Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 712: Tứ thiếu gia thủ đô





- Cổ Quân, sao em lại gả cho người khác?

Một người đàn ông phóng đến trước đài, hắn dùng giọng phẫn nộ chỉ trích cô dâu:

- Em không thích anh thì không sao? Nhưng sao em có thể cho người khác làm cha của con anh?

Tiệc cưới đang náo nhiệt chợt im ắng như tờ, vài trăm ánh mắt cùng nhìn về phía người đàn ông mới xuất hiện. Người này khoảng ba mươi nhưng nếu nói về tướng mạo thì có vẻ thắng thế hơn hẳn so với chú rể Trương Thiệu Huy, dáng người rất cao, không thể không nói, nếu xét về ngoại hình thì cực kỳ xứng đôi với Cổ Quân.
Thực tế ở đây có không ít người nhận ra người đàn ông này, vì tên đàn ông thật sự có chú danh tiếng, hắn là một trong tứ thiếu gia thủ đô, là Hàn Tử Khang.
Tứ thiếu gia thủ đô này thường có một điểm giống nhau, đó chính là rất thích những cô gái trong giới giải trí, Cổ Quân lại là người may trang phục cho các ngôi sao, cũng coi là người trong giới giải trí, vì vậy bọn họ có liên hệ với nhau cũng không phải điều gì quái lạ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://trumtruyen.vn
Có một vài người biết chuyện thì cũng hiểu Hàn Tử Khang cũng từng có thời gian quan hệ khăng khít với Cổ Quân, nhưng theo lý thì Cổ Quân trước khi đến với Trương Thiệu Huy thì đã chia tay với Hàn Tử Khang. Bây giờ nghe lời nói của Hàn Tử Khang thì giống như Cổ Quân vẫn còn tới lui với hắn, thậm chí đứa con trong bụng Cổ Quân cũng là của Hàn Tử Khang.
Một chuyện quan trọng và chân thật như vậy rất có thể làm hôn lễ hôm nay bị hớ, vì một số người nghe nói Trương gia cũng không quá hài lòng với Cổ Quân, bọn họ muốn con cháu mình lấy được một người vợ trong sạch. Nhưng Trương Thiệu Huy thật sự yêu thích Cổ Quân, hơn nữa cái thai lại là của hắn, vì vậy Trương gia mới thật sự tác hợp.
Không thể nghi ngờ Cổ Quân có thể gả vào Trương gia cũng nhờ cái thai trong bụng, nếu đứa trẻ này không phải là của Trương Thiệu Huy, sợ rằng Trương gia khó thể hủy bỏ buổi lể một cách đơn giản như vậy. Vì sự kiẹn này rõ ràng là sự nhục nhã cho Trương gia, như vậy Trương gia sẽ không bao giờ bỏ qua cho Cổ Quân.
Nhưng cũng vì như thế mà một số người không hiểu rõ vì sao Hàn Tử Khang lại chạy đến gây rối trong hôn lễ, Hàn gia cũng có tiền, chỉ cần nói về tiền thì Hàn gia mạnh hơn hẳn Trương gia, nhưng vấn đề là Trương gia có thân thích với Triệu gia, khốn nổi Triệu gia chỉ cần vung tay cũng có thể tiêu diệt Hàn gia. Vì vậy nếu Hàn Tử Khang có cái đầu thì không nên đến đây gây rối, vì nếu kết quả là thế nào thì Trương gia cũng mất mặt, nếu thật sự truy cứu trách nhiệm thì Hàn Tử Khang thật sự đáng tội, chỉ sợ không còn mạng.
Tất nhiên những người này dù có nghi hoặc nhưng không nói, bọn họ chỉ bình tĩnh xem diễn biến. Vì rất rõ ràng, chuyện này chẳng phải thứ mà bọn họ có thể chõ miệng vào, lúc này biện pháp sáng suốt nhất là ngồi xem.

- Hàn Tử Khang, anh...Anh nói bậy bạ gì vậy?

Cổ Quân cảm thấy trước mắt tối sầm, thiếu chút nữa đã ngất đi. Nhưng nàng biết bây giờ mình không thể như vậy, nếu nàng ngất đi thì hạnh phúc nửa đời sau sẽ không còn, nàng cần phải cắn răng chống đỡ. Lúc này nàng dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn Hàn Tử Khang:

- Tôi với anh đã chia tay năm năm trước, bây giờ anh chạy đến vu oan cho tôi, anh có phải là người không?

- Cổ Quân, em đừng ra vẻ thanh cao, chúng ta đã chia tay năm năm trước, nhưng năm năm qua tháng nào chẳng gặp mặt vài lần?

Hàn Tử Khang cũng rất tức giận:

- Em nói Trương Thiệu Huy không ra hồn khi lên giường, vì vậy em để anh làm em thỏa mãn, em lên giường ra sao, còn không biết sao? Đáng lý ra chuyện em kết hôn không liên quan gì đến anh, nhưng đứa con trong bụng em là của anh. À, nói đến Trương Thiệu Huy, tao tình nguyện không sinh con ra cũng không muốn nó có người cha như mày.

- Anh...Anh ngậm máu phun người.

Cổ Quân tức giận đến mức gương mặt trắng bệch.

- Hàn Tử Khang, tôi cảnh cáo anh, hôm nay là hôn lễ của tôi, tôi không muốn gây chuyện, nhưng nếu anh cứ tiếp tục gây rối, đừng trách tôi không khách khí.

Trương Thiệu Huy cuối cùng cũng mở miệng nói, vẻ mặt hắn tái nhợt, thân thể hơi run, rõ nàng đang cố nhẫn nại.

- Trương Thiệu Huy, mày đừng làm tao sợ, ông không phải kẻ sợ chết, mày thích chơi mấy con đàn bà dâm đãng đã qua tay ông, điều này cũng không sao, nhưng mày không thể cướp con tao đi được. Mày muốn chơi con đàn bà dâm đãng này sao? Vậy thì bảo Cổ Quân đi phá thai đi, như vậy tao sẽ để mặc mày muốn làm gì thì làm.

Hàn Tử Khang rõ ràng không sợ Trương Thiệu Huy, cuối cùng hắn còn châm chọc Trương Thiệu Huy:

- Tao cũng không hiểu vì sao mày lại yêu loại phụ nữ như con Cổ Quân này? Với thân thể của mày mà không thể làm nó thỏa mãn trên giường sao? Còn này lên giường rất nhiệt tình, đúng là không có mấy đàn ông chịu nổi, nhớ năm xưa khi ông phá trinh nó, ôi dời, rên kinh hồn... ....

- Câm mồm.

Một tiếng hét vang lên cắt ngang lời Hàn Tử Khang:

- Hàn Tử Khang, nếu anh còn náo loạn ở đây, Tống Ngọc Mị tôi đảm bảo sẽ làm cho Hàn gia không còn chỗ dựa nào ở thủ đô.

Người mở miệng là Tống Ngọc Mị, cuối cùng nàng cũng không chịu nổi ngôn ngữ ô uế của Hàn Tử Khang, nàng cũng rất tức giận khi hôn lễ của Cổ Quân bị phá hoại.

- Tống đại tiểu thư, cô cũng quá tức giận rồi... ....

Hàn Tử Khang không biết có phải đã ăn gan báo hay không mà rất lớn gan, hắn biết rõ Tống Ngọc Mị là đại tiểu thư Tống gia nhưng vẫn không sợ, rõ ràng vẫn muốn làm loạn.

- Con bà nó, loại người này muốn ăn đòn sao?

Một âm thanh bất mãn vang lên, Triệu Hiểu Trác mặc trang phụ phụ rể chợt vọt đến trước mặt Hàn Tử Khang, hắn vung quyền đánh vào má Hàn Tử Khang, đồng thời còn tung một cước vào hạ bộ đối phương.

- Á!

Hàn Tử Khang kêu lên thảm thiết, hắn ôm hạ bộ ngã xuống đất.

- Con bà nó, ông giẫm chết mày, ông vất vả lắm mới được làm phụ rể một lần, mày dám chạy đến phá ông sao?

Triệu Hiểu Trác vừa mắng vừa dùng chân đá Hàn Tử Khang, mà Hàn Tử Khang vừa rồi còn kêu gào thảm thiết, lúc này đã không phát ra âm thanh nào.
Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, không ai dám nói gì, Triệu Hiểu Trác đánh người, bọn họ dám nói gì? Hơn nữa, cho dù bọn họ có nhiều người không quen Trương Thiệu Huy nhưng cũng thấy Hàn Tử Khang quá đáng, nếu đến cướp dâu thì còn chưa nói, mọi người thấy đối phương không phải đến cướp dâu, căn bản là đến làm nhục Cổ Quân và Trương Thiệu Huy, giống như hắn có thù lớn với hai vợ chồng sắp cưới này.
Triệu Hiểu Trác hành hung Hàn Tử Khang ít nhất là bốn năm phút, sau đó hắn mới dừng tay. Lúc này Hàn Tử Khang đã bầm dập mặt mày, hắn nằm yên không nhúc nhích, chẳng biết đã hôn mê hay toi rồi.

- Này, Hạ Thiên, đến giúp tôi một chút.

Triệu Hiểu Trác hình như còn chưa muốn bỏ qua, hắn nhìn lướt qua đám khách nhìn thấy Hạ Thiên, sau đó hắn mở miệng gọi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.