Hoa Mẫu Đơn

Chương 13: Áo ngủ tình thú (1)




Sau cả đêm ân ái cô mệt lã không xuống nổi giường. Cô ngước mặt nhìn anh thay quần áo, sau khi thay xong, anh tiến lại đầu giường ngồi xuống.
- Hôm nay anh đến trường nộp báo cáo, một lát anh trở về đưa em đi chơi.
- Dạ.
- Ngủ tiếp đi.
Anh hôn lên trán cô, ôm cố quấn quít sau đó đi đến trường. Còn cô ở nhà mệt mỏi ngủ tiếp tục. Đến hơn ba giờ sau cô tỉnh giấc tắm rửa sau đó xuống phòng khách.
Lý Nguyệt Nguyệt vừa đi mua sắm về gặp cô liền rối rít.
- Vân Thanh. Mẹ vừa mua cho con vài cái áo ngủ. Lại đây xem.
Lý Nguyệt Nguyệt lấy ra. Váy ngủ đều là màu đen và mẫu rất đẹp, tất cả đều có một điểm chung đều là vải ren, nếu không mặc đồ lót sẽ thấy hết phần bên trong, Lý Nguyệt Nguyệt biết cô chắc chắn sẽ ngại mặc nên mua thêm vài bộ đồ lót màu đen đi kèm.
- Đàn ông sẽ không thích phụ nữ mặc đồ ngủ quá cũ kỹ, đồ ngủ của con không tệ, nhưng có điều là kín cổng cao tường, Tuấn Kỷ sẽ không thích. Lúc trước cha của Tuấn Kỷ yêu mẹ ở điểm quyến rũ, phải giữ chồng cho chặt...
- Mẹ. Không cần những thứ này, Tuấn Kỷ vẫn yêu thương con.
- Mẹ nói là cần. Ngay đêm nay con phải mặc, không mặc là xem thường mẹ.
Lý Nguyệt Nguyệt giận dỗi chau mày. Cố Vân Thanh bất đắc dĩ gật đầu thỏa hiệp.
- Được rồi. Tối nay con sẽ mặc.
Lý Nguyệt Nguyệt hí hửng lên phòng. Cô đi ra vườn hoa mẫu đơn do cô và anh trồng. Lúc anh về nhìn thấy cô nâng niu bông hoa, những bông hoa muôn sắc màu đẹp không tả, mang hương thơm ngát cả vườn hoa. Cô tựa như bông hoa ấy, xinh đẹp kiêu sa, làm anh lúc nào cũng muốn nâng niu chiều chuộng.
- Anh về rồi.
Anh bước đến ôm cô, hôn lên má cô âu yếm.
- Ông xã. Hoa chúng ta trồng ra hoa rồi, hương rất thơm...
- Giống như em vậy...
Anh xoay người cô lại, cúi đầu hôn lên cổ cô sau đó áp mặt vào hõm vai cô, cô cảm nhận hơi thở nóng của anh phả vào cổ mình, nhoẻn miệng cười.
- Anh bị sao vậy?
- Ở trường có một số việc không thuận lợi.
- Là chuyện gì làm ông xã của em phiền não?
- Không có gì. Được ôm em thì đỡ nhiều rồi.
Thật ra lúc nảy ở trường, hiệu trưởng nói kết quả học của anh có thể tốt nghiệp sớm hơn dự định. Anh không muốn đến Lâm thị làm việc, như vậy sẽ không có thời gian vui vẻ với cô.
- Anh lên phòng đi. Em cho anh xem cái này.
Không còn cách nào khác, cô đành dâng thân mình lên an ủi anh. Cô thấy may mắn vì mẹ anh vừa tặng cô nhiều đồ ngủ, hiện tại cô liền sử dụng.
Anh đưa cô lên phòng, cô để anh ngồi trên giường còn bản thân thì vào phòng tắm thay áo ngủ.
Cô nhìn mình trong gương, vải mỏng thấy cả người bên trong, cô có mặc áo lót, cũng xem như thách thức anh đi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.