Tô Tiểu Tiểu cũng không cùng hai cung nữ bên người của mình giải thích. Nàng đã thật sâu nhận thức được. Nàng cùng Tố Vân và Ế Vân, có mấy ngàn năm khác biệt. Sự khác nhau giữa mấy ngàn năm này không phải nói muốn là có thể lấp đầy. Vì thế, Tô Tiểu Tiểu quyết định thực hiện chính sách ba không: không giải thích, không nói lời nào, không khuyên bảo. Ngày từng ngày cứ trôi qua như vậy. Hoàng đế cách ngày đến đây lải nhải, các phi tử liên tiếp bị cự tuyệt không gặp, Tô Tiểu Tiểu cứ gần nửa đêm lại tưởng niệm đến A Bạch… Cứ như vậy mà qua nửa tháng. Thời tiết đã hoàn toàn vào đông, không trung cũng bắt đầu tung bay những bông tuyết trắng xóa. Trong Phượng Khôn cung của Tô Tiểu Tiểu cũng chuyển vào mấy ấm lô. (lò sưởi) Lúc này, trong ngực Tô Tiểu Tiểu đang có một cái lô sưởi ấm. Nàng thở ra nhiệt khí. “Chậc chậc, nơi này mùa đông thật đúng là lạnh nha.” Tố Vân bưng tới một chén canh nóng, nàng cười nói: “Đúng nha, Nương nương uống bát canh nóng cho ấm dạ.” Tô Tiểu Tiểu tiếp nhận bát canh nóng, nàng thổi thổi, uống một ngụm, nhất thời thấy người ấm áp lên. Nàng hí mắt cười. “Quả nhiên thực là ấm.” Tô Tiểu Tiểu từ nhỏ liền lớn lên ở phương Nam, phương Bắc gần như chưa từng đi. Hiện giờ xuyên qua đến Trường Nhạc Vương Triều này, mùa đông, thật là lạnh đến Tô Tiểu Tiểu nàng như sắp qua đời. Ế Vân bỗng nhiên nháy mắt mấy cái, nói: “Nương nương, bệ hạ cũng sắp đến đây. Thường ngày đều là lúc này thì đến.” Nghe nói như thế, Tô Tiểu Tiểu nhất thời cảm thấy được nhân sinh một mảnh hắc ám. Tại sao ở thế giới này lại có chuyện bi kịch như vậy! Quả nhiên, Tô Tiểu Tiểu vừa mới nghĩ như vậy thì một đạo thân ảnh mầu vàng sáng cũng đã bước chân vào Phượng Khôn cung, liền một tiếng hô thông báo cũng không có. Tố Vân cùng Ế Vân từ lâu đã không còn kinh sợ khi thấy chuyện quái dị. Các nàng như thường lệ hướng Thượng Quan Mặc hành lễ, sau đó thực biết điều lui ra ngoài. Thượng Quan Mặc thấy Tô Tiểu Tiểu đang ăn canh, hắn đi lên trước ngồi bên người Tô Tiểu Tiểu. “Trời lạnh, uống chút canh nóng thật tốt nha.” Tô Tiểu Tiểu “Nga” một tiếng. Thượng Quan Mặc tiếp tục bắt đầu lải nhải nói tiếp. Mỗi khi Thượng Quan Mặc nói xong một câu Tô Tiểu Tiểu liền thản nhiên “Nga” một tiếng. Tô Tiểu Tiểu cảm thấy như vậy thực không thú vị