*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cuộc sống lại trở về quỹ đạo vốn có.
La Bạc Hồ tiếp tục ngày qua ngày thu thập cục diện rối rắm phía sau Chu Thích Tử, bất quá vẫn có một chút thay đổi.
“Tiểu La, tối nay sắp xếp cho tôi một cuộc hẹn lãng mạn, phải yên tĩnh nhưng náo nhiệt, khiêm tốn nhưng xa hoa, hiểu chưa? Thuận tiện nói cho Mật tổng bên đối diện một tiếng...” Chu Thích Tử đùa nghịch chiếc đồng hồ kim cương trong tay, tà mị nói: “Một tuần tiếp theo, Giác Tê chỉ thuộc về tôi.”
“Vâng, Chu tổng.”
______________
Sau khi rời khỏi văn phòng 360 độ trên lầu cao nhất nhìn toàn cảnh của Chu tổng, La Bạc Hồ trợn mắt bắt đầu bùm bùm đánh chữ.
[Anh Mật, Móng Heo hắn kêu em nhắn với tổng giám đốc đối diện, một tuần kế tiếp hắn muốn tiểu kiều thê chỉ thuộc về hắn...]
[Hửm?]
Mật Hạo gửi qua một cái meme mèo khó hiểu.
[Lại bắt đầu à?]
[Đêm nay hắn còn muốn một buổi hẹn hò, yêu cầu phải “yên tĩnh nhưng náo nhiệt, khiêm tốn nhưng xa hoa”, đây là yêu cầu người bình thường có thể hiểu được sao?]
Quả thực muốn Cà Rốt nổ tung mà.
Bên phía màn hình bên kia Mật Hạo nhịn không được cười ra tiếng.
[Vậy em tính làm sao bây giờ?]
[Em muốn bán hết toàn bộ hoa của cửa hàng ba em cho hắn!!!]
Dấu chấm than, ba cái!
Công nhân La Bạc Hồ vốn thập toàn thập mỹ làm việc giờ đây đang vô ý mà lơ là công việc.
[Em phải đi làm rồi, tạm biệt anh Mật]
[Bye bye, đúng rồi, tuần sau đi khảo sát thực địa, em đừng quên chuẩn bị đầy đủ đồ đạc, điều kiện bên kia kém lắm.]
[Biết rồi!]
La Bạc Hồ đóng app Wechat lại, lười biếng duỗi eo một cái.
Phải cùng đi công tác với anh Mật nha~