Dịch: Mink
***
- Kiếm… Kiếm Nô chết rồi sao?
Đám đông nhìn thấy hắn hạ xuống thì bọn họ lập tức tránh đường như trốn hủi. Lúc nãy bọn họ tập trung lại là để chờ hắn bị giết rồi cướp pháp bảo nên bây giờ ai cũng lạnh hết sống lưng!
Bọn họ nhìn thấy sự khủng bố của Kiếm Nô!
Bọn chúng không có nhược điểm, năng lực quỷ dị, và thậm chí nếu bàn về kiếm thuật thì rất ít người ở đây có thể ngăn cản nổi một chiêu!
Thứ vũ khí chiến tranh hình người đó thật sự là ác mộng đối với kẻ địch!
Nhưng ngay vừa mới đây thôi hai tên Kiếm Nô đã bị người thanh niên trước mặt bọn họ giết chết!
Kết quả như vậy đã vượt ra ngoài tưởng tượng của cả những người lạc quan nhất ở đây. Hắn không phải người mà là kiếm thần!
Có lẽ chỉ kiếm thần mới làm được như vậy.
- Không thể! Tuyệt đối không thể nào như vậy được!
Đám đệ tử Nam Cung gia phát điên rồi vì không tin vào sự thật trước mắt.
Hình tượng khủng bố của Kiếm Nô trong lòng bọn họ đã sụp đổ!
- Ngươi… Ngươi… Vừa dùng chiêu số gì?
Một đệ tử Nam Cung gia hoảng sợ, hỏi.
- Một chiêu của kiếm thần. Dùng cảnh giới Thiên kiếm thi triển kiếm thần.
Lão bản nhìn xung quanh nhưng không thấy thùng rác đâu. Hắn đành bóp điếu thuốc thành tro rồi trả lời.
- Thiên kiếm… Kiếm thần?
Ngày hôm nay, toàn bộ tu sĩ thành Nguyên Ương đều sẽ khắc gi hai từ này vào trong trí nhớ.
Ngày hôm nay là lần đầu tiên bọn họ nghe thấy hai từ này nhưng cũng là ngày bọn họ phải khuất phục trước kiếm thuật đó!
Lão bản vỗ bả vài của đám đệ tử Nam Cung gia
Mùi khai từ bên dưới phảng phất bay lên.
Lão bản:
- Ta đáng sợ như vậy sao?
Thành chủ và tu sĩ trung niên vội vàng chạy ra tận cửa thành nghênh đón hắn. Họ chắp tay nói:
- Không ngờ kiếm thuật của các hạ đã đạt đến cảnh giới đăng phong tạo cực. Không biết sư thừa của các hạ là ai?
- Sư thừa?
Lão bản nói:
- Người dạy ta Thiên kiếm là Vô Danh tiền bối còn kiếm thần… thì rất nhiều người đều biết.
- …
Tông thành chủ méo mặt. Rất nhiều người đều biết sao?
- Vậy… Không biết mấy vị cao nhân đó ở đâu? Bỉ nhân có thể diện kiến được không?
Tu sĩ trung niên vội vã hỏi.
Lão bản:
- Này…
Thành chủ tỏ ra thất vọng:
- Hay là các vị tiền bối không muốn gặp chúng ta?
- Theo tại hạ thì một số người không đủ tư cách để gặp các vị tiền bối.
Tu sĩ trung niên liếc nhìn đám tu sĩ muốn cháy nhà hôi của lức nãy, và bây giờ đang chạy ở đằng xa.
- Muốn gặp thì hai linh tinh một giờ.
Lão bản nói.
- A!
Thành chủ và tu sĩ trung niên choáng váng. Đám người xung quanh cũng thế.
Một phút trầm lặng qua đi, thành chủ Tông Võ nói:
- Xin các hạ hãy dẫn chúng ta đi gặp các tiền bối!
Vẻ mặt của thành chủ như chỉ hận mình có thể ngay lập tức ở chung với tiền bối đến tận tối.
Sau đó, hàng chục người theo lão bản đi về quán net.
Trong quán net, vài tên đàn ông cao to mặt toàn lông đang cầm cốc mì và xem thứ gì đó rất thú vị.
Một con nai trắng ngồi ngay đối diện cửa ra vào đang xem màn hình lớn, hét như điên.
Bảng đen bên cạnh ghi:
- 2 linh tinh/giờ
Tông Võ chỉ vào dòng chữ trên bảng hỏi:
- Tiên kiếm kì hiệp 3 là cái gì?
- Tiền bối đâu?
Lý Thấm Nhi hoảng hốt không hiểu làm thế nào mà lão bản chỉ ra ngoài một lần mà đã mang về nhiều khách hàng như thế?
Cô bé vội vàng chạy ra hỏi:
- Các vị muốn chơi gì?
- Bây giờ Tiên kiếm kì hiệp 3 đang là sản phẩm hot nhất của quán net!
Lý Vô Nhai vội vã giới thiệu.
Tông Võ chắp tay nói:
- Bỉ nhân muốn gặp kiếm thần tiền bối.
- Vậy ngài chơi Tiên kiếm kì hiệp 3 là chuẩn rồi. Không chỉ kiếm thần, còn có ma thần….
Lần đầu tiên lão nhìn thấy nhiều khách hàng như vậy nên vô cùng hưng phấn.
Mọi người nhìn nhau:
- ….
Tông Võ ngơ ngác nhìn sang tu sĩ trung niên bên cạnh nói:
- Vu trưởng lão, hay chúng ta…
Tu sĩ trung niên chính là Vu chưởng lão, là trưởng lão của Thái Vọng quán trong Hạo thiên viện. Lão gật đầu.
Lão bản giải thích sơ qua cho hai người và họ bắt đầu chơi game.
Đám người phía sau cũng ngay lập tức vây quanh phía sau hai người.
- Đây là cái gì?
Vu Trưởng lão tưởng chừng như sắp nhảy lên khỏi ghế.
- Đây là tiên giới sao?
Tông Võ hoảng sợ nói;
- Ta đã nhìn thấy tiên nhân rồi!
- Thần tiên đánh nhau kìa! Chạy mau!
Hai người sợ đến mức ném cả kính VR ra.
- Thật đáng sợ!
- Bên trong… Trong có tiên nhân!
Vu trưởng lão đổ mồ hôi lạnh nói:
- May mà lão phu chạy nhanh! Thật đáng sợ! Ta nhìn thấy kiếm đầu tiên đã ngã luôn xuống rồi!
- Ta lại có thể chạy trốn được sự truy sát của tiên nhân, việc này đáng giá để ta khoe khoang rồi!
- Bản trưởng lão còn nhìn thấy một tên ma đầu, may mà gã không phát hiện ra ta!
Vu trưởng lão hãi hùng kể.
Lão quay đầu lại thì chỉ nhìn thấy đám người đang trợn mắt há hốc mồm.
Lão bản cũng như thế, nói:
- Không phải ta đã nói đó chỉ là trò chơi sao? Các ngươi chơi game đều như vậy à?