Hộ Nghèo Túng Và Phú Hào Của Cậu

Chương 8:




La Bạc Hồ không nghĩ tới nối theo gót chân Chu tổng vậy mà lại là Mật tổng.
Cậu còn tưởng mấy loại hợp tác như này Mật tổng sẽ không tự mình đàm phán, không ngờ rằng lại đứng trên đầu mình luôn.
Chẳng lẽ Mật tổng cũng bị tiểu kiều thê làm mê muội?
(Chú thích một tí: Tiêu Giác Tê (萧觉栖) đọc là xiao jiao qi, đọc giống giống như tiểu kiều thê (người vợ xinh đẹp bé bỏng)
La Bạc Hồ âm thầm thở dài, thật là trời ghét anh tài mà!
Thật ra Mật Hạo không nghĩ nhiều như vậy, anh cũng không rõ, mắc gì lần này thủ hạ của anh, nhóm phó tổng không phải xin nghỉ đông thì là đi chăm vợ đẻ, hoặc là tự mình xin nghỉ đẻ, tóm lại một người rảnh rỗi cũng không có, chỉ có thể tự mình đi bàn chuyện hợp tác.
Nhưng mà anh cũng nghi hoặc trong lòng, từ thư kí bên cạnh anh cho đến giám đốc nhân sự, cảm giác cứ như phong thủy bị phá hỏng rồi, hình thù kì quái.
Tuy rằng trong lòng anh xổ cả ngàn chữ, thì mặt ngoài vẫn bình tĩnh không gợn sóng.
Hôm nay bọn họ ký hợp đồng, Mật tổng đối với Chu Thích Tử đang vội vã đưa tiền tới cửa này vẫn có vài phần cảm động, hình hợp đồng ký xong đã là giữa trưa, cất bút sắp xếp cùng nhau ăn bữa cơm đạm bạc.
Một hai trăm triệu kiếm vào tay, một bữa cơm thì tính là gì chứ.
Quả thực là tiền vô như nước.
_______________
“Chu tổng ngài xem thích ăn gì thì cứ tùy ý gọi.” Mật tổng rất khách khí đưa thực đơn cho đối phương trước, “Không cần phân biệt khách chủ.”
“À.”
Chu Thích Tử hừ lạnh một tiếng, cũng may là không bảo với Mật tổng rằng đang chơi với lửa, cầm thực đơn lật lật.
La Bạc Hồ não hết cả lòng.
Tiêu rồi, Móng Heo lại tiếp tục lên cơn rồi.
Thân phận Mật tổng lù lù ra đó, ngay cả lão Móng Heo (cha của Chu tổng) thấy cũng phải khách khí lịch sự với anh, vậy mà hắn lại muốn ở trước mặt Quan Công múa đại đao.
Nhưng mà cậu chỉ là một thư kí bé nhỏ, thời điểm này chỉ cần bảo trì im lặng, vì thế, cậu bình tĩnh dùng ánh mắt nhìn thiểu năng để nhìn Móng Heo.
“Các món ăn ở nhà hàng này đều chẳng có gì đặc sắc...” Chu Thích Tử thở dài, “Vậy thì hãy ăn đầu thỏ xào cay trước đi.”
Tiêu Giác Tê đi theo bên người Mật tổng đột nhiên vỗ bàn đứng dậy, lòng đầy căm phẫn rít gào: “Thỏ thỏ đáng yêu như vậy! Sao lại có thể ăn thỏ thỏ!”
Chu Thích Tử cũng cười tà mị, đứng lên nhấc cằm Tiêu Giác Tê khiêu khích: “Nam nhân, cậu đã thành công thu hút sự chú ý của tôi.”
???
La Bạc Hồ cùng Mật Hạo sôi nổi thể hiện biểu cảm “ông lão xem di động trên tàu điện ngầm”
Có vẻ, bị bệnh nặng lắm rồi đó.
(Chú thích ảnh: Ông lão xem di động trên tàu điện ngầm)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.