Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 922: Chọn xong chỗ táng thân





Tiếng hét trước đó và tiếng súng của Đồng Giang đã đưa đến không ít người, bọn họ thấy Lý Minh Hiên đã ngã trên mặt đất, chuẩn bị tiến lên bắt lấy, nhưng sau khi nghe âm thanh của Lãnh Băng Băng thì những người muốn phóng qua đã vội vàng quay về.
Đây rõ ràng là lựa chọn sáng suốt với bọn họ, thực tế Lý Minh Hiên đã trúng vài phát đạn đã nhảy dựng lên, bộ dạng tuyệt đối không giống như người bị thương.

- Gặp quỷ, người này thành quái vật rồi sao?

Trong lòng Lãnh Băng Băng có cảm giác bất an, với năng lực của nàng bây giờ thì né đạn không thành vấn đề, nàng cũng biết Hạ Thiên có thể đơn giản né đạn, nhưng né đạn cũng không phải là đạn bắn trúng mà không chết. Nàng không biết Hạ Thiên có thể chống đỡ được đạn hay không, nhưng nàng cảm thấy mình bây giờ không thể làm được như vậy, nhưng tên Lý Minh Hiên vốn đã tàn phế này sau khi khôi phục lại bình thường thì giống như không sợ đạn, điều này quá quỷ dị.

- Lãnh Băng Băng, tôi đánh giá thấp cô rồi.

Trong mắt Lý Minh Hiên chợt giống như bùng lên ngọn lửa thiêu đốt:

- Nhưng, dù cô lợi hại thì cũng không giết được tôi, hôm nay nhất định là ngày tử của cô.

Dù hai lần liên tục bị Lãnh Băng Băng đánh trúng nhưng Lý Minh Hiên không có tính toán lùi bước, hắn nói xong câu đó thì lại phóng về phía Lãnh Băng Băng. Lúc này tốc độ tấn công của hắn đã nhanh lên rất nhiều, nhưng lại mất đi tính kết cấu.
Dù bây giờ tính công kích không có kết cấu như vừa rồi, nhưng tính chất phá hủy lại mạnh mẽ hơn, vì lúc này Lý Minh Hiên chọn một phương án lưỡng bại câu thương. Hắn không lùi bước trước những đòn tấn công của Lãnh Băng Băng, thậm chí còn chủ động chào đón, có nhiều lần còn muốn ôm Lãnh Băng Băng, nhưng thân pháp của nàng là rất nhanh, không cho đối phương thành công. Nàng có nhiều lần đánh bay Lý Minh Hiên, ra tay cũng ngày càng nặng, mục tiêu ra tay cũng là những bộ vị yếu hại của Lý Minh Hiên. Trước đó nàng còn muốn bắt sống Lý Minh Hiên, nhưng bây giờ nàng đã không còn muốn hạ thủ lưu tình.
Đám người vây xem càng lúc càng nhiều, ai cũng trợn mắt há mồm, mãi đến lúc này bọn họ mới biết vị cảnh sát Lãnh Băng Băng nổi danh thành phố Giang Hải cũng không phải chỉ có danh tiếng không không, nàng thật sự không phải mạnh mẽ như bình thường. Lý Minh Hiên là một người đàn ông, hơn nữa là một tên đàn ông thân thủ cực mạnh và hình như còn không sợ súng, rõ ràng đã nhiều lần bị Lãnh Băng Băng đánh bay, tốc độ của nàng cũng làm cho đám người vây xem phải mở rộng tầm mắt.
Vài phút trôi qua, mỗi người đều tin Lãnh Băng Băng không những luận về tướng mạo và dáng người sẽ là nữ cảnh sát đệ nhất thành phố Giang Hải, đồng thời thân thủ cũng là nữ cảnh sát đệ nhất. Không, phải là đệ nhất Giang Hải, phóng mắt toàn thành phố Giang Hải, khẳng định không có một cảnh sát nào lợi hại như Lãnh Băng Băng.
Nhưng dù Lãnh Băng Băng bây giờ chiếm thượng phong tuyệt đối, nhưng tình huống cũng không tươi đẹp như vậy, vì Lý Minh Hiên đã bị đánh bay nhiều lần nhưng vẫn không hao tổn gì. Dù Lãnh Băng Băng đánh trúng đầu thì hắn vẫn không có bất kỳ thương tổn gì, Lý Minh Hiên này giống hệt như những kẻ có kim cương bất hoại trong truyền thuyết võ hiệp.

- Lãnh tiểu thư...

Một âm thanh truyền đến, rõ ràng có chút lo lắng, đây chính là một vệ sĩ âm thầm đi theo Lãnh Băng Băng. Dù sao bọn họ cũng không đi theo bên cạnh Lãnh Băng Băng, vì vậy sự việc phát sinh được một lúc thì bọn họ mới phát hiện ra tình huống không đúng, bọn họ nhanh chóng đi đến hiện trường, căn bản không giúp được gì.

- Mau thông báo cho Hạ Thiên.

Lãnh Băng Băng nhanh chóng nói một câu, Lý Minh Hiên này quá quỷ dị, nàng căn bản không có kế sách đối phó, chỉ có thể trông cậy vào chồng.

- Lãnh tiểu thư, chúng tôi đã thông báo cho Hạ tiên sinh, anh ấy sẽ đến ngay.

Tên vệ sĩ vội vàng trả lời, bọn họ đều được nói rõ, nếu phát hiện ra tình huống bất thường thì phải thông báo ngay cho Hạ Thiên, vì vậy sự việc vừa xảy ra thì bọn họ đã lập tức điện thoại thông báo.
Nghe nói Hạ Thiên sẽ lập tức chạy đến thì Lãnh Băng Băng cũng an tâm hơn, nàng biết rõ, với tốc độ của Hạ Thiên thì đến đây chỉ mất vài phút, nàng chỉ cần kéo dãn chú thời gian là được.
Đúng lúc này Lý Minh Hiên lại đánh về phía Lãnh Băng Băng, Lãnh Băng Băng cũng tung một quyền vào giữa ngực đối phương.
Lý Minh Hiên lại bị đánh bay một lần nữa, nhưng lúc này có sự khác biệt, Lý Minh Hiên đột nhiên chuyển hướng giữa không trung, hắn phóng về phía đám người đứng xem.

- Á...Á...

Vài tiếng hô thảm thiết vang lên, vài cảnh sát ngã xuống, mà Lý Minh Hiên dùng tốc độ cực nhanh chạy đi.

- Không xong, hắn muốn trốn. Nguồn: https://trumtruyen.vn

Lãnh Băng Băng lập tức hiêu ra vấn đề, rõ ràng Lý Minh Hiên biết Hạ Thiên sắp đến, hắn sợ nên chọn phương án bỏ chạy.

- Tôi đuổi theo hắn, các người ở đây chờ Hạ Thiên, đợi đến khi Hạ Thiên đến, cậu ấy sẽ biết tìm tôi ở đâu.

Lãnh Băng Băng nhanh chóng nói vài lời với đám vệ sĩ, sau đó nàng đuổi theo Lý Minh Hiên.
Lbọn họ cảm thấy cần phải đuổi theo Lý Minh Hiên, nếu không với năng lực quỷ dị của người này sẽ cực kỳ nguy hiểm với thị dân bình thường hay bất kỳ người nào ở bên cạnh Hạ Thiên, vì vậy nàng không thể để cho Lý Minh Hiên chạy trốn như vậy được.
Lý Minh Hiên đánh bị thương vài cảnh sát, lúc này cũng không còn ai đứng ra ngăn cản, vì vậy hắn nhanh chóng chạy ra khỏi cục cảnh sát. Tuy tốc độ của hắn rất nhanh nhưng Lãnh Băng Băng cũng không chậm, thậm chí còn nhanh hơn cả Lý Minh Hiên. Vì vậy mà khi bắt đầu đuổi theo thì Lý Minh Hiên đã chạy ra xa vài trăm mét, nhưng một lúc sau thì tốc độ giữa cả hai chỉ chưa đầy một trăm mét.
Lãnh Băng Băng lại gia tốc, nàng kéo gần khoảng cách với Lý Minh Hiên. Nhưng lúc này Lý Minh Hiên lại tăng tốc, tuy tốc độ vẫn còn chậm hơn một chút so với Lãnh Băng Băng nhưng cũng không quá rõ ràng. Vì vậy Lãnh Băng Băng chạy theo vài phút thì khoảng cách giữa hai người chỉ còn năm mươi thước.
Lý Minh Hiên hốt hoảng và chạy vào trong một con hẻm nhỏ, nhưng hắn nhanh chóng phát hiện đây là hẻm cụt, vì vậy hắn chạy thêm vài trăm mét và không thể không dừng lại. Hắn dừng lại thì tất nhiên Lãnh Băng Băng sẽ đuổi kịp.

- Lý Minh Hiên, hết chỗ chạy rồi sao?

Lãnh Băng Băng khẽ hừ một tiếng:

- Nếu đã sợ chết thì đừng đến Giang Hải quấy rối.

- Sợ chết sao?

Lý Minh Hiên cười ha hả:

- Lãnh Băng Băng, cô cho rằng tôi thật sự sợ chết sao? Tôi đã trắng tay, cô nghĩ rằng tôi còn sợ chết?

Lý Minh Hiên cười càng điên cuồng:

- Vì tôi mà Lý gia ở thủ đô hầu như đã hoàn toàn diệt vong, vì cô, chính là Lãnh Băng Băng cô đã hại Lý gia chúng tôi đắc tội với người, tôi sở dĩ còn sống là muốn giết cô. Lãnh Băng Băng, nơi đây chính là chỗ táng thân của cô, ha ha ha ha...

- Đùng!

Một tiếng nổ dữ dội vang lên lấn át tiếng cười điên cuồng của Lý Minh Hiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.