Hoàng Tộc

Chương 140: Thân Quốc Cữu ra tay(thượng)




Trên mặt Hoàng Phủ Chung lộ ra một tia cười lạnh, nhờ có lần cầu hôn này, để cho hắn có cơ hội kịp thời phát hiện âm mưu của Thân Quốc Cữu, nhờ đó tránh được một kiếp này.
Có thể suy đoán ra âm mưu của Thân Quốc Cữu cũng không khó, khó là xử lý tốt chuyện này như thế nào, trong nội tâm Hoàng Phủ Chung rất rõ ràng, lần này nếu hắn không có quyết tâm tráng sĩ chặt tay, đem tai họa giải trừ, thì có thể rơi vào vạn kiếp bất phục. Nhưng nếu như hắn xử lý có phách lực, ngược lại sẽ làm phụ hoàng hài lòng.
Lúc này, hắn nhất định phải ra tay độc ác rồi.
- Quay đầu đi Đông cung!
Lúc này Hoàng Phủ Chung hạ lệnh.
Đông cung, trên thư án của Hoàng Phủ Hằng cũng có một truyền đơn, em vợ Tề Vương La Khải Ngọc phạm tội nhiều như thế, cũng làm cho hắn giật mình.
Kỳ thật loại lấn nam bá nữ, giết người cướp của này, cho tới bây giờ cũng không hiếm thấy, mọi người cũng thường xuyên có nghe qua, nhưng nếu như đem chuyện ác của một người tập trung lại, nó tạo thành rung động như thế, quả thật làm cho người ta khó tiếp nhận.
Với tư cách người kế vị, Hoàng Phủ Hằng cũng đồng dạng khó có thể tiếp nhận một hoàng thân quốc thích như thế, đương nhiên, hắn cũng ý thức được, ẩn tàng sau lưng việc này, là một đao trí mạng nhằm vào Tề Vương.
Rất rõ ràng, đối phương muốn đối phó không phải là tiểu nhân vật như La Khải, cũng không phải vì chuyện cầu hôn vặt vãnh, mà là vì triệt để phá hủy việc tranh giành nhân sự của Tề Vương.
Tội của La Khải Ngọc, tất nhiên sẽ liên can đến phụ thân hắn, Tề thanh tiết độ sứ La Thiến, nếu như La Thiến bởi vì vậy mà rơi đài, như vậy một cổ thế lực lớn nhất của Tề Vương, chỉ sợ sẽ khó giữ được, hơn nữa địa vị của Tề Vương trong lòng phụ hoàng cũng rớt xuống ngàn trượng, hắn là xong đời.
Rất hiển nhiên, chuyện này là Thân Quốc Cữu một tay trù tính, chỉ có thể là hắn, thủ đoạn của Thân Quốc Cữu này xác thực rất cao minh, hơn nữa vô cùng độc ác.
Hoàng Phủ hằng chắp tay sau lưng, đi qua đi lại trong phòng, tâm tình của hắn rất phức tạp, Tề Vương rơi đài, tuy hắn cũng là người được lợi, nhưng lợi ích hắn đạt được lại xa xa không bằng Thân Quốc Cữu, Thân Quốc Cữu trù tính đã lâu, chuẩn bị đầy đủ, thu hoạch của hắn tuyệt đối không nhỏ, thực lực sẽ đại tăng.
Cái này làm cho Hoàng Phủ Hằng cảm thấy rất sầu lo, trong lòng của hắn rất mâu thuẫn, vừa hy vọng đối thủ cạnh tranh như Tề Vương tiêu vong, lại không muốn nhìn thấy thế lực Sở Vương lớn mạnh.
Ngay thời điểm Hoàng Phủ Hằng khó xử, một thị vệ ở ngoài cửa bẩm báo:
- Hồi bẩm Điện hạ, Tề Vương ở ngoài cung cầu kiến!
Hoàng Phủ Hằng khẽ giật mình, hắn sao lại tới? Ý niệm xoay chuyển, lập tức minh bạch ra cái gì, lúc này phân phó nói:
- Mời hắn vào!
Hoàng Phủ Hằng liếc qua vị trí sử quan, trên ghế không có người, hôm nay vừa vặn sử quan không tới, kỳ thật những sử quan này, cũng không phải mỗi ngày mỗi lúc đều có mặt, đôi khi bọn hắn bận một số việc mà không tới, muốn nói vận khí, vận khí quả thật không tốt, hắn phải đi Hoằng Văn Quán tiếp kiến Tề Vương, nhưng hôm nay Tề Vương vận khí không tệ, sử quan vừa vặn không ở đây, cái này ý nghĩa, hắn và Tề Vương nói chuyện sẽ không bị ghi chép lại.
Một lát sau, Tề Vương Hoàng Phủ Chung vội vàng đi vào thư phòng Thái tử, hắn quỳ xuống hành lễ:
- Thần đệ Hoàng Phủ Chung, khấu kiến Thái tử điện hạ.
Hoàng Phủ Hằng vội vàng nâng Hoàng Phủ Chung dậy, cười ha ha nói:
- Nhị đệ, ngươi về đã mấy ngày rồi! Sao giờ mới đến thăm ta?
Hoàng Phủ Chung thở dài, áy náy nói:
- Hai ngày này, đệ đều đang chuẩn bị sự tình tế tự cho mẫu thân, nên không kịp thời hướng hoàng huynh vấn an, mong hoàng huynh thông cảm.
Tề Vương nhắc đến mẹ của hắn, Hoàng Phủ Hằng cũng không khỏi nhớ tới mẫu thân mình mới qua đời đầu năm, đồng bệnh tương liên khiến cho hắn nổi lên một tia ôn nhu huynh đệ, liền gật gật đầu:
- Lúc ngươi đi bái tế, thay ta đốt một nén hương.
- Đa tạ hoàng huynh, đệ nhất định làm theo.
Hoàng Phủ Hằng vỗ vỗ bả vai huynh đệ, cười nói:
- Ngồi xuống đi! Chúng ta gần một năm không gặp mặt, hai huynh đệ ta nói chuyện một chút.
Hai người ngồi xuống, Hoàng Phủ Chung liếc qua vị trí sử quan, Hoàng Phủ Hằng lập tức cười nói:
- Hôm nay vận khí ngươi rất tốt, sử quan không có ở đây, huynh đệ chúng ta có thể nói chuyện thoải mái.
Hoàng Phủ Chung hai mắt nhạy cảm, hắn liếc qua liền nhìn thấy truyền đơn trên bàn .
- Nguyên lai hắn cũng biết việc này.
Trong nội tâm Hoàng Phủ Chung thầm nghĩ.
Hoàng huynh đã biết rõ chuyện này, Hoàng Phủ Chung cũng không cần nói lái qua chuyện khác, hắn thở dài một tiếng nói:
- Đệ mới từ thư phòng của phụ hoàng ra, phụ hoàng mắng cho đệ một chầu!
- Ah? Phụ hoàng vì sao mắng ngươi?
Hoàng Phủ Hằng ra vẻ khó hiểu hỏi.
- Hoàng huynh biết rõ còn cố hỏi!
Hoàng Phủ Chung hướng truyền đơn trên bàn nói:
- Là vì sự kiện kia, phụ hoàng cũng biết, người rất tức giận nên mắng đệ.
- Nguyên lai phụ hoàng cũng biết, aii! Cái này khó trách.
Hoàng Phủ Hằng cũng có chút thở dài:
- Chuyện này không phải hoàng huynh nói ngươi, ngươi xác thực quá dung túng hắn rồi, để cho hắn làm ra sự tình nhân thần cộng phẫn này, hắn chết là đáng đời, cuối cùng có thể còn liên quan đến ngươi, sớm biết có hôm nay, trước kia nên ước thúc hắn một chút, sẽ không có bị động ngày nay?
Hoàng Phủ Chung cúi đầu xuống, trong giọng nói vô cùng đau đớn:
- Đệ cũng rất hối hận, nhưng bây giờ hối hận thì có ích gì, sai lầm đã thành, trong nội tâm của đệ hận ah!
Hoàng Phủ Hằng đứng dậy chắp tay sau lưng, đi vài bước, hắn liền dừng bước quay đầu hỏi:
- Phụ hoàng đối với sự tình này, thái độ như thế nào?
- Phụ hoàng nói để cho đệ tự xử lý, nếu như đệ xử lý khiến người không hài lòng, vậy người sẽ thay đệ xử lý?
- Vậy ngươi chuẩn bị xử lý việc này như thế nào?
Hoàng Phủ Chung cắn răng nói:
- Ta quyết định đem La Khải Ngọc đánh chết, người nên thả thì người, nên bồi thường thì bồi thường, ta lại hướng người trong thiên hạ xin lỗi.
Hoàng Phủ Hằng khẽ giật mình, hắn thật không ngờ Tề Vương lại quyết tâm như thế, hắn nghĩ nghĩ, nhân tiện nói:
- La Khải Ngọc là con trai độc nhất của La Thiến, ngươi cân nhắc qua cảm thụ của hắn chưa?
- Hoàng huynh, phụ hoàng cho đệ cơ hội này, đệ phải cho người thoả mãn, nếu như đệ xử lý không tốt, bao che khuyết điểm, chỉ sợ phụ hoàng sẽ không để cho đệ làm, tuy đệ biết đánh chết La Khải Ngọc, ảnh hưởng rất lớn, là có lỗi với La Thiến, nhưng đệ không còn lựa chọn nào khác.
- Còn Vương phi thì sao? Nàng có thể tiếp nhận sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.