cậu thấy cũng không sao, cậu là người mới lại gia nhập vào đội của game thủ chuyên nghiệp nên bỏ tiền mua thứ là chuyện đương nhiên. Huống chi mạng không thể dùng tiền để mua, chỉ cần có thể sống sót thì tiền có thể kiếm lại. Nặc Dương cảm thấy, cậu xuất tiền, bọn họ xuất lực, cũng không phải là cậu vô duyên vô cớ nhận được sự bảo hộ của bọn họ, cậu nên được đối xử công bằng mới đúng.
Bọn họ xài tiền của Nặc Dương như chuyện đương nhiên, chẳng những không bảo hộ cậu còn xa lánh và thường xuyên nói những lời nhục mạ cậu. Mà người dẫn đầu kéo theo thái độ của những người khác, chính là người nam mặc áo trắng mà Cảnh Dương vừa gặp, có nickname là Công Tử Giản.
Ngay từ đầu Đinh Nặc Dương không biết tại sao Công Tử Giản lại ghét cậu như vậy, sau này mới biết là vì Công Tử Giản thích Triệu Siêu cho nên mới đối nghịch với cậu, còn làm khó dễ cậu ở khắp nơi.
Ở trong game này có một tồn tại rất đặc biệt, chính là luyện khí sư. Loại nghề nghiệp này năng lực công kích cùng giá trị vũ lực đều rất thấp, coi như có liều mạng thăng cấp thì cũng không thể gia tăng giá trị vũ lực, nhưng đặc thù ở chỗ là có thể chế tạo các loại vũ khí và binh khí, còn có thể gia tăng năng lượng cho các đội viên khi bọn họ đang chiến đấu.
Luyện khí sư là nghề nghiệp khó khăn nhất, rất ít người sẽ lựa chọn, mà người lựa chọn nghề nghiệp này đều là nửa đường liền từ bỏ, chuyển sang nghề nghiệp khác.
Trong một đội ngũ nếu có được một luyện khí sư ưu tú, thì sẽ được đối xử như quốc bảo của quốc gia, còn được rất nhiều đội ngũ khác mượn sức.
Cửa hàng luyện khí trong game chế tạo vũ khí đều giống nhau, giá còn rất rất đắc, lại chưa chắc sử dụng tốt. Chỉ có NPC* luyện khí sư trong game mới có thể đảm bảo chất lượng, chẳng qua giá cả người bình thường chưa chắc sẽ trả nổi. Chỉ sửa một món vũ khí bình thường thôi cũng tốn một số tiền rất lớn, cho nên không ai muốn đắc tội một luyện khí sư cả.
*Non-player character (viết tắt: NPC hay nhân vật không phải người chơi) là một nhân vật trong các trò chơi mà những người chơi không thể điều khiển được.
Công Tử Giản chơi game cũng gần mười mấy năm, cũng là sau khi tốt nghiệp đại học liền trở thành game thủ. Nghề luyện khí sư này gã đã kiên trì luyện rất lâu, không có từ bỏ nửa đường, bây giờ cũng là một luyện khí sư cao cấp, mấy đội viên khác đương nhiên sẽ đi theo gã nịnh bợ cùng lấy lòng.
Công Tử Giản lại là phó đội trưởng của đội ngũ này, ảnh hưởng của gã với các đội viên còn nặng hơn Triệu Siêu. Gã nhắm vào và xa lánh Nặc Dương, mấy đội viên khác cũng làm theo gã xa lánh Nặc Dương. Những người này còn có tâm lý thù hằn người giàu, ngay tại trong game có thể bắt nạt một người có tiền như Nặc Dương, làm bọn họ cảm thấy sảng khoái mà trong thế giới hiện thực bọn họ không làm được. ( Min: Cái suy nghĩ kì cục kẹo gì thế này???)
Lúc bọn họ chiến đấu, Triệu Siêu phải điều khiển đại cục, căn bản không thể chú ý đến Đinh Nặc Dương. Những người nhàn rỗi khác tất nhiên là không thèm quan tâm Nặc Dương, coi như chỉ là tiện tay thì cũng không có ai đứng ra giúp cậu chặn lại công kích. Đều là cậu dựa vào năng lực của chính mình để tránh né, có đôi khi tránh không thoát còn bị bọn họ tùy ý đùa cợt.
Thái độ ba phải của Triệu Siêu làm trái tim Nặc Dương càng ngày càng lạnh dần, cậu bắt đầu hối hận khi chọn tên này thử ở chung. Cậu vì muốn hiểu thêm về anh ta nên mới vào trong game này, tốn một số tiền lớn vào đây còn không nói, bây giờ đến cả mạng cũng sắp bỏ lại ở nơi này. Càng hiểu về tính cách của Triệu Siêu, Nặc Dương càng hối hận, cái tên này một chút trách nhiệm và quyết đoán đều không có.
Trước khi tiến vào game, Triệu Siêu đã tâng bốc rằng anh ta rất lợi hại, có anh ta bảo vệ sẽ không để cậu bị ai bắt nạt. Kết quả người bắt nạt cậu nhiều nhất lại chính là đồng đội của anh ta. Lời hứa bảo vệ cậu, thay cậu chắn mọi tổn thương anh ta đều không làm được.
Sau này bởi vì một ít nguyên nhân, Triệu Siêu kết hôn trong game với Công Tử Giản, Nặc Dương cũng triệt để hết hy vọng đối với anh ta.
Đinh Nặc Dương muốn sống sót trở về thế giới hiện thực, khổ sở gì cậu cũng cắn răng nhịn xuống, nhưng cuối cùng vẫn không được toại nguyện. Công Tử Giản lừa cậu ra ngoài một mình, sau đó dụ tới một đám quái vật, cười tươi nhìn cậu bị quái vật xé nát.
Cho dù là trong trò chơi, cảm giác đau đớn khi bị xé nát cũng vô cùng chân thật. Thù hận của Đinh Nặc Dương đối với Công Tử Giản gần như muốn nổ tung cả cabin...
Min: chương mở đầu cho thế giới này hơi dài, tui edit gần 4h mới xong, còn một chương nữa không biết tui edit kịp hay không, không kịp thì hẹn mọi người ngày mai vậy....ಥ‿ಥ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.