Sau đó, Tô Tiểu Tiểu cùng Thập Nương lại hàn huyên một hồi lâu. Hai người đều tán gẫu vô cùng vui vẻ. Sau đó Thượng Quan Thanh cũng đi vào, hắn nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu cùng Thập Nương nói chuyện cười đùa vô cùng vui vẻ, cũng không khỏi cười rồi tiến đến. Hắn hỏi: “Các ngươi đang nói chuyện gì vậy?” Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái, ngọt ngào kêu Thượng Quan Thanh một tiếng. “Sư huynh.” Thượng Quan Thanh sửng sốt, rồi sau đó lập tức nhìn về phía Thập Nương. “Ngươi nói với nàng?” Trong thanh âm có chút vội vàng. Thập Nương gật gật đầu: “Đúng a, ngươi là đại sư huynh của ta, Tam ca là sư đệ của ngươi, chẳng lẽ là ta nói sai rồi?” Thượng Quan Thanh lắc đầu: “Quả đúng như vậy.” Sau đó, ánh mắt của hắn chuyển xuống trên người Tô Tiểu Tiểu, hắn nhéo nhéo cái mũi của nàng. “Đừng gọi loạn.” Tô Tiểu Tiểu cười hì hì. “Ta cảm thấy gọi sư huynh thật là dễ nghe nha.” Thượng Quan Thanh kéo Tô Tiểu Tiểu qua, kéo đến bên cạnh hắn: “Ta thích hai chữ phu quân nhiều hơn.” Tô Tiểu Tiểu giận trừng Thượng Quan Thanh một cái. “Được rồi được rồi. Phu quân đại nhân …” Thượng Quan Thanh lúc này mới vừa lòng gật gật đầu. Thập Nương ở một bên nghe được da gà nổi lên bốn phía. “Ôi yêu, hai người các ngươi, chơi trò ngọt ngào cũng không phải như vậy chơi đi … Rất buồn nôn!” Thượng Quan Thanh nhìn Thập Nương liếc mắt một cái. “Ngươi cũng có thể đi tìm một người khác đến buồn nôn buồn nôn.” Thập Nương thế nhưng trầm mặc. Tô Tiểu Tiểu lại hỏi: “Thanh, A Nô nói những gì?” Thượng Quan Thanh nói: “Cũng không có gì, chính là hỏi ta có đi luôn không? Hay là tiếp tục ở cái trấn nhỏ này qua một đêm.” Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái: “Vậy chúng ta sẽ tiếp tục chạy đi hay là ở nơi này nghỉ một đêm?” Thượng Quan Thanh trầm ngâm một lát, mới lên tiếng: “Tiếp tục chạy đi.” Tô Tiểu Tiểu “Nha” một tiếng. Thượng Quan Thanh vuốt ve tóc Tô Tiểu Tiểu, nói: “Bình Thành tựa hồ xảy ra chút chuyện, cần ta nhanh chóng chạy về. Nếu không, chúng ta có thể ở trong này lâu một chút.” Tô Tiểu Tiểu lại “Nha” một tiếng, cười nói: “Không có chuyện gì, ta cũng muốn mau chóng đến Bình Thành.” Thập Nương mở miệng. “Bây giờ các ngươi muốn đi?” Thượng Quan Thanh gật gật đầu. “Chúng ta sau này lại đến.”