Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét

Chương 346: Hãy để ta tự mình ra tay




Dịch: Mink
***
Sau phiên livestream của lão bản hôm trước, rất nhiều nguời chơi bắt đầu chú ý đên GT5 vì sự mới lạ và đặc biệt.
Bây giờ số người ngồi net tăng nhanh khiến cho phiên livestream của lão bản cũng đông vui hơn trước rất nhiều.
Hơn nữa phân đoạn lái trực thăng Black Hawk đang là trải nghiệm được rất nhiều người chơi mê như điếu đổ vì sự thần kì của nó.
Ngoài ra GT5 còn có cách chơi khác với truyền kỳ và hắc ám. Người chơi GT5 không cần chú trọng vào cấp độ như trong hắc ám, không chiến đấu quá nhiều như truyền kỳ, cũng không phải chỉ có nghỉ dưỡng và trồng rau. Lượng bán ra của GT5 tăng nhanh chóng mặt, đã vượt quá một nghìn bản và vẫn đang tăng thêm.
Đương nhiên là với quy mô hiện nay của quán net, số lượng bán ra vượt quá một nghìn không còn là chuyện hiếm nữa. Ví dụ như “Tiên Kiếm kỳ hiệp phần 1”, bộ phim cũng đã bán ra được hơn một nghìn bản, và đó chỉ là tính riêng trong chi nhánh ở thành Cửu Hoa.
Thậm chí tại đó, bộ phim “Harry Potter và hòn đá phù thủy” cũng đã bán ra được hơn ba trăm bản. Dù lão bản không mở livestream để quảng cáo nhưng lượng bán ra vẫn đang tiếp tục tăng trưởng ổn định vì phù hợp với thị hiếu của tu sĩ. Chính vì thế mà số lượng bán ra của phần thứ hai “Harry Potter và phòng chứa bí mật” cũng đang tăng lên ổn định.
Lúc này trong quán net, trừ những người chơi võng du thì các nhóm người chơi khác cũng trở nên đa dạng hơn.
Ở phương diện khách hàng mới, bởi vì đấu giá hội vừa rồi, người của Hạo Nhiên tông và Ất Mộc đạo cung cũng xuất hiện thêm vài người. Nhưng ở phương diện này, Nam Hoa tông đang độc bá thiên hạ.
Sáng sớm, Phương lão bản vừa mở cửa, hắn nhìn thấy gần ba mươi đệ tử của Nam Hoa tông mặc áo bào màu trắng đang đứng chờ.
Trong số này, ít nhất cũng hơn mười gương mặt mới!
- Các ngươi kéo theo nhiều người mới vậy?
Phương lão bản vẫn còn ngái ngủ nhưng lập tức tỉnh táo. Quán net vẫn chưa đến thời điểm hết máy khiến người chơi phải chờ đợi đến lượt.
Hề Trì chân nhân cũng hơi nhíu mày, nói với Mặc tiên:
- Không phải sư phụ đã bảo đừng gióng trống khua chiêng sao? Ta đã bảo con chỉ gọi mấy sư huynh muội quan hệ thân thiết thôi mà.
- Ặc… Sư phụ, chúng con vốn đã là mười mấy người rồi, mỗi người gọi thêm một sư huynh muội quan hệ thân thiết thì sẽ là như này mà?
Mặc tiên giải thích.
- “…”
Hề Trì chân nhân cũng không nhận ra quân số đi net đã nhiều đến vậy sao?
Tối hôm đó, cấm địa phía sau núi Nam Hoa tông.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Ngày hôm qua, lượng người ít còn chưa tính, hôm nay ta đã vắt óc tìm kế mới mê hoặc đám đệ tử tinh anh của Nam Hoa tông mà tại sao bay giờ chỉ có một nửa trong số chúng đến đây?
- Kỳ quái… Ý chí của đám đệ tử đã kiên định đến mức này rồi sao?
- Xảy ra chuyện gì?
Âm thanh vang lên trong bóng đêm xuất hiện. Nó có vẻ hơi tức giận.
- Một chút chuyện nhỏ. Ta sẽ xử lý tốt, xin yên tâm!
Cô gái tóc bạc nói.
Nhưng ngày hôm sau.
Phương lão bản vừa mở cửa tiệm.
Lập tức, hắn tỉnh cả ngủ
- Sao các ngươi lại đến đông thế?
Bên ngoài quán net, hơn năm mươi người đều là đệ tử Nam Hoa tông!
Sự thật là thế lực ở trong thành Bán Biên là Nguyên Hành các và Hắc Ma cũng không đến sớm như vậy. Nam Hoa tông ở tận ngoại ô lại đến sớm nhất.
Hơn nữa chỉ cần nhìn ánh mắt của các nàng là biết bọn họ đã đứng đợi một lúc rồi.
- Ta không biết à…
Nguyệt Yên mắt nhắm mắt mở, hãy còn buồn ngủ nói. Trời còn chưa sáng, vài vị sư huynh sư muội đã đến gõ cửa phòng đến mức sắp đánh vỡ cả cửa luôn rồi.
- Ta cũng không có cách nào cả!
- Lão bản! Bật máy!
Nguyệt Yên còn chưa giải thích xong, một đám đệ tử đã như hùm như hổ lao vào bên trong quán net. Chỉ riêng Nguyệt Yên và Mặc tiên vẫn nhàn nhã ăn hết mì tôm rồi mới đi ngồi vào máy.
Bọn họ đều hung hăng như vừa đánh máu gà(*) vậy.
- Đám người kia bị làm sao vậy?
Phương lão bản không hiểu.
Vì thế tối hôm đó, cấm địa sau núi Nam Hoa tông.
- “…”
Cô gái tức giận đến mức mắt đỏ au, gần như xung huyết khi nhìn thấy vài tên đệ tử Nam Hoa tông ở trước mặt.
- Không thể nào…!
Ngón tay tái nhợt của cô ta nắm chặt lại, đầu móng tay sắc bén đâm vào da thịt đến mức chảy máu.
Hôm nay, cô ta đã cố gắng hơn so với ngày thường rất nhiều nhưng kết quả thực tế lại…
- Không phải ngươi đã nói tự mình có thể xử lý sao?
Âm thanh vang lên trong bóng đêm. Nó có vẻ đang nén giận.
- Không thể nào… Ta rõ ràng đã phóng đại khát vọng sâu trong nội tâm bọn chúng rất nhiều lần rồi. Tại sao bọn chúng có thể kiềm chế được?
Cô gái lẩm bẩm.
- Ngày mai là hạn cuối!
Âm thanh kia đã có chút tức giận.
- Ta biết…
Giọng nói của cô gái có chút mệt mỏi, không hiểu và cực kì tức giận.
Nàng khẳng định chắc như đinh đóng cột:
- Ngày mai… Ta sẽ tự mình mang bọn chúng đến!
Trong Nam Hoa tông, tin đồn đang lan ra.
Một bộ phận đệ tử tinh anh được Phiêu Miểu chân nhân và nhị trưởng lão dẫn đi một chỗ tiềm tu. Sau đó những đệ tử này tu luyện chỉ mới một ngày rồi quay về nhưng tu vi tăng lên cực kì rõ ràng!
Điều này khiến các đệ tử khác rất hâm mộ.
Người khác lại đồn rằng, trước khi hai vị trưởng lão dẫn đi tiềm tu thì sẽ có điềm báo. Ví như một giọng nói sẽ hỏi ngươi có khát vọng trở nên mạnh hơn hay không, đại loại như thế.
Đương nhiên hai vị trưởng lão đều thề thốt phủ nhận toàn bộ lời đồn.
Nhưng chung quy vẫn có người tin điều này. Lý Lạc chính là một trong số đó, gã tin điều này không phải lời đồn vô căn cứ vì tối hôm nay, gã đã phát hiện vài điều dị thường!
- Đến rồi…
Lời đồn là các sư huynh sư tỷ được dẫn đi đến chỗ kia đều ở buổi sáng hoặc ban đêm phát hiện dị thường. Bây giờ chính mình gặp phải tình huống này, chả lẽ đã đến thời cơ của mình?
Gã chăm chú dò xét động tĩnh xung quanh, hỏi thử:
- Ngươi… Khát vọng mạnh lên sao?
- Sao vẫn không hỏi nhỉ? Hồi hộp quá!
Lý Lạc hồi hộp đến mức chảy mồ hôi nhễ nhại, trong lòng đang gầm thét: “Ta cũng muốn mạnh hơn… Ta cũng muốn mạnh hơn mà! Ngươi mau tới à!
Đột nhiên gã bị bao phủ trong bóng tối.
- Đến rồi! Đến rồi!
Lý Lạc vui sướng.
Ngay sau đó…
- Ngươi chết đi!
Đầu gã bị ai đó đánh một phát thật mạnh rồi ngất đi.
- “…”
Một lúc sau, một người gõ cửa:
- Lý sư huynh!
- Lý sư huynh!
- Sao lại vắng nhà nhỉ? Quên đi, tìm Lưu sư huynh vậy…
Cho đến khi tỉnh lại, gã đang ở trong rừng, xung quanh là cấm bia. Gã thầm nghĩ trong lòng: “Muốn đi đến chỗ kia sao? Tại sao bây giờ ta lại cảm thấy là lạ vậy nhỉ?”
Ở xung quanh, không ít đệ tử Nam Hoa tông cũng đang nằm sấp ở đây chứng không riêng gì gã.
Ngay sau đó gã nghe thấy một giọng nữ vang lên:
- Ta không tin tối nay còn ít như hôm qua!
- Ngươi cảm thấy không ít sao?
Một giọng nói âm trầm vang lên ngay sau đó.
Chỉ liếc qua, trong cấm địa bây giờ, số đệ tử là tầm chín mươi người, gồm có bảy mươi tên là người cũ và hai mươi tên bị cô gái bắt đến. Hôm qua nơi này có gần một trăm người.
=====
(*)Đánh máu gà (‘đả kê huyết’ hay còn gọi là ‘liệu pháp máu gà’): Đại khái là bắt đầu năm 1959, Trung Quốc có không ít người cao tuổi sức khỏe rất kém, nhà ai mà có người như vậy đều có nuôi một con gà trống mập mạp, nhưng không nuôi để ăn mà để lấy máu bổ thân. Người già ốm yếu mỗi ngày sẽ ôm con gà trống đó tới bệnh viện để người ta rút máu gà tiêm vào cơ thể mình để bổ sung dinh dưỡng. Đương nhiên mấy nhà này phải chú ý bồi bổ cho gà mới có nguồn máu dồi dào nha, nhưng do mỗi tuần có hai lần rút máu cho nên gà trống đương nhiên không tốt rồi, nghe nói gà bị còi xương, nấu ăn không có hương vị gì hết.
Theo như “Phương pháp chăm sóc sức khỏe” có ghi thì tiêm 100cc máu gà sẽ giúp thân thể có thể tăng hệ miễn dịch, tiêm vào dưới da chứ không tiêm vào tĩnh mạch. Người tiêm máu gà cả người khô nóng, sắc mặt hồng nhuận (như gà trống chọi ý). Máu gà có tác dụng trong rất nhiều bệnh như bệnh ngoài da, vảy nến, viêm nhiễm âm đ*o, bệnh phụ khoa, bệnh trĩ, phù chân, sưng thũng, ho khan cảm mạo…chỉ cần là bệnh mà ngươi nghĩ ra được nó đều có thể trị hết, so với thuốc y còn hiệu quả hơn. Mặc kệ đúng hay sai nhưng người dân Trung Hoa lại rất tin tưởng và sùng bái nó.
Chính là, hiện nay người ta phát hiện máu gà có một loại hoocmon thúc đẩy khung xương sản sinh chất kích thích, nhưng đối với cơ thể người máu gà vẫn là một loại dị chất khiến hệ miễn dịch sản sinh hiện tượng đào thải, cơ thể phát nhiệt, rối loạn miễn dịch, cứng cơ, thậm chí dẫn tới hoại tử. Càng ngày càng có nhiều người chết do tiêm máu gà, cho nên đả kê huyết nổi lên phong ba một thời cứ thế bị dập tắt (1965). Năm 1980, Khương Côn – một nhà viết kịch còn sáng tác [Khuẩn hồng trà cùng đả kê huyết] để chế nhạo phong trào ăn theo này. (Theo như Baidu, Wenda)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.