Dịch: Mink
***
- Sư phụ… Tại sao Tu Du sư bá, Vô Trần Tử sư bá không đến đây nhỉ?
Chư Cát Ngọc ăn hạt điều, uống hồng trà hỏi.
- Chẳng phải bọn họ đều rất thích thú khi xem giải đấu sao?
- Bọn họ không cảm thấy hứng thú với trò chơi và phim điện ảnh. Nếu Linh châu thật sự gặp phải đại kiếp nạn thì chắc chắn bọn họ sẽ rời núi, dốc hết sức mình để giúp đỡ. Nhưng theo ta thấy thì Linh châu bây giờ cũng không cần các vị sư bá quan tâm.
- Hừ! Các vị sư bá chỉ biết bảo ta phải gửi băng hồng trà cho họ! Đáng lẽ bọn họ phải đến đây trồng rau mới đúng!
Chư Cát Ngọc than thở.
- Ngọc nhi, không được vô lễ với trưởng bối!
Khánh Vân tiên tử nghiêm túc dặn dò.
- Vâng!
Khánh Vân tiên tử lẩm bẩm:
- Đám cá ướp muối già này đã quen nhàn tản nên không muốn dọn nhà đây mà.
Chư Cát Ngọc:
- Phụt!
- Ặc… Mặc kệ bọn họ, chúng ta ăn mì tôm đã!
- Sư phụ! Lại có một bộ phim mới!
- Thanh Xà Bạch Xà?
Khánh Vân tiên tử nhíu mày.
- Chả lẽ bộ phim này là kể về một con rắn à?
Nàng vội vàng tiến lại gần để tìm hiểu rõ hơn.
Ba nhân viên quét dọn cũng đi theo phía sau.
Bộ phim này cũng giống những bộ phim trước. Người xem có thể trả tiền để xem trước bốn tập hoặc đợi đến tám giờ để xem hai tập chiếu trên màn hình lớn.
Phim Phong Vân đã kết thúc phần hai và phần ba chưa có thông tin.
Nhưng một số võ giả vẫn đang xem đi xem lại để bổ túc kiến thức võ đạo.
Tru Tiên kết thúc sớm hon phong vân nên phần lớn tu sĩ đang trong tình trạng không biết xem gì cả.
Ví dụ như Tố Thiên Cơ.
- Đi săn vực sâu? Một con cá ướp muối đi săn vực sau làm gì? Mỗi ngày nàng hết nhiệm vụ đã là tốt lắm rồi.
Gần đây ngày nào nàng cũng nhìn bảng đen để xem có gì mới hay không.
- Khoai tây chiên? Thanh Xà Bạch Xà?
- Sư phụ, có bộ phim mới kìa!
Hai tên đồ đệ đi sau cũng tỏ ra sung sướng.
- Đi nào! Vi sư dẫn các con xem phim!
Bộ dáng phò phạc hàng ngày đã ngay lập tức trở nên vui vẻ.
Lúc này đám người Tây vực vẫn còn đang bực bội vì không ai đạt được top 3 trong giải đấu. Tây Á mặc váy hồng, trông rất quý phái nếu nàng không nói chuyện.
Nàng lại nói bằng chất giọng Linh châu sứt sẹo:
- Tại sao nhiều người tập trung ở kia vậy?
Bọn họ cũng không xem Tru tiên và Phong Vân vì dù họ có nghiên cứu thì cũng không bắt kịp đám người Linh châu.
Đối với đám người Tây vực, việc họ thua Linh Châu và Hoang Hải vực khiến lòng sĩ diện của bọn họ bị sứt mẻ nên đang muốn tìm hiểu một thứ gì đó vượt qua đám tu sĩ để trả thù.
- Đó là gì vậy?
Vài người Tây vực tò mò.
Ba nhân viên quét dọn cũng đứng ngay bên cạnh bọn họ.
- Hả? Các ngươi cũng là người Tây vực à?
- Ặc.. Đúng vậy…
Karl nói.
- Tiếng Linh châu thật sự rất tốt! (giọng địa phương)
- Ồ ồ, đúng thế…
Khiết Tây Tạp cũng phải giả bộ nói giọng lai lái.
Hai bên bắt đầu trao đổi rất vui vẻ bằng thứ tiến lai lái của họ.
- Người Tây vực phải đoàn kết một lòng! Hay là chúng ta cùng nhau xem Thanh Xà Bạch Xà nhé!
Tây Á nói.
- Ba vị đang làm gì thế? Trong giờ làm việc không được phép chơi game!
Lão bản hét lên.
- Chúng ta có thể đứng phía sau để xem ké!
Karl nói.
- Hay!
Tây Á đã đến quầy và nói:
- Giúp ta kích hoạt Thanh Xà Bạch Xà.
Đám người Tây vực cùng nhau xem bộ phim mới này.
Tố Thiên Cơ cũng đang xem phim.
Tiểu Nguyệt và tiểu Linh Đang cũng thế.
Ba nhân viên vệ sinh cũng đang đứng phía sau máy của đám người Tây vực.
…
Trong phim, chú bé mục đồng cứu một con rắn nhỏ từ người bắt rắn. Sau đó Con rắn này thề sẽ báo đáp ơn huệ này của cậu bé.
- Chả lẽ… Phim này kể về cuộc đời của một con rắn à? Chả lẽ đây là quá trình tu luyện hàng trăm năm của một con rắn nhỏ để trở thành con rắn lớn?
Tố Thiên Cơ tỏ ra thông minh.
Một nghìn bảy trăm năm sau
- Oa! Con rắn này to quá!
Tiểu Linh Đang sợ đến mức ngã ra sau.
- Oa! Mọi người nhìn kìa! Nàng còn thu phục được một con Thanh Xà!
Tiểu Nguyệt hét lên.
Bọn họ đang xem cảnh hai con rắn đấu pháp.
Sau đó trên cầu nhỏ ở Tây Hồ, nàng nhìn thấy kiếp sau của ân nhân năm xưa.
Bạch Tố Trinh cầm dù giấy, đứng trong mưa phùn nhìn về phía một thanh niên.
Đúng lúc này, tiếng nhạc vang lên: “Tây Hồ mỹ cảnh, suốt ba tháng ròng, mưa xuân như rượu, cành liễu như tơ…
- Đây là bài hát gì vậy?
- Ặc! Đã hết rồi!
Tố Thiên Cơ hét lên.