Hẹn Hò Trực Tuyến Trong Game Kinh Dị

Chương 26.4:




Qua gần nửa giờ, ngay lúc Lâm Quát nghi ngờ phải chăng Trương Sâm đã bị lạc, gã khoan thai đi tới, thở hồng hộc nói: "Nếu không phải cái mạng tôi thắt trên người cậu, tôi thực… thực muốn cùng cậu đánh một trận."
Nói đoạn, Trương Sâm liền chìa điện thoại ra, trên màn hình quay số đã bấm sẵn: "11183, dịch vụ chăm sóc khách hàng thống nhất toàn quốc, dọc đường tra tìm giúp cậu."
"Cảm ơn." Lâm Quát cầm lấy điện thoại của Trương Sâm, cũng không suy nghĩ nhiều liền bấm gọi. Trương Sâm bên cạnh lo lắng nhìn cậu: "Tầm này dịch vụ chăm sóc khách hàng sẽ không tan ca chứ?"
"Chắc là không." Lâm Quát không tiếp tục nhìn Trương Sâm, tầm mắt hướng phía xa, nhìn đến con đường trước mặt. Dựa theo giọng nói chỉ dẫn, Lâm Quát bấm phím gọi dịch vụ chăm sóc khách hàng: "Xin chào, tôi muốn tra một chút thông tin lưu thông hàng chuyển phát nhanh."
- "Được ạ, xin cung cấp danh tính người gửi hàng, người nhận hàng và số điện thoại."
"Số máy của người gửi và nhận hàng đều giống nhau, 184XXXXXXXX. Lâm Quát trả lời: "Người gửi là Lâm Quát… người nhận cũng là Lâm Quát."
- "Xin cung cấp địa chỉ gửi hàng và nhận hàng."
"Địa chỉ?" Lâm Quát liếc qua Trương Sâm, gã tự giác quay lưng đi, cậu bấy giờ mới nói: "Địa chỉ gửi hàng là tỉnh XX thành phố XX học viện mỹ thuật, địa chỉ nhận hàng cùng tỉnh cùng thành phố với địa chỉ nhận hàng, số 404 đơn vị 3 toà nhà 7 tiểu khu Hạnh Phúc.
- "Được rồi, xin chờ một chút, chúng tôi tra cứu giúp anh…"
- "Thực xin lỗi, lưu thông hàng hoá hiện không hiển thị, cũng sẽ không hiển thị đâu, bởi vì nó sẽ bị tôi lấy đi, ha ha ha ha ha."
Lâm Quát mặt không biến sắc, cậu nhìn Trương Sâm trước mặt, Trương Sâm đã xoay người cười gằn nhìn lại cậu, gã dùng khẩu hình, âm thanh lại xuyên qua ống nghe trong điện thoại: "Anh bạn à, cậu rất cẩn thận, đã có thể phát hiện tôi thông qua camera theo dõi cậu, sao còn bỏ mật mã tử vong vào tủ chuyển phát khi đã phát hiện mình bị theo dõi, tôi biết trong vòi hoa sen nhất định không có mật mã tử vong, cậu chỉ là dẫn dụ tôi xuất hiện mà thôi."
"Lá gan của cậu thật lớn nha... Cũng dám chủ động mời tôi hiện thân, tôi sao có thể để cậu thất vọng đây. Cậu đã muốn gửi mật mã tử vong ra ngoài, vậy tôi đành chơi đùa với cậu, cậu thế nhưng lại thú vị nhất trong đám người tham dự đó. Có điều… phải chăng không nghĩ tới tôi đã đặt ra cạm bẫy cho cậu, hiện tại hãy cho tôi thưởng thức biểu cảm khó tin và tuyệt vọng của cậu đi."
Lâm Quát nhíu mày lại, không kiên nhẫn nói: "Anh nói nhiều quá."
Trương Sâm rất khó chịu với phản ứng lạnh nhạt của Lâm Quát, gã uy hiếp nói: "Không đúng, bị lừa gạt bị phản bội không phải phản ứng thế này!"
Lâm Quát hỏi lại: "Vậy thì thế nào? Chi bằng anh dạy tôi một chút." Nói đoạn, cậu trả điện thoại cho Trương Sâm: "Thông tin anh đều biết rồi, vậy cũng thử gọi dịch vụ chăm sóc khách hàng một lần xem?"
Lâm Quát quá bình tĩnh, bình tĩnh đến mức Trương Sâm cảm thấy nhất định Lâm Quát đang lừa gã. Gã suy ngẫm hồi lâu xong vẫn bấm gọi dịch vụ chăm sóc khách hàng trước mặt Lâm Quát, dù sao gã đã thu được mật mã tử vong, Lâm Quát chạy không thoát.
- "Chào ngài, đây là bưu chính Trung Quốc, xin hỏi ngài cần giúp gì?"
Số điện thoại của người gửi và nhận hàng là 184XXXXXXXX, họ tên Lâm Quát, địa chỉ nhận hàng: tỉnh XX thành phố XX tiểu khu Hạnh Phúc toà nhà 7 đơn vị 3 số 404, địa chỉ gửi hàng là tỉnh XX thành phố XX học viện mỹ thuật, tra thông tin hậu cần."
- "Vâng xin chờ một lát…"
- "Thưa ngài, chúng tôi tra cứu có tất cả 24 thông tin hậu cần, 24 gói hàng đều đã gửi đi."
Trương Sâm: "..."
Lâm Quát nhíu mày nói: "Bị lừa gạt bị phản bội chính là biểu cảm bây giờ của anh hả?"
Trương Sâm quăng điện thoại, gã oán độc nhìn Lâm Quát, Lâm Quát xem thường nói: "Anh cảm thấy trong 24 gói hàng cái nào là mật mã tử vong thật? Thử từng cái một đi, tôi nghĩ nữ thần may mắn hẳn sẽ không định thiên vị đám Tà Thần các người."
Trương Sâm không hề biết, thời điểm gã bị Lâm Quát dẫn dụ đến trước tủ chuyển phát nhanh, sau khi cậu không còn bị gã theo dõi, quay qua mua bút với tập phác hoạ, tổng cộng 24 tờ giấy Lâm Quát viết ra 24 mật mã tử vong. Mà mật mã tử vong thực sự vẫn đang nằm trong vòi hoa sen, chỉ là nó sớm đã có nhân viên chuyển phát nhanh lấy đi từ ban ngày, lại vô luận là tên và số điện thoại của người gửi nhận hàng cậu đều viết bừa, ngay cả địa chỉ nhận hàng cũng là chém ra, tổng 25 gói chuyển phát nhanh, thẻ trường của cậu mém chút quá tải.
Hai mắt Trương Sâm sắp muốn toé lửa, Lâm Quát cũng chẳng e sợ gã.
Trương Sâm hận không thể bóp chết Lâm Quát: "Từ khi nào! Từ khi nào phát hiện ra tôi!"
Lâm Quát nhớ lại từng lời nói của Trương Sâm, kỳ thực mỗi câu Trương Sâm nói ra tưởng như vô lý nhưng chẳng có bất kỳ bug logic nào, huống hồ trên thế giới rất nhiều chuyện có thật khiến người nghe cảm thấy khó tin. Rất khó để khẳng định bằng lời rằng Trương Sâm có vấn đề, bởi gã cực tinh quái, gã biết điều Lâm Quát lo lắng, thậm chí có thể đoán trước vấn đề của Lâm Quát, không đợi cậu hỏi, gã đã tự kể tự giải thích trước rồi.
Thẳng thắn với bạn bè, gã nhập vai vô cùng tỉ mỉ. Không chỉ thế, gã chuyển chủ đề sang cất giấu mật mã tử vong đến cực kỳ tự nhiên, vì muốn giải thích tình cảnh cho Lâm Quát, còn so sánh bản thân với bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối.
Nhưng đây cũng là lỗ hổng lớn nhất của Trương Sâm.
Ánh mắt Lâm Quát lạnh xuống mấy phần, tinh quái như Trương Sâm sao lại chết trong loại phó bản trí tuệ kiểu này? Hà cớ biết điều kiện tiên quyết mà Tà Thần thử nghiệm mật mã tử vong còn làm ra loại chuyện ngu ngốc chính là nuốt mật mã tử vong vào bụng?
Cậu đi cùng Trương Sâm đến tiệm trà sữa nói chuyện và tiết lộ cho gã biết nơi cất giấu mật mã tử vong, tất cả đều có mục đích của riêng cậu. Lâm Quát vốn định dụ Trương Sâm mắc câu, để gã biết sự tồn tại của 24 mật mã tử vong, từng ấy đủ cho cậu bình yên vượt qua 24 ngày.
Thấy Lâm Quát không để ý đến mình, cả người Trương Sâm run lên, sinh viên qua lại không khỏi tránh xa hai người họ. Trương Sâm bỗng nhiên quát lớn, gã thẹn quá hoá giận lôi kéo Lâm Quát: "Lâm Quát! Cách khởi đầu mới chẳng còn mấy giờ, tôi sẽ không bỏ qua cho cậu, tôi sẽ không cho cậu thoải mái! Tôi sẽ khiến cậu cảm nhận nỗi đau cực đại!"
Trương Sâm gào thét dẫn tới người xung quanh đều ngừng chân nhìn phía bên này:
"Có chuyện gì vậy?"
"Đồng tính luyến ái ngoại tình hay là bị cắm sừng rồi?"
"Cơ mà hai người đó đều rất đẹp trai nha, nhất là người vẫn luôn im lặng kia! Sơn! Dữ! Thủy! Tịch!*"
*山!与!氵!夕!: Để đây và chờ cao nhân dịch hộ🙃
"Đúng nha đúng nha, rất đẹp trai nha, hình như tôi nghe tên Lâm Quát."
"Lâm Quát? Sẽ không phải là hệ thảo* khoa hội họa Lâm Quát chứ?!"
*Hệ thảo: chỉ nam sinh đẹp trai nhất được các khoa khác nhau của trường đại học công nhận hoặc bầu chọn.
Sắc mặt Lâm Quát đột biến, chớp lúc đám người định vây cả hai lại liền lao ra ngoài, cậu đẩy Trương Sâm ra, mà gã hệt như một mảnh giấy, dễ dàng bị Lâm Quát xô ngã nhào xuống đất.
Lâm Quát cứ thế chạy mãi, một hơi cũng không ngừng nghỉ chạy thẳng về nhà.
Cậu nhìn cửa nhà mình, trên bề mặt không ít dấu lồi lõm, đây đều là vết tích Lâm Chi gây ra, Lâm Quát chống tay vào cửa thở dốc.
Mật mã tử vong thực sự đã ở trên chiếc xe chuyển phát nhanh tiến về tỉnh khác, nó yên lặng nằm trong thùng carton nhỏ, giấy trắng mực đen viết… quê chết.
Đây là Lâm Quát tận dụng bug của quy tắc phó bản viết ra mật mã tử vong, đáp án thực nực cười, mà cậu đã trải nghiệm màn nực cười này ngay lúc đó. Sẽ xảy ra chuyện gì, Lâm Quát không biết. Cậu xưa nay chỉ dự tính điều xấu nhất, nếu giả sử vẫn bị tìm ra mật mã tử vong, cậu muốn trước khi chết được nhìn Lâm Chi lần cuối.
Phòng livestream trôi đầy dấu hỏi chấm khi thấy Lâm Quát bất ngờ bỏ chạy.
Thịnh Văn nhìn ra có chuyện không đúng, hắn gửi tin nhắn cho Lâm Quát:
[Cơn Gió Ngọt Ngào]: Anh đang hoảng sợ.
[Cơn Gió Ngọt Ngào]: Xảy ra chuyện gì rồi?
Lâm Quát lúc này quả thực cần có người trò chuyện, cậu mím môi cố gắng kìm nén cảm xúc:
[Lâm Quát]: Có lẽ anh sắp chết rồi.
[Cơn Gió Ngọt Ngào]: Em đóng phòng livestream, anh nghe điện thoại chút đi.
Lâm Quát còn chưa kịp đáp lời, đã có âm thanh truyền đến từ đầu dây bên kia.
Lâm Quát nghe máy, chất giọng từ tính không biết cách an ủi nói với cậu: "Em đại khái đã đoán ra mật mã tử vong của anh, từ học viện mỹ thuật trở về mất khoảng 20 phút, ca ca, anh hiểu ý em chứ?"
Lâm Quát: "Ừm." Phó bản vẫn đang tiếp tục, mật mã tử vong của cậu cũng chưa tính bị tìm ra. Cậu dừng lại nói: "Quá gấp rồi, đầu óc không tỉnh táo."
Thịnh Văn nói: "Anh lo cho em gái, em hiểu mà."
Lâm Quát lảng tránh nói: "Còn chưa trả lại điểm tích lũy cho em."
Thịnh Văn không ngờ Lâm Quát trong tình cảnh này vẫn còn nhớ tới chuyện kia, hắn có chút hối hận: "Tiêu điểm tích lũy cho ca ca, em không tính muốn lấy lại. Số điểm ấy đối với em không quan trọng, chỉ là muốn có quan hệ với anh."
Lâm Quát đột nhiên cảm thấy bầu không khí có điểm kỳ lạ.
Thịnh Văn: "Chính là như anh nghĩ."
Lâm Quát sửng sốt: "..."
Thịnh Văn: "Ca ca sẽ ghét em sao?"
Lâm Quát mất tự nhiên nói: "Không có, anh sẽ không vì lí do này, mà đối với em… có thành kiến." Trong ấn tượng của Lâm Quát, A Văn là cô gái rất tốt bụng.
Thịnh Văn: "Ca ca, nếu em là nam thì sao?"
Lâm Quát: "..."
~~~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.