Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn

Chương 174: Bảo trinh




Chuyện này đối với Tô Tiểu Tiểu nàng mà nói, là chuyện không có khả năng lại là chuyện vô cùng phản cảm. Chẳng qua, lần này Tô Tiểu Tiểu đã có kinh nghiệm. Trải qua sự kiện lãnh cung, nàng đã phi thường khắc sâu nhận thức … Gần vua như gần cọp. Hoàng đế tính tình khó dò. Ở thời đại này, hoàng đế muốn nàng chết, nàng liền phải chết. Cho nên, để giữ mạng, Tô Tiểu Tiểu quyết định tạm thời làm theo ý người ta. Nhưng là xu nịnh cũng có mức độ. Tuy rằng nàng cần giữ mệnh, nhưng là nàng cũng muốn giữ gìn trinh tiết. Nàng không có khả năng sẽ vì theo ý người ta, thân thể liền cũng muốn dâng tặng nha. Tô Tiểu Tiểu ở trong lòng mặc niệm một trăm lần. Thượng Quan Mặc là hoàng đế, làm theo ý người làm theo ý người … Vì thế, Tô Tiểu Tiểu giương mắt, trong mắt không phải lãnh ý cũng không phải tình ý, là một ánh mắt thực bình thường. Nàng nói: “Ta hơi mệt chút.” Lời này cũng không có thẳng thắn đáp lại tâm ý của Thượng Quan Mặc lúc trước, lại cũng sẽ không đắc tội với Thượng Quan Mặc. Ngô. Tô Tiểu Tiểu cảm thấy trả lời như vậy là đảm bảo nhất. Có điều Thượng Quan Mặc nghe xong, lại là có chút thất vọng. Dựa theo lẽ thường mà nói, nữ nhân bình thường nghe xong, đều là vẻ mặt hưng phấn, sau đó liền sẽ thâm tình chân thành ngã vào trong ngực của hắn. Chẳng qua. Cùng Hoàng hậu ở chung một thời gian, Thượng Quan Mặc đã thật sâu ý thức được, hoàng hậu cùng với những nữ nhân khác bất đồng. Vì thế, Thượng Quan Mặc cũng không giận. Với tính khí của Lang Hoàn, nàng không có cự tuyệt rõ ràng, này đã nói lên vẫn còn có đường sống. Thế nên, Thượng Quan Mặc vẫn là cười cười, nắm chặt tay Tô Tiểu Tiểu. “Thái y, nhìn thử hoàng hậu một chút, xem thân thể nàng còn có trở ngại gì không?” Tố Vân ở một bên hầu hạ, nhìn thấy Hoàng hậu nương nương nhà mình sắc mặt tái nhợt, trong lòng đang do dự có nên đem bốn chữ hồi quang phản chiếu nói ra hay không, nhưng là vừa nhìn thấy bệ hạ một bộ dáng vui mừng, Tố Vân tâm không đành lòng. (Hồi quang phản chiếu là giây phút một người sắp từ giã cõi đời, cơ thể hội tụ toàn bộ năng lượng nên thường mở choàng mắt ra, ánh mắt sáng rực)Thái y tiến lại, bắt mạch cho Tô Tiểu Tiểu xong, lo lắng trong mắt nhất thời vơi bớt. “Hồi bẩm bệ hạ, sốt cao của nương nương đã lui, chỉ cần an tâm tịnh dưỡng mấy ngày, là có thể khỏi hẳn.” Cửu tộc nhà hắn cuối cùng cũng giữ được mạng. Thượng Quan Mặc vừa nghe, cũng nhất thời cao hứng. “Hảo, hảo, hảo. Thái y y thuật quả nhiên inh, trọng thưởng”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.