Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 957: Tà Thần (1)




Phương Vân không phải lần đầu tiên nhìn thấy cự nhân cấp địa hồn, Trần Bá Tiên chính là cường giả cấp địa hồn, nhưng nhìn thấy cự nhân thương cổ cấp địa hồn đúng nghĩa toàn lực ra tay thì đây lại là lần đầu tiên.
“Ầm, ầm!” Phương Vân cảm thấy cả trời đất này đều nứt ra trước mắt hắn. Sức mạnh to lớn ấy hoàng toàn có tính áp đảo. Từng luồng hắc ám, lạnh lẽo, sát khí, điên cuồng cuộn lên trong hư không. Trong chớp mắt, Phương Vân thấy mình giống như một con thuyền, rơi vào trong vùng biển tâm bão!
Phệ ma tông chủ còn chưa ra tay, nhưng khí thế điên cuồng đầy sát khí đó đã đủ khiến Phương Vân lĩnh ngộ được cường giả thượng cổ. Khí tức sát phạt mạnh mẽ đó tuyệt đối không phải chiêu thức võ học đơn thuần, mọi thứ đều có mục tiêu là giết người. Khí thế lớn mạnh đó, như mưa như bão, nếu không phải là võ giả có ý chí đặc biệt mạnh thì đừng nói là trả đũa, mà đến đối diện thôi đã sợ vỡ mật rồi!
“Crack!” Hư không vỡ vụn, pháp tắc hỗn loạn, từng vết nứt đen ngòm chia cắt không gian ra, mà ngay phía sau những mản vỡ không gian là ma khí cuồn cuoonj, một cánh tay khổng lồ hiện ra.
Cánh tay này cũng màu đen, chiều dài phải đến hàng nghìn dặm. Hoa văn trong lòng bàn tay rộng như những con rắn. Khí thoát ra từ lỗ chân lông phì phò những âm thanh chói tai. Cánh tay này chỉ lật đi lật lại trong hư không, lập tức tạo ra thế như núi Thái Sơn áp đỉnh, đập xuống Tà đế quốc độ của Phương Vân!
Từng dòng pháp tắc đại địa phun ra từ trong cánh tay khổng lồ do Phệ ma tông chủ biến thành này. Bàn tay đi qua đâu là nơi đó lục địa sinh sinh diệt diệt, không ngừng hình thành trong hư không, lại không ngừng biến mất trong hư không. Mỗi mảng sinh diệt của ám ảnh đại lục đều khiến cho uy lực của cánh tay mạnh lên!
Bàn tay đó còn chưa đập xuống, Tà đế quốc độ của Phương Vân dưới uy lực mạnh mẽ đó đã rung chuyển mạnh, cả quốc độ đã hiện ra dấu tích của việc gãy đổ.
Phệ ma tông chủ chính là thượng cổ cự nhân địa hồn, mệnh hồn luyện ra trong tam hồn! Cường giả địa hồn cấp tư nguyên tuyệt đối không phải là thứ Phương Vân có thể so sánh được. Nếu Phương Vân đạt cấp truyền kì, dung hợp với lục đạo pháp tắc không gian, lại có sự hiệp trợ của pháp khí, còn có khả năng xoay chuyển tình thế, nhưng giờ thì không thể được!
Cánh tay khổng lồ đó còn chưa hạ xuống, Tà đế quốc độ đã không chịu nổi áp lực đó, sụp dần xuống. Thấy Phương Vân không có đối sách, đúng là chết trong tay Phệ ma tông chủ rồi!
Thời khắc này như chậm lại, chậm vô cùng!
Mười trượng, tám trượng, năm trượng, ba trượng … một trượng!
Hóa thân Tà đế của Phương Vân đứng sừng sững trước vương tọa, không động đậy, khoảng cách ngày kéo lại gần, nhưng Phương Vân không hề có phản ứng gì.
“Hừ!?” Phệ ma tông chủ cuối cùng cảm thấy có gì không ổn, trên người đối phương có pháp khí kì lạ, khiến thần thức mình không nắm chắc đối phương được.
Điều này có nghĩa là, thứ tử Phương gia vẫn không phải không có sức phản kháng, nhưng đối phương nãy giờ không phản ứng, giống như là mặc kệ vậy!
“Không đúng! Tiểu tử này lại đang giờ trò gì rồi!” Phệ ma tông chủ không hiểu Phương Vân lắm, nhưng phản ứng bình thường của bất kì võ giả nào trước cái chết, đối diện với cái chết, đều phải phản kích mãnh liệt. Phản ứng của Phương Vân quả bất bình thường! Hoàn toàn không giống với những gì võ giả bình thường làm. Quả nhiên, nhìn lại Tà đế quốc độ của Phương Vân, nhìn vương tọa vẫn lấp lánh oan linh, Phệ ma tông chủ giật mình!
“Ha ha ha! Phệ ma tông chủ, chúng ta đúng là có duyên! Tại hạ bước vào mệnh hồn cảnh giới đã lâu, tinh khí thần đã viên mãn, nhưng lại không thể dung hợp pháp tắc không cơ thể để đạt Truyền kì cảnh giới! Đang khổ não vì chuyện này thì không ngờ ngài lại đến! Đại lễ này Phương Vân xin nhận!” Trong tiếng cười hân hoan, Phương Vân nãy giờ không động đậy ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng quắc hiện lên tinh quang giảo hoạt.
“Tỏa!” Một tiểu chung lơ lửng trước mặt Phương Vân, chắn trước mặt Phệ ma tông chủ, chỉ trong chớp mắt, từng dòng pháp tắc đại địa, từng luồn chân khí mênh mang, với khí thế áp đảo, tràn vào trong Thiên địa vạn hóa chung.
Kim quang rực lên, ma khí mà Phệ ma tông chủ dùng để tấn công Phương Vân, nhờ Thiên địa vạn hóa chung mà đột nhiên gãy nứt, hợp với sức mạnh của Tà đế quốc độ, hóa thành một tinh mang chói mắt, vút thẳng lên cao!
Ầm, ầm! Luồng tinh khí đáng sợ đó dường như đập phải cái gì, trong hư không truyền tới âm thanh gãy đứt, rồi không gian mất trật tự, hư không vốn do Phệ ma tông chủ nắm giữ, chợt giống như một con rắn giận dữ, thoát khỏi sự không chế của hắn.
“Đáng chết!!” Phệ ma tông chủ vốn nắm giữ đại cục ung dung đường hoàng, khi cảm thấy dòng pháp tắc cuồn cuộn lướt qua hư không trên đầu, cả gương mặt nhăn nhúm lại, tà hỏa xung lên: “Tiểu tử này, lại dám lợi dụng chân khí của ta, xung kích Truyền kì cảnh giới!” Phệ ma tông chủ muốn ngăn Phương Vân lại, nhưng đã muộn rồi. Phương Vân tính toán đã lâu, sao lại cho hắn cơ hội ngăn chặn được!
Phía trên đầu Phương Vân phát ra một tiếng nổ long trời lở đất, tấm bình phong không gian sau khi vỡ ra, dòng pháp tắc ùa tới như nước rót, tràn vào cơ thể Phương Vân. Lục đạo pháp tắc trong cơ thể Phương Vân, dưới tác dụng của sức mạnh như nham thạch này, dung hợp lại với nhau.
Pháp tắc không gian vô cùng vô tận giống như cuồng triều rót xuống từ đỉnh đầu, tràn vào trong não Phương Vân. Vô số thông tin sinh sinh diệt diệt không gian, vị diện nhanh chóng lướt qua não Phương Vân. Lúc này Phương Vân cảm thấy mình và pháp tắc không gian thiên địa dung hợp lại với nhau.
Đây là một cảm giác vô cùng kì diệu, Phương Vân cảm thấy mình trở thành một phần pháp tắc, trong lòng vô cùng bình lặng…
“Phệ ma **!” Đùng lúc Phương Vân đang đắm chìm trong thế giới pháp tắc không gian, mắt Phệ ma tông chủ sáng lên, một khí tức hồng mang lạnh lẽo tỏa ra từ người hắn. Phía sau hắn, một hư ảnh ma thần viễn cổ, đầu đội hắc nhật, chân đạp tinh thần, nhanh chóng thành hình.
Phệ ma tông chủ lại đập tay xuống, hư không chấn động, thiên địa bỗng u ám lại, khí tức đại địa nặng nề lại trấn áp xuống Phương Vân.
Mái tóc đen tuyền của Phương Vân bung mạnh ra.
Miệng hắn phát ra tiếng rú dài, một dòng năng lượng mạnh chảy mạnh vào trong Tà đế quốc độ.
Trong Tà đế quốc độ hắc ám, từng cột nước có lẫn sấm chớp cuồn cuộn tà khí, ma khí chảy vào. Trong đám mây dầy đặc, những bạch cốt oan linh, yêu linh, võ tướng, quân thần thấp thoáng, còn trong Tà đế quốc độ, trên đỉnh núi xương, mượn vào điện quang lôi đình, thấp thoáng xuất hiện một vương tọa hắc ám!
Vương tọa này nồng nặc tà khí, vô số yên ma quỷ quái, tà thần tà ma đứng trong đó, chúng đang nhe răng giơ vuốt, dường như bất kì lúc nào cũng có thể phá kị phóng ra. Dưới vương tọa, có âm ma địa ma vây quanh, giống như quần tinh hồng nguyệt, bao lấy vươn tọa!
Dưới nữa là dòng sông đỏ lòm như máu, chảy men theo nhưng bạch cốt chất đầy!
Chính giờ khắc này, Tà đế vương tọa đã viên mãn!
Lộp bộp! Giữa những ánh chớp nhoằng nhoằng, Phệ ma tông chủ nhìn thấy một vương tọa hoàn chỉnh: “Muộn rồi!”
Thời thượng cổ, Vạn cổ tà đế quân lâm thuật khong chỉ gặp phải sự căm phẫn, truy kích của những người theo tà đạo, mà còn gặp phải sự truy kích của danh môn chính phái. Vì đây chính là công pháp đại thành của tà ác, muốn luyện thành công pháp này cần giết chóc không biết bao nhiêu sinh linh, huyết tế bao nhiêu thành trì!
Sự giết chóc đó, công pháp đại tà ác đó, ắt không thể dung túng trên thế giới này. Không chỉ như vậy, đến người trong ma đạo cũng không kì vọng. Vạn cổ tà đế quân lâm thuật một khi đại thành, không chỉ khắc chế người trong tà đế, mà những cường giả ma đạo cũng chịu ba phần ảnh hưởng!
Nhưng dù thế nào thì cũng không ai biết uy lực sau khi công pháp này đại thành lớn đến mức nào. Nhưng chỉ nhìn cảnh tượng trước mặt thôi cũng đủ thấy rồi!
Đúng lúc Tà đế vương tọa đại thành, từ sâu trong vũ trụ, một đạo lôi đình khổng lồ giáng xuống, đánh vào Tà đế quốc độ, vực sâu bi thương vốn không mặt trời, không trăng, không núi sông, không nắng mưa, chợt đổ huyết vũ bàng bạc, gió âm lạnh thổi cuộn sóng lên!
Đến Phệ ma tông chủ cũng kinh hãi trước cảnh tượng này, còn chưa phản ứng gì thì nghe tiếng sấm vang rền, Phương Vân đứng trong hư không và Tà đế quốc độ quanh hắn chợt biến mất.
Phệ ma tông chủ tuy có phần bất ngờ, nhưng bản năng võ giả vẫn còn, không chần chừ, ma thức trong hắn xuất hiện, phần thành hàng nghìn vạn mảnh bắn ra tứ phía, đồng thời chân khí trong cơ thể vận lên, giành cho Phương Vân một đòn chí mạng!
Phương Vân tuy giảo hoạt, mượn một đòn của hắn mà phá vỡ bình phong không gian, bước lên Truyền kì cảnh giới, nhưng vẫn không thể kháng lại cự nhân địa hồn tư nguyên của hắn được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.