Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét

Chương 508: Chém gió




Dịch: Mink
***
- Hết thời gian rồi!
- Đi thôi!
- Tắt máy, bỏ đi
Nhóm bốn người chỉ còn lại một mình Lạc Phiêu Linh
- …
Nàng tức điên lên vì vẫn không hiểu chuyện gì
Sau đó nàng tả sung hữu đột giữa đám cương thì và dũng mãnh đi đến trước mặt boss.
Sau đó nàng bị boss cương thi khổng lồ vả cho nằm sấp
Trò chơi xuất hiện thông báo và cho nàng hai lựa chọn: Dùng hồi sinh tệ để hồi sinh tại chỗ hoặc suy yếu và về thành
Lạc Phiêu Linh không có hồi sinh tệ nhưng nàng có thể mua nó với giá 1 linh tinh.
Nàng lập tức chọn hồi sinh tệ
Nàng ngạc nhiên khi nhìn thấy nhân vật của mình đã hồi sinh với đầy máu.
- Vậy cái quái gì có thể ngăn cản ta?
Nàng cười như điên và lao vào solo boss
Nàng né tránh và chém boss một đao
Sau đó, nàng nhận ra
Vết thương của boss do bị chém lúc này đã biến mất
Sau đó nàng vẫn bình tĩnh né tránh và phản kích khi có cơ hội
Sau đó vết thương lúc nãy lại không thấy…
Nếu đây là thực tế, con boss đã phải bị thương khắp thân thể rồi! Nhưng trong game thì nó đã hồi phục!
Sau nửa giờ…
Tiếng hét thảm thiết vang lên
Ở bên ngoài cửa vào rừng Cách Lan
Nàng cảm thấy không còn chút sức lực nào cả…
- Ngài đang bị suy yếu
- A..!
Tức muốn ói máu
Đồng đội mất tích, sau đó một mình đánh đến trước mặt boss và bị nó hành cho như cún rồi giờ là suy yếu.
Suốt gần một giờ, nàng không kiếm được kinh nghiệm, còn bị suy yếu.
Trải nghiệm trò chơi là cực kém!
Bây giờ nàng phải chờ khôi phục trong mười phút hoặc dùng ma pháp khôi phục trong cửa hàng.
Nàng phát hiện ra là rất nhiều người cũng đang bị suy yếu ở xung quanh
- Làm sao ngươi bị như này?
- Đừng nói nữa, ta đi độ khó Vương giả, ba người chúng ta đánh không nổi. còn ngươi?
- Gặp bọn đồng đội bỏ đi, đánh đến nửa đường thì mất tích
- …
Đây là người tốt
Người khác:
- ID: Trần đại thiếu, vô địch quá tịch mịch toàn là đồ bỏ đi! Đánh đến nửa đường thì mất tích khiến bọn ta bị suy yếu! Xin đừng pt hai tên này!
Gã đang điên cuồng spam ở cửa vào
- Chỗ này là dành cho người chơi sao?
Một đám người chơi chết và xuất hiện
- Thật đáng sợ! Ta cùng với hai đồng đội đều bị giết!
Sau một lúc, cửa vào rừng Cách Lan đã chật kín người chơi suy yếu vì đủ loại nguyên nhân
Đường Vũ không thể chấp nhận sự thật là mình quá gà
Trong lúc chờ khôi phục, gã lên diễn đàn của thành Nguyên Ương để spam
- Trò chơi này dành cho người hả?
- Quá khó!
- Lão bản! Trò chơi này là thế nào?
- Độ khó vương giả không thể qua nổi!
- Trò chơi này là cú lừa!
- Không chơi!
- Kéo phế tích Lôi Minh độ khó vương giả, 1 vạn 5 nghìn kim tệ một lần, nếu muốn đi một mình thì 4 vạn kim tệ! Túc chủ chỉ cần nằm thi!
Toàn bộ mọi người câm nín
- Cái gì?
- Kéo phế tích Lôi Minh độ khó vương giả sao?
- Điên à?
Tuân Nguyên và đồng bọn cũng không còn kháng nghị nữa
Đường Vũ hét lên:
- Trong trò chơi, có người kéo phế tích Lôi Minh!
- Cái gì?
Vương Tạ, Tuân Nguyên và đồng bọn đều quay đầu lại
- Kéo phế tích Lôi Minh sao?
Tây Á cũng vừa thông quan độ khó dũng sĩ. Nàng dùng rất nhiều hối sinh tệ cho cả đồng đội lẫn chính mình thì mới qua được
- Không thể nào? Đó là kẻ lừa đảo chắc!
- Không phải lừa gạt chứ!
- Đó là tên của lão bản thì phải?
Một vài người nhận ra
Không ít người méo mặt:
- Lão bản làm quỷ gì vậy?
- Lão bản?
Tây Á càng thêm khinh thường.
- Hừ! Lạc đại nhân cũng nằm sàn thì không ai có thể đánh bại con quái vật kia!
- Đừng lo lắng, rất nhiều người chơi đều đang suy yếu và nằm cạnh Lạc đại nhân. Đó chính là kết cục của hắn!
- Ha ha ha!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.