Sau khi Thượng Quan Thanh uy Tô Tiểu Tiểu ăn vài cái điểm tâm, Tô Tiểu Tiểu liền ăn không vô. Thượng Quan Thanh cũng không có miễn cưỡng nàng tiếp tục ăn nữa. Hắn sai người chuẩn bị nước ấm, rồi sau đó ôm Tô Tiểu Tiểu đi tới bồn tắm bên cạnh. Bồn tắm nước ấm độ vừa rất tốt, bất quá Tô Tiểu Tiểu thật là có chút băn khoăn. Nàng kéo kéo vạt áo Thượng Quan Thanh, nói: “Ta tự mình tắm sẽ tốt hơn.” Thượng Quan Thanh nhìn nhìn, giống như đã biết trong nội tâm nàng suy nghĩ gì, hắn buông tiếng thở dài, nói: “Tiểu Tiểu, ta không sẽ như thế nào.” Tô Tiểu Tiểu mân mím môi. Thượng Quan Thanh còn nói thêm: “Ta chỉ là muốn cùng nàng sống chung một chỗ. Mấy ngày nay, ta cũng sẽ không bính nàng, cho nàng nghỉ ngơi thật tốt, được không?” (vịt: ta thề là ta nghe câu này xong: ta nghĩ ngay đến vế sau là: đợi nàng nghỉ ngơi cho tốt xong rồi ta sẽ đòi cả vốn lẫn lời) Tô Tiểu Tiểu nghe xong, lúc này mới gật gật đầu. Rồi sau đó, Thượng Quan Thanh cũng quả nhiên như chính mình nói, thật là không làm gì cả, có làm cũng chỉ là sau khi tắm xong cho Tô Tiểu Tiểu, hôn hạ cái trán của nàng. Sau khi Tô Tiểu Tiểu tắm rửa một cái, nhất thời cảm giác thoải mái hơn. Nàng nhìn nhìn sắc trời bên ngoài, trong bầu trời đêm một vòng Minh Nguyệt treo cao, chói lọi. “Thanh, bây giờ là giờ nào?” Thượng Quan Thanh rất nhanh đáp: “Sắp đến giờ Tuất.” (hình như giờ Tuất là từ 8 đến 10 giờ tối thì phải) Tô Tiểu Tiểu sửng sốt. Trời ạ, đã trễ thế này. Lúc này, Thượng Quan Thanh đề nghị nói: “Tiểu Tiểu, nàng muốn đi ra ngoài đi một chút không?” Tô Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ, cũng hiểu được đề nghị này không sai. Sau khi tắm rửa một cái, nàng cũng thoải mái rất nhiều. Phía dưới cũng không còn đau nhức như vậy, cố gắng đi một chút, sẽ khỏe nhanh hơn. Lại nói, phủ đệ này, nàng còn không có đi thăm xong đâu. Vì thế, Tô Tiểu Tiểu gật gật đầu, nói: “Cũng tốt, có thể dễ dàng ngắm phủ đệ vào ban đêm.” Thượng Quan Thanh cười cười, liền tùy tay cầm lấy một món áo choàng, phủ lên người Tô Tiểu Tiểu, sau đó tiếp tục nắm tay nàng, đi ra ngoài. Bên ngoài bóng đêm thập phần xinh đẹp. Ánh trăng cũng rất không tồi, lưu loát dừng ở trên phủ đệ, lại càng có vẻ thanh lệ. Thượng Quan Thanh cùng Tô Tiểu Tiểu nắm tay nhau, ở trên một con đường đá vụn uốn lượn nhỏ đi xung quanh. Tô Tiểu Tiểu nhìn thấy bóng đêm phủ lên trên tòa phủ đệ này, trong lòng một trận bình tĩnh. Đột nhiên cảm giác được cùng phu quân mà mình yêu cùng nhau nắm tay đồng hành, là một chuyện tốt đẹp biết nhương nào.