Dịch: Mink
***
Rõ ràng là không ít người xem tỏ ra quá phấn khích khi họ xem livestream của lão bản nên ai cũng vội vã muốn chơi thử khiến một số người chậm chân chỉ đành đứng xem.
Tuy Devil may cry 3 là trò chơi cho võ giả nhưng tu sĩ vẫn có thể chơi và không ít tu sĩ đang chơi.
Thậm chí một số tu sĩ như Thủy Tiêm Vân, Ngưng Bích còn đang nghĩ xem có nên kiêm tu cận chiến không?
Nhưng… Cứ chơi trước đã.
Rất nhanh, không chỉ võ giả mà một số tu sĩ cững đã bắt đầu vào game.
Thành Cửu Hoa.
Tống Thanh Sơn và đám bạn, trưởng công chúa, nhị hoàng tử và đám võ giả đã không chờ được nữa mà ngồi vào máy.
- Làm gì vậy? Sao vội vội vàng vàng thế?
Lãnh Vụ, Lệ Huyết Y và đám đệ tử học cung đến chậm một chút nên không hiểu chuyện gì.
- Các ngươi không hiểu! Trò chơi mới!
Đúng lúc này, bên ngoài cửa hàng, hai người đang dò xét quán net và chuẩn bị đẩy cửa vào.
- Lý đạo huynh, chính là chỗ này đúng không?
Một cô gái mặc áo trắng nói. Nếu lão bản ở đây, hắn sẽ nhận ra đây chính là đệ tử đích truyền của Ngọc Hư tông, hắn đã gặp ở Thái Hi tông, cô ta tên là Lăng Uyển Âm.
- Đúng thế.
Thanh niên đứng bên cạnh có khí chất hiên ngang chính là Lý Long Uyên của Huyền Chung phủ.
- Hừ, nhìn qua thì chỗ này cũng không phải đầm rông hang hổ gì!
Gã lạnh lùng nói;
- Đây không phải chỉ là một cửa hàng bình thường thôi sao?
Cả hai đẩy cửa vào.
- Bên trong rộng quá?
Hai người chợt trợn trừng mắt.
Tuy cửa hàng ở ngã tư bình thường trong thành Cửu Hoa nhưng người chơi đều là tu sĩ, võ giả, thậm chí còn có không ít cường giả Thần Hải cảnh và Võ Hoàng.
Ai cũng đang cầm một cốc trà sữa đậu đỏ, cắm ống hút. Một lão già tóc trắng xóa đang vui vẻ hút trà sữa, ai cũng nhìn thấy vẻ mặt say mê của lão.
- A!
Phúc lão uống xong và cảm thán.
- Lão gia, trà sữa đậu đỏ uống ngon thật!
- “…”
Hai người đi đến trước quầy thanh toán, một tiểu la lỵ xinh đẹp đang ngồi ở đó.
- Hai vị muốn gì?
- À…
Lý Long Uyên thì thầm:
- Sư tôn bảo chúng ta đến đây tim hiểu, đừng tỏ ra mất tự nhiên!
Đương nhiên, sau ngày hôm đó, hai người nhìn thấy Dương quan phổ chiếu thì họ không còn dám lên mặt trước đám võ giả ở đây nữa.
- Chúng ta muốn uống trà sữa đậu đỏ!
Họ chỉ vào cốc trà sữa của một người bên cạnh nói:
- Chính là nó!
- Đúng đúng đúng!
Lý Long Uyên gật đầu liên tục:
- Mỗi người một ly.
- Hai cốc là mười hai linh tinh.
- Đắt thế?
Lăng Uyển Âm nói.
- Không đắt.
Lý Long Uyên nói:
- Ở tông môn, mỗi ngày chúng ta uống linh tuyền ngọc tủy đều là loại nước muốn mua cũng không được cơ mà.
- Trà sữa này thì sao chứ…
Gã nói thầm:
- Chỉ lừa được đám võ giả Đại Tấn thôi.
Sau khi gã cầm hai chén trà sữa, nói:
- Đi xem thử bọn họ đến đây làm gì?
- A!
Một công tử mặc áo vàng đi đến, nói:
- Hai vị đang cầm trà sữa đậu đỏ đúng không?
- Đúng vậy… Làm sao?
- Hai vị tinh ý lắm!
Công tử phe phẩy cái quạt, nói:
- Ta thấy hai vị lạ mặt, chắc là lần đầu tiên đến đây phải không? Lần đầu tiên đến đây hai vị lại chọn trúng thứ tốt nhất ở quán net, rất nhiều tu sĩ đều muốn thử một lần trà sữa đậu đỏ! Thật sự tinh ý! Kiến thức uyên bác à!
- A?
Lý Long Uyên khó hiểu hỏi:
- Tại sao lại thế? Đây không phải chỉ là một loại đồ uống bình thường thôi mà?
- Các hạ không biết sao?
Công tử nói:
- Trà sữa đậu đỏ này không tầm thường đâu. Nó được làm từ linh trà linh nhũ, phối theo tỉ lệ ….
Hai người trợn mắt há mồm nhìn công tử đang ba hoa này:
- Thật sự thần kì như vậy?
Lý Long Uyên theo bản năng hút một ngụm.
- Ưm!
Hai mắt gã trừng lớn.
- Lý đạo huynh?
Lăng Uyển Âm cầm cốc trà sữa, nhìn gã và hỏi:
- Ngon thế cơ à? Thật sự rất ngon à?
Lý Long Uyên hút liên tục một ngụm lớn:
- Ực… Ực… Ực
Không lâu sau, chỉ còn tiếng hút không khí.
- Lý đạo huynh?
Lăng Uyển Âm nói
- So với linh tuyền ngọc tủy trong tông môn thì sao? Với thân phận của chúng ta, chắc không đến mức như vậy chứ…
- Hết rồi à?
Lý Long Uyên mở nắp, dốc toàn bộ đậu đỏ và ít nước còn sót lại.
- Nấc!
Gã tỏ ra say mê khiến ai cũng lắc đầu.
- Haiz! Trâu ăn mẫu đơn, phí của trời!
Công tử nhìn thấy thế, đấm ngực dậm chân nói:
- Trà sữa sao lại uống như thế?
- Vậy phải uống như nào?
Lăng Uyển Âm cũng hiếu kì vì sao gã lại thất thố như thế.
Tiếu Ngọc Luật giải thích:
- Đương nhiên là dùng ống hút khuấy đều mọi thứ, rồi …..
- Uống trà sữa cũng cần công phu thế à?
Lăng Uyển Âm làm theo y và hút một hơi.
- !!
Quả thật muốn hét lên!
- “…”
Ba phút sau, hai người đang cầm một cái khay nhỏ có lạt điều, mì tôm, cocacola. Họ vừa ăn vừa xem người khác chơi.
- Lý đạo huynh, không ngờ đồ ăn trong tiệm lại ngon như vậy.
- Cũng không biết Tiếu công tử nói mấy trò chơi kia thật sự là như nào?
- Đáng tiếc bây giờ quá nét đã hết máy, không thể tự mình trải nghiệm.
- Không cần gấp, chúng ta vừa ăn vặt vừa xếp hàng.
Lăng Uyển Âm nói.
- Lạt điều ăn ngon thật!
…
Ngưng Bích đã may mắn chiếm được một máy.