Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét

Chương 357: Sắp xuất thế




Dịch: Mink
***
Sau khi đám chưởng môn và trưởng lão tông môn ở Thần Tinh hải vực đi chơi trò chơi, đám đệ tử trẻ tuổi cũng có thói quen tập trung trước cửa quán net.
Số lượng tu sĩ trẻ tuổi đang ngày càng tăng lên, và còn tiếp tục tăng sau khi họ xem xong “Thục Sơn”, “Tru Tiên”.
Thuật ngự kiếm của phái Nga Mi và Thanh Vân yếu hơn so với phái Thục Sơn nhưng cách thức tuy luyện lại đơn giản hơn một chút.
Bởi vì thuật ngự kiếm phái Thục Sơn không yêu cầu quá cao với kiếm (đương nhiên vật liệu càng cao cấp càng tốt), thậm chí khi họ tu luyện đến đẳng cấp cao thì bông hoa, ngọn cỏ đều có thể là kiếm, hay thông dụng như kiếm gỗ cũng được, nhưng yêu cầu trình độ người điều khiển lại rất cao.
Thuật ngự kiếm phái Nga Mi, Thanh Vân lại cần một thành kiếm có phẩm chất cao, thậm chí là có linh tính thì họ mới có thể tu luyện.
Đương nhiên, linh lực của người học cũng phải có một trình độ nhất định. Nhưng do đám đệ tử tinh anh của các môn phái đều có thiên tư thông minh nên ngoại trừ Trâu Mạc thì ai cũng đạt yêu cầu.
Đám đệ tử tinh anh luyện thành ngự kiếm thuật cũng khiến cho các môn phái tốn kém hơn. Ví dụ như chuôi kiếm màu lam nhạt, sáng bóng của Liễu Ngưng Vận, nó được tạo thành từ huyền ngọc dưới biển sâu.
Lúc này nàng đang ngự kiếm bay lên. Một vệt sáng màu làm lướt qua bầu trời, cực kì xinh đẹp.
Đám đệ tử đi theo Mặc Tiên nhìn thấy thế thì cảm thấy ước ao, nói:
- Không biết khi nào chúng ta mới làm được như Liễu sư muội…
Các nàng đều đang luyện tập ngự kiếm thuật trước cửa quán net. Các nàng vừa tập vừa nhìn xem những người xung quanh cũng đang tập luyện như mình.
Rõ ràng là ngự kiếm bay lên khó hơn ngự kiếm để tấn công.
Việc này giống như một người múa kiếm nặng vài chục cân và cầm đại chùy hai trăm cân múa may vậy. Ở một khía cạnh khác, người học muốn có thể ngự kiếm bay lượn tốc độ cao mà không bị ngã và việc điều khiến kiếm tấn công đã thấy rõ sự chênh lệch giữa hai bên.

Vô Vi đạo minh.
- Sư tôn.
Trong phòng, Lý Hạo Nhiên dẫn theo hai người trung niên, mỗi người đều cầm một cái khay có trùm khăn lụa đỏ ở trên nói:
- Về việc làm nhái Hạo Thiên Kính, đệ tử đã chọn được ba loại tài liệu chính.
Gã kéo tấm lụa ra, bên trên cái khay là một hộp ngọc vuông vức, ánh sáng chói lóa tỏa ra từ bên trong. Nó là một miếng tinh thể màu trắng đục.
Gã lại tiếp tục kéo tấm lụa ở một cái khay khác. Một miếng ngọc trơn bóng, màu trắng, có linh văn bao phủ xung quanh.
Cái khay cuối cùng là một miếng như xuông cốt, to bằng lòng bàn tay.
- Long Huyền tinh đã hơn năm nghìn năm tuổi, thiên thạch và cuối cùng là một khối di cốt tìm thấy trong di tích thời thượng cổ. Tất cả đều vẫn còn linh tính.
Quân Dương Tử gật đầu, nói:
- Đồ đệ vất vả rồi. Toàn bộ Vô vi đạo minh chỉ tìm được ba thứ này dùng làm nguyên liệu chính để đạo nhái Hạo Thiên kính… Miếng di cốt này cũng không tệ, trong suốt sáng bóng, linh khí rất mạnh.
Rõ ràng, bọn họ làm nhái nhưng cũng muốn sản phẩm có mấy phần uy lực của bản gốc. Nếu không bọn họ tốn công tốn sức thật không đáng.
- Di cốt là của Vân Điền vực gửi đến.
Lý Hạo Nhiên nói:
- Bọn họ cũng muốn tham gia việc này.
- Bọn chúng muốn gì?
Vài vị luyện khí sư tỏ ra giận dữ:
- Bọn chúng không phải là tay sai cho Tam Thánh tông sao? Bây giờ bọn chúng nhìn thấy Vô Vi đạo minh cường thịnh nên muốn thò tay đến ư, khốn nạn?
Quân Dương Tử cười nói:
- Sau trận chiến lần trước, việc đàm phán vẫn chưa xong phải không? Bệ hạ nói đây coi như vật bồi thường. Còn việc Vân Điền vực muốn tham gia thì chúng ta cứ cho bọn chúng vài cái danh ngạch. Để xem bọn chúng làm gì rồi tính tiếp.
- Còn cần phải bàn sao?
Đoán Bất Di khó chịu nói:
- Bọn chúng nhìn thấy chúng ta nghiên cứu có thành quả nên muốn ăn cắp.
- Việc này không cần lo lắng.
Quân Dương Tử nói:
- Quán nét của Phương lão bản ở đó, chúng ta chỉ là đi trước một bước, sớm hay muộn đám người kia cũng sẽ biết thôi. Chi bằng nhân cơ hội này, chúng ta hãy học trộm tinh túy của bọn chúng trước.
Dù sao chỉ cần là kiến thức luyện khí, không ai ở đây ghét bỏ cả.
- Hơn nữa, ta cảm thấy Tam Thánh tông đang mưu đồ gì đó. Tuy nguy cơ lần trước đã bị hóa giải nhưng bây giờ các thế lực lớn đều đang nhìn chăm chú vào chúng ta. Nếu chúng ta có thể dựa vào lần giao lưu này khiến cho Vân Điền vực theo phe mình thì áp lực cũng sẽ bé đi rất nhiều.
Quân Dương Tử nói.
- Quân Dương Tử đạo huynh nói đúng!

Không riêng gì Vô Vi đạo minh, ở Thần Tinh hải vực lúc này, các thế lực lớn cũng đang vội vàng nghiên cứu cách làm nhái Hạo Thiên kính. Quá trình này có phong cách luyện khí mà bọn họ chưa từng làm bao giờ, hơn nữa lại được lựa chọn vô số các loại tài liệu trân quý do các tông môn gửi đến khiến ai cũng sung sướng. Thậm chí nếu thành công thì sản phẩm là một pháp bảo có sức mạnh khủng bố nhất từng được tạo ra khiến công trình nghiên cứu này không ai phàn nàn điều gì cả.

- Tiểu lão bản, đồ vật trong quán net thực sự lợi hại như vậy sao?
Ngưng Bích cầm tay cầm, vẫn nửa tin nửa ngờ hỏi.
- Chắc không phải đâu.
Phương lão bản điều khiển Yagami Iori sử dụng bát trĩ, nghiêm mặt nói:
- Toàn đồ bỏ đi thôi.
- “…”
Ngưng Bích nói:
- Tỷ tỷ hỏi nè, nhiều đồ tốt như vậy, lão bản không sợ bị cướp à?
- Sợ chứ, hay là tạo một cái lồng giấu đi nhỉ?
Phương lão bản bình tĩnh đánh chết nhân vật của Ngưng Bích.
- Cũng không biết nhường nhân gia một chút, lại còn mặt dày nói như vậy.
Lão bản rất tự nhiên làm một pha tam liên sát, không nhường Ngưng Bích một chút nào cả.
Phương lão bản châm điếu thuốc, nói:
- Quyền Hoảng, trò chơi này chủ yếu là dựa vào trí tuệ, cô cứ đánh như vậy thì đến sang năm cũng không thắng đại xà, càng không cần nói đến chuyện dùng học pháp thuật của nó.
- Ngày mai chơi tiếp!
Thật sự tức chết à!
Một làn gió thơm quất vào mặt, người đã đi ra ngoài.
Lão bản vò đầu:
- Ơ? Vừa này còn rất vui vẻ mà?

Lúc này, phía sau núi Nam Hoa tông.
Một âm thanh vang lên, hận ý chất chứa không biết bao năm ẩn giấu:
- Nhanh, bảo mấy tên Phong gia làm nhanh hơn nữa. Bản tôn sắp phá tan cấm chết chết tiệt này!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.