Hoàng Tộc

Chương 118: Hai vị vương phi (thượng)




Cho dù Thân Quốc Cữu dốc sức thay Quan Hiền Câu hòa giải nhưng vẫn khó có thể xóa đi ấn tượng xấu vì lời nói vừa rồi của hắn trong lòng Tô Hàn Xương.
Nếu như Quan Hiền Câu nói: Sao không đem tên ác ôn kia đưa đến quan phủ thì Tô Hàn Xương còn có chút hảo cảm với hắn nhưng Quan Hiền Câu lại hỏi, y làm gì Tô tiểu thư thì thật vô lễ?
Tô Hàn Xương trầm sắc mặt xuống nếu không phải có Thân Quốc Cữu ở đây y đã phất tay áo bỏ đi rồi, y đành tỏ vẻ không để ý tới chuyện này mà đổi chủ đề.
- Không biết tướng quốc hôm nay tới tìm hạ quan có chuyện gì vậy?
Thân Quốc Cữu do dự một chút hắn là người cực kỳ khôn khéo, nếu như không đề cập tới chuyện La Khải Ngọc thì hắn có lẽ hàm súc nói tới mục đích hôm nay thay Quan Hiền Câu cầu thân Tô Hàn Xương mình dùng ảnh hưởng của tướng quốc sẽ cho Tô Hàn Xương chỗ tốt nào đó.
Nếu như đã xảy ra chuyện La Khải Ngọc mạo phạm Tô tiểu thư thì Thân Quốc Cữu minh bạch hiện tại không phải là lúc, hôm nay nếu như đề nghị thân sự thì nhất định sẽ thất bại, Tô Hàn Xương sẽ không đáp ứng.
Một phương diện khác là không biết nội tình mạo phạm Quan Hiền Câu trong lòng cũng không thoải mái, nếu như Tô tiểu thư quả thật bị La Khải Ngọc làm gì, Tô Hàn Xương đáp ứng thì mối thân sự này cũng làm cho Quan gia bất mãn.
Nghĩ tới đây Thân Quốc Cữu liền cười nói:
- Kỳ thật không có đại sự gì.
Hắn chỉ vào Quan Hiền Câu mà nói:
- Vãn bối này của ta muốn tham gia kỳ thi khoa năm nay cho nên muốn tới đây thỉnh giáo học vấn kính xin Tô đại nhân chiếu cố nhiều hơn.
Lời nói mặc dù không có lỗ thủng nhưng nếu quả thực vì chuyện nhỏ này mà phải phiền đại giá của Thân Quốc Cữu thì không hợp tình hợp lý, Quan Hiền Câu có phụ thân là lễ bộ thị lang tại sao hắn lại không đến?
Tô Hàn Xương cười nhạt một tiếng:
- Đã là Thân Quốc Cữu tự mình chiếu cố thì ta làm sao không nể tình cho được, Quan hiền chất có thể tùy thời tới đây ta sẽ cho đám đại nho tận tình dạy dỗ hiền chất.
- Không biết Tô đại nhân còn có môn sinh nào không?
Thân Quốc Cữu lại hỏi.
Tô Hàn Xương nhảy dựng trong lòng, Thân Quốc Cữu rõ ràng muốn cho hắn thu Quan Hiền Câu làm môn sinh người này bối cảnh quá phức tạp hắn quả thwcj không muốn.
Tô Hàn Xương cười ha hả:
- Ta trời sinh chây lười không thu môn sinh, ngược lại cha ta môn hạ khắp thiên hạ, chỉ là hiện tại ông ấy không tiện, Quan hiền chất nếu có tâm sau này ta sẽ hỏi ông ấy một câu.
Quan Hiền Câu thi lễ thật sâu:
- Vậy cám ơn Tô đại nhân.
Hắn lập tức muốn đi Thiên Tích Tự nghe ngóng nội tình cụ thể.
Trong lúc Tề vương và Thân Quốc Cữu trước sau đi tới Quốc Tử học bái kiến Tô Hàn Xương thì lúc này cũng có một cỗ xe hoa lệ hướng thẳng về phía Tô phủ, đây là xe ngựa của Lan Lăng quận vương phi.
Đại gia đình tới bái phỏng bình thường sẽ phải thông báo trước một hai ngày cho đối phương sau khi được đối phương đáp ứng mới có thể đúng hạn tới đây, người mà Lan Lăng quận vương phi muốn bái phỏng chính là Chu thị, đêm qua đặc biệt phái người tới thông tri cho nên khi xe ngựa của Lan Lăng quận vương phi dừng ở trước cửa phủ, Chu thị đã xuất hiện trước cửa lớn, vì Lan Lăng quận vương phi phảm giai rất cao cho nên ngoại trừ vợ của Tô Hàn Xương là Chu thị còn có vợ của Tô Tốn là Lô thị, vợ của lão nhị Tô Hàn Trinh Triệu thị cùng vợ của lão tam Tô Hàn Lâm Mã thị, các nàng đều đứng ở trước cửa phủ chào đón.
Không chỉ có như vậy mà bậc thang của Tô phủ còn trả thảm đỏ, ở trước cửa phủ giăng đèn kết hoa, các nàng không chỉ nghênh đón Lan Lăng quận vương phi mà con cả nghênh đón Tề vương phi, Tề vương phi cũng đã báo trước sáng sớm hôm nay sẽ tới bái phỏng. Trong cùng một ngày hai vương phi trọng yếu tới bái phỏng Tô phủ điều này vô cùng hiếm thấy với bọn họ.
Tuy nhiên điều khiến cho Tô phủ khó khăn chính là hai vương phi này cơ hồ cùng một lúc mà tới, hơn nữa đều nói rõ là bái phỏng Chu thị vài phu nhân đã thương nghị cân nhắc rằng quận vương phi thấp hơn Tề vương phi một bậc cho nên Tề vương phi là do Lô thị đón tiếp còn Lan Lăng quận vương phi thì do vợ của Tô Hàn Xương là Chu thị đón tiếp.
Lô thị là vợ cả của Tô Tốn, ngại trừ sáu mươi tuổi, đầu tóc đầy bạc, ba đứa con trai Hàn Xương Hàn Trinh Hàn Lâm đều là do nàng sinh ra.
- A La hai vị vương phi đến tột cùng vì sao mà tới bái phỏng, ngươi có biết không?
Lô thị thấp giọng hỏi.
A La là nhũ danh của Chu thị bởi vì nàng hiền lành cho nên mọi người đều gọi nàng như vậy.
Chu thị trả lời:
- Lan Lăng quận vương phi và Tề vương phi đều không nói rõ ý đồ đến, không hiểu sao lần này cả hai tới cùng một lúc thật khiến cho người ta kỳ quái.
Triệu thị gật đầu nói:
- Bất kể bọn họ tới vì nguyên nhân gì, nhưng Tô phủ chúng ta cũng không thể thất lễ.
Trong lúc mấy vị phu nhân nói chuyện với nhau thì Tô Y trầm ngâm, nàng mặc dù hôm qua tức giận với Vô Tấn và tỷ tỷ vì bọn họ không để ý tới mình nhưng sau khi trở về phủ ngủ một giấc cũng đã hết giận rồi không so đo chuyện này nữa.
Hơn nữa nàng rất thông minh cũng đoán được Vô Tấn thích tỷ tỷ của mình nàng nằm mơ cũng muốn gả cho Vô Tấn ca ca nhưng hiện tại nàng biết rõ không phải là lúc đàm luận chuyện thành thân của mình, cũng chỉ là do nàng nằm mơ mà thôi nếu như Vô Tấn ca ca có thể lấy tỷ tỷ nàng làm vợ thì nàng cũng cao hứng.
Nàng cũng đoán được Lan Lăng quận vương phi tới đây là có quan hệ tới tỷ tỷ, ánh mắt của nàng nhìn Tô Hạm trong đố lộ ra vẻ quái dị.
- Tỷ tỷ lần này Lan Lăng quận vương phi tới có lẽ có quan hệ với tỷ.
Tô Hạm đỏ mặt lên gõ đầu nàng một cái;
- Chớ nói nhảm, làm sao muội biết có quan hệ với ta?
- Muội đương nhiên biết rõ.
Trong mắt Tô Y tràn ngập vẻ giảo hoạt vui vẻ:
- Hôm qua tỷ về muộn như vậy cùng huynh ấy làm gì vậy? Hì hì.
Tô Hạm đỏ mặt hơn:
- Muội còn không biết xấu hổ ngày hôm qua ta bị muội làm hại một mình ngồi xe về làm cho ta khổ cực.
- Này này muội có hảo tâm cho hai người có cơ hội, lại còn trách cứ muội.
Tô Y làm ra vẻ ủy khất.
- Được rồi ta không trách muội nữa đa tạ muội được không?
Tô Hạm vừa bực mình vừa buồn cười đối với muội muội này nàng đúng là không có biện pháp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.