Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 377: Nhổ củ cải





- Á... ....

Một đám học sinh hét lên kinh hoàng, vì bọn họ nhìn thấy thầy giáo day thể dục máu mũi ròng ròng, nhìn qua có vẻ rất thê thảm.

- Này, đáng đánh, để xem còn dám ức hiếp tôi nữa hay không?

Vương Tiểu Nha vỗ tay rất vui vẻ, tiểu nha đầu này sau khi được thấy bản lĩnh siêu cấp của Hạ Thiên thì lá gan rất lớn, hình như không sợ bất kỳ ai. Cũng vì vậy mà tên thầy giáo La Ba trước kia hay sàm sỡ với học sinh hôm nay cũng chính thức gặp xui, không những chẳng chiếm được chút tiện nghi nào của Vương Tiểu Nha, hơn nữa còn bị Hạ Thiên đánh đòn.
Khoảnh khắc này La Ba bị đánh đến mức ngây ngô, mãi đến khi máu mũi chảy vào miệng, cảm giác mặn mặn mới làm hắn có phản ứng. Hắn dùng một tay che mũi, cố gắng chặn máu từ bên trong tuôn ra, vừa dùng tay chỉ Hạ Thiên, vẻ mặt khó thể tin:

- Mày...Mày đánh tao sao?

- Nói nhảm, Hạ Thiên ca ca đã đánh ông, sao còn hỏi?

Vương Tiểu Nha ở bên kia khinh bỉ La Ba.
Hạ Thiên khẽ vươn tay chụp lấy tay của La Ba, sau đó một tiếng rắc vang lên kèm theo tiếng hét thảm thiết, tay tên này đã bị Hạ Thiên bẻ gãy.

- Tôi không thích người ta dùng tay chỉ vào người mình, vì vậy tay này phải gãy.

Sau đó Hạ Thiên kéo cánh tay đang chắn máu mũi của La Ba:

- Tiểu nha đầu nói sau này không muốn chú em tiếp tục sàm sỡ nữ sinh, vì vậy bàn tay này cũng gãy cho đẹp.

Hạ Thiên nói xong những lời này thì vặn tay, một tiếng rắc vang lên kèm theo tiếng thét thảm thiết. Lúc này La Ba xem như quả báo, sau này không thể nào sàm sỡ nữ sinh.

- Ha ha, Hạ Thiên ca ca quá tuyệt.

Vương Tiểu Nha vỗ tay nói lớn, đám học sinh khác thì trợn mắt há mồm, ánh mắt nhìn về phía Hạ Thiên có chút cổ quái, ngay sau đó nhìn về phía Vương Tiểu Nha lại có chút sợ hãi.
Đám học sinh lớp khác và thầy cô khác cũng cực kỳ ngạc nhiên, mọi người cũng chỉ tưởng rằng chỉ là một tranh cãi nhỏ, không ngờ sự việc lại nghiêm trọng như vậy, La Ba đã bị người ta đánh quá thảm.
Nhưng những giáo viên dạy thể dục khác cũng không có ý muốn đến hỗ trợ, thật ra ai cũng biết đam mê chiếm đoạt tiện nghi nữ sinh của La Ba, nhưng trước nay đều không có nữ sinh làm lớn chuyện mà thôi. Hơn nữa trước nay La Ba cũng không làm những chuyện quá đáng, vì vậy mọi người coi như không biết.
Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất chính là La Ba có hậu trường ở Giang Đại Phụ, chú của hắn chính là La Lương Ngọc, là hiệu trưởng trường Giang Đại Phụ, mọi người không dám đắc tội. Nhưng trước nay chẳng ai có cảm tình với La Ba, vì vậy bây giờ thấy La Ba gặp nạn thì bọn họ cũng cảm thấy hả hê, tất nhiên sẽ không bao giờ đến hỗ trợ.

- Củ cải chết tiệt, củ cải sắc lang, muốn chiếm tiện nghi của tôi sao? Ha ha, bây giờ biết ai lợi hại chưa?

Vương Tiểu Nha ở bên kia đắc ý gào lên.

- Vương Tiểu Nha, cô...Tôi sẽ không bỏ qua cho cô...Á... ....

La Ba lại gào lên đau đớn, mặt mũi tràn đầy máu tươi, nhìn qua rất khủng bố. Lúc này trong lời nói của hắn có mang theo vài phần oán độc, nhưng vừa nói được một nửa câu uy hiếp thì đã bị Hạ Thiên đạp ngã xuống đất.

- Này, ngu ngốc, dám uy hiếp vợ tương lai của anh, có tin anh cắm chú vào trong lòng đất, để chú chậm rãi biến thành củ cải không?

Hạ Thiên tức giận nói.
"Cắm vào trong đất sao?"
Vương Tiểu Nha nghe nói như vậy thì hai mắt tỏa sáng:

- Đúng, Hạ Thiên ca ca, anh cắm ông ta vào trong đất, dù sao ông ta cũng là củ cải, củ cải thì nên ở trong đất. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Vương Tiểu Nha hôm qua đã được hưởng hương vị bị cắm vào trong lòng đất, tất nhiên nàng biết trò này không tốt lắm, nhưng nàng bị cắm vào thì không tốt còn người khác mà đặc biệt là kẻ mình ghét cay ghét đắng thì rất vui. Vì vậy nàng cố gắng cổ động Hạ Thiên:

- Cắm ông ta vào trong đất đi Hạ Thiên ca ca.

Hạ Thiên quyết định thỏa mãn ước nguyện của Vương Tiểu Nha, sau đó hắn bắt đầu hành động. Hắn đá lên người La Ba, tên này bị hất văng lên, sau đó hắn chụp tay lên ngực và dựng điện thoại lên mặt đất. Cuối cùng hắn đặt một tay lên vai tên này rồi dùng sức ấn xuống, hai chân đối phương lập tức cắm vào trong mặt đất cả mét.

- Ha ha, Hạ Thiên ca ca quá tuyệt.

Vương Tiểu Nha thấy tình cảnh như vậy tất nhiên sẽ rất hưng phấn, mà án mắt đám bạn học nhìn nàng lại càng quái dị.

- Mày...Mày làm gì tao?

La Ba lúc này đã không còn đau đớn, hắn sợ hãi, bây giờ hai tay bị phế sạch, hai chân cũng không thể chuyển động, hắn không sợ mới là lạ.

- Ha ha, cây củ cải chết tiệt, cây củ cải sắc lang, lúc này bị cắm vào trong đất không nhúc nhích được rồi sao?

Vương Tiểu Nha cười hì hì:

- Nhưng không sao, cứ ở đấy mà chờ người rút ra.

Vương Tiểu Nha dùng ánh măt nhìn lướt qua bốn phía, sau đó nàng nhìn thấy sợi dây thừng mà lớp trên dùng để kéo co. Vì vậy mà ánh mắt nàng chợt xoay chuyển, nàng chạy đến.

- Chị gái xinh đẹp, cho mượn sợi dây sử dụng một chút được không?

Vương Tiểu Nha chạy đến nói với nữ sinh có dây thừng.
Được một nữ sinh cực kỳ xinh đẹp gọi mình là người xinh đẹp, cô nữ sinh vốn không xinh xắn gì chợt cảm thấy vui sướng, nàng đưa dây cho Vương Tiểu Nha:

- Được, cầm đi.

- Cám ơn chị gái xinh đẹp.

Vương Tiểu Nha cười ngọt ngào, sau đó nàng cầm lấy dây thừng chạy về.
Đám người dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Vương Tiểu Nha, không biết nàng rốt cuộc muốn làm gì.
Nhưng Vương Tiểu Nha nhanh chóng dùng hành động để cho ra đáp án. chỉ thấy nàng chạy đến bên người La Ba, sau đó dùng dây thừng cột chặt hắn lại. Cuối cùng nàng cầm lấy dây thừng vừa bắt đầu kéo vừa hô lớn:

- Nhổ củ cải.

Đám người thiếu chút nữa đã hôn mê, Vương Tiểu Nha này đúng là quá khủng bố, nàng không sợ bị đuổi học sao?
Tất nhiên bọn họ không biết Vương Tiểu Nha thật sự không sợ bị đuổi học, nàng đang ước gì mình bị đuổi học, vì vậy nàng sẽ không cần phải học tập mệt mỏi.

- Này, các người cũng đến đây nhổ củ cải, vui lắm.

Vương Tiểu Nha không có quá nhiều sức lực, cũng không thể nào nhổ củ cải La Ba ra khỏi mặt đất, vì vậy nàng bắt đầu kêu gào sự hỗ trợ.
Đám học sinh đưa mắt nhìn nhau, cũng không ai dám tiến lên hỗ trợ. Phải biết rằng muốn vào học ở trường Giang Đại Phụ cũng không dễ dàng gì, bọn họ phần lớn là con ngoan trò giỏi, không ai muốn bị đuổi học, sau này sợ rằng sẽ không còn được đi học ở đâu khác, vì vậy bọn họ cùng lắm cũng chỉ dám ở bên cạnh xem náo nhiệt mà thôi.

- Đúng là, sợ gì nào, cây củ cải này háo sắc như vậy, ngày nào mà chẳng sàm sỡ với học sinh, bây giờ chúng ta không trừng phạt hắn sao?

Khi thấy không có ai tiến lên hỗ trợ thì Vương Tiểu Nha có chút thất vọng, đám người này đúng là quá nhát gan, tuyệt đối không đáng tin cậy, đúng là chỉ có Hạ Thiên ca ca mới tốt.
Nhưng Vương Tiểu Nha cũng không muốn để Hạ Thiên hỗ trợ, Hạ Thiên vừa rồi đã bận rộn, bây giờ trò nhổ củ cải cũng không có gì vui, nàng phải tự mình chơi đùa trước.
Lúc này Vương Tiểu Nha đã không còn gì phải sợ, dù sao nàng cũng xác định là mình sẽ bị đuổi học, vì vậy phải chơi đùa cho vui.
Cứ như vậy mà Vương Tiểu Nha cực kỳ vui sướng chơi trò nhổ củ cải trước ánh mắt của vài trăm học sinh và thầy cô giáo, nàng vừa chơi vừa hát:

- Nhổ củ cải, nhổ củ cải, Tiểu Nha, Tiểu Nha nhổ củ cải, nhổ không được, nhổ không được, Hạ Thiên ca ca đến hỗ trợ... ....

Đám học sinh nghe được những lời ca của Vương Tiểu Nha mà trợn mắt há mồm, vẻ mặt đám thầy cô giáo thì ngây ngốc, nữ sinh kia quả nhiên không phải quá bình thường.
Còn đám bạn học cùng lớp với Vương Tiểu Nha thì trong đầu có một ý nghĩ, sau này phải đứng cách xa Vương Tiểu Nha ra một chút. Cô gái này có vẻ xinh đẹp đáng yêu nhưng thực tế lại là một ma nữ siêu cấp, nếu bọn họ không cẩn thận chọc vào nàng, như vậy kết quả sẽ cực kỳ bi thảm... ....

- Phụt... ....

La Ba lúc này cũng phun ra một ngụm máu tươi, rõ ràng vì quá tức mà ói máu, cuối cùng trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

- Bất tỉnh rồi sao? Tố chất tâm lý kém quá, chơi mất vui.

Khi thấy La Ba bất tỉnh thì Vương Tiểu Nha lầm bầm có chút bất mãn.
Đám người không biết nói gì hơn, Vương Tiểu Nha này dám nói tố chất tâm lý của La Ba quá kém, người khác nếu bị sỉ nhục như vậy thì đã ngất xỉu từ lâu rồi, La Ba này phải gọi là tố chất tâm lý rất tốt mới đúng.

- Các người làm gì vậy?

Một tiếng quát khẽ vang lên.
Âm thanh này hấp dẫn sự chú ý của đám người, ai cũng quay đầu nhìn lại. Thì ra có ba nam một nữ đi đến, đi đầu là một người đàn ông hơn năm mươi, bên cạnh lão là một cô giáo hơn hai mươi, cô giáo này không tệ, dáng người đầy đặn. Còn có một người đàn ông hơn bốn mươi, người này tướng tá chắc nịch.
Sau ba người này chính là một tên đàn ông hơn hai mươi, người này mặc chế phục, xem ra có lẽ là bảo vệ trường học.

- Hiệu trưởng đến... ....

- Bảo vệ cũng đến... ....

- Chủ nhiệm lớp chúng ta cũng đến, xem ra lần này Vương Tiểu Nha đã chính thức bị đuổi học... ....

Những lời nghị luận vang lên ồn ào, ngoài người đàn ông hơn bốn mươi có thân thể chắc nịch thì ba người còn lại đều được mọi học sinh và thầy cô ở đây biết mặt. Người đàn ông hơn năm mươi chính là hiệu trưởng trường Giang Đại Phụ, là La Lương Ngọc. Người phụ nữ kia chính là chủ nhiệm của Vương Tiểu Nha, là Lý Vân, tất nhiên cũng chẳng ai biết tên của bảo vệ, chỉ biết đó là bảo vệ mà thôi.
Vương Tiểu Nha quay đầu nhìn hiệu trưởng La Lương Ngọc, nàng trừng mắt cười hì hì:

- Tôi đang nhổ củ cải.

- Hồ đồ, củ cải ở đâu ra?

La Lương Ngọc phẫn nộ quát.

- Ông ta chính là củ cải.

Vương Tiểu Nha chỉ vào La Ba đã hôn mê.

- Tiểu Ba sao?

Lúc này La Lương Ngọc mới nhận ra tên đàn ông đang nằm trên mặt đất với bộ dạng quái dị chính là cháu ruột của mình. Khi thấy bộ dạng của La Ba thì La Lương Ngọc không khỏi giận tím mặt, lão rống lên với Vương Tiểu Nha:

- Em tên gì? Lớp nào?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.