Hoàng Tộc

Chương 299: Đàm luận với Tề gia (thượng)




Vô Tấn khẽ cười nói:
- Tứ thúc cũng không cần lo lắng, chuyện này Thân Quốc Cữu sẽ không tận tâm, chỉ là đến đi qua, hơn nữa người tới cấp bậc cũng không cao, hình như chỉ là một Ngoại Lang.
Tề Vạn Niên lại nghe ra trong lời nói của Vô Tấn có huyền cơ, liền hỏi hắn:
- Vô Tấn, lời này của ngươi là có ý gì, vì saoThân Quốc Cữu không coi trọng việc này, ta có chút không rõ, Bách Phú tổn thất thảm trọng, đối với Sở vương ảnh hưởng rất lớn, hắn sao lại không coi trọng, nguyên nhân trong chuyện này, có thể nói cho chúng ta biết hay không?
- Tổ phụ, người đừng hỏi nữa, Vô Tấn nói lời này nhất định là có đạo lý, người biết là được rồi.
Phượng Vũ lo lắng phu quân khó xử, vội vàng thay phu quân ngăn cản, mọi người cùng nhau nở nụ cười, đều nói nữ nhân hướng ngoại, lời này thực không giả, mới gả đi ra ngoài một ngày, nàng hoàn toàn che chở trượng phu của mình rồi, Tề Vạn Niên lắc đầu cười nói:
- Ta không thể trêu vào nha đầu ngươi, ta không hỏi nữa, được chưa?
Vô Tấn vội vàng cười nói:
- Chuyện này xác thực là bí mật rất lớn, toàn bộ triều đình chỉ có mấy người biết rõ, bất quá chúng ta đã là người một nhà, ta có thể nói cho các người biết, chỉ hy vọng tổ phụ, nhạc phụ cùng Tứ thúc phải bảo thủ bí mật này, việc này rất trọng đại.
Mọi người thấy Vô Tấn tuy là cười nói, nhưng ngữ khí rất nghiêm túc, đều đồng loạt gật đầu, Tề Châu vội vàng vung tay lên, để cho nha hoàn bên cạnh lui ra.
Vô Tấn liền chậm rãi đem chuyện hắn cùng Thân Kỳ Võ giao dịch nói cho mọi người, Tề thị phụ tử nghe được thì hai mặt nhìn nhau, bọn hắn nằm mơ cũng không nghĩ ra, Nam Sơn phái lại ủng hộ Thái tử, Bách Phú thương hội trên thực tế là tài nguyên của Thái tử, quả thực có chút không thể tưởng tượng.
Tề Châu trầm ngâm thoáng một chút nói:
- Vậy lần này chúng ta đem Bách Phú thương hội đánh trọng thương, ngược lại không cần lo lắng Thân Quốc Cữu trả thù, ngược lại phải lưu tâm Thái tử đâm sau lưng, là như thế này a!
- Kỳ thật ta cảm thấy nhạc phụ đại nhân cũng không cần quá lo lắng Thái tử, dù sao lần này là ta ra tay, Thái tử trong nội tâm minh bạch, hắn còn có chuyện cầu ta, tạm thời không dám hướng Tề Thụy Phúc ra tay. Về phần Nam Sơn phái, bọn hắn hiện tại, trọng yếu không phải muốn trả thù chúng ta như thế nào, mà là giảm bớt tổn thất của mình như thế nào, cho nên ít nhất trong vòng nửa năm, Tề Thụy Phúc không có bất kỳ nguy hiểm gì, có thể lợi dụng đoạn thời gian an toàn này, tại Sở Châu tiến hành khuếch trương, bổ khuyết chỗ trống mà Bách Phú lui ra.
Tề Vạn Niên nhẹ gật đầu, vuốt râu cười nói:
- Vô Tấn nói không sai, lần này Tề Thụy Phúc có thể đại hoạch toàn thắng, kỳ thật cũng là có Vô Tấn ở phía sau ủng hộ chúng ta, ta nghe nói Hoàng Thượng đã hạ lệnh thuỷ quân Sở Châu chuẩn bị chiến tranh Phượng Hoàng Hội, ta liền nhớ lại ba mươi năm trước, lần đánh Phượng Hoàng Hội kia, cơ hồ toàn bộ Sở Châu tổng động viên, huy động mấy chục vạn dân phu, tất cả đại thương gia quyên tiền quyên vật, tiền bạc vật tư chồng chất như núi. Lúc ấy Đông Dương quận Vương Hoàng Phủ Chí quyền nghiêng nhất thời, tiết chế toàn bộ Sở Châu, Bách Phú thương hội là thành lập lúc này, cung ứng toàn bộ quân nhu vật tư, bốn gã quận Vương của Nam Sơn phái chi ra sáu mươi vạn lượng bạc, thành lập Bách Phú thương hội, kết quả Bách Phú thương hội một lần hành động lời sáu trăm vạn. Tuy đánh Phượng Hoàng Hội thất bại, nhưng Bách Phú thương hội vẫn yên ổn tới giờ, còn lần này, Hoàng Thượng lệnh Vô Tấn làm chủ soái, ta liền nghĩ đến Bách Phú năm đó, không biết. . .
- Tổ phụ, không thể nói thêm gì nữa rồi.
Phượng Vũ đã cắt đứt lời nói của tổ phụ:
- Chuyện buôn bán này con đã giành trước, tổ phụ không thể cùng con tranh đoạt!
Tề Vạn Niên ha ha nở nụ cười:
- Xem ra ta thật sự là già rồi, đã đoạt không lại người trẻ tuổi!
Tề Hoàn vội vàng cười nói:
- Nhị nha đầu đây là làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật, phụ thân đương nhiên tranh không lại, bất quá ta đoán chừng Nhị nha đầu sẽ ôm không hết, còn phải đến cầu người.
- Tứ thúc!
Phượng Vũ gắt giọng:
- Chẳng lẽ con mới xuất giá một ngày, Tề Gia đã không để ý đến sao?
Tuy giọng điệu mọi người có chút vui đùa, nhưng trong nội tâm Tề Vạn Niên lại rất rõ ràng, Phượng Vũ muốn nhận khoản đại sinh ý này, đây nhất định là ý tứ của Vô Tấn, từ việc Vô Tấn ở một bên trầm mặc liền biết, nàng là thay Vô Tấn làm việc. Tề Gia thật đúng là không thể khoanh tay đứng nhìn, chủ đề đã dần dần xâm nhập, Tề Vạn Niên cảm thấy có nên cùng Vô Tấn bàn lại sự tình này không, chỉ là hắn chủ động mở miệng không tốt lắm, Tề Vạn Niên liền cho con trai trưởng một cái nháy mắt.
Tề Châu hiểu ý, khẽ cười nói:
- Phượng Vũ, trong nhà không có mặc kệ ngươi, yên tâm đi! Nhất định sẽ ủng hộ ngươi, ngươi đừng làm rộn.
Tề Châu lại hướng Vô Tấn nói:
- Vô Tấn, nói ý định tương lai của ngươi đi, tất cả mọi người rất quan tâm chuyện này.
Lời nói bắt đầu tiến vào chính đề, Vô Tấn trầm tư chốc lát nói:
- Tấn An chi biến về sau, Sở Vương Thục Vương, Hạ vương, Quế Vương, Tần Vương, Tấn Vương, Ký Vương ủng hộ bị tước bỏ thuộc địa, đoạt mất binh quyền, bốn mươi năm qua đều tiêu vong vô tung, tử tôn trầm luân, chỉ có Lương Vương ủng hộ Tấn An hoàng đế là vẫn đứng thẳng, Vĩnh Yên hoàng đế làm cho người thân đau đớn mà kẻ thù sung sướng, sở tác sở vi, tựa hồ làm cho người khó hiểu, nhưng trên thực tế, nguyên nhân Lương Vương đứng thẳng đến nay, là trong tay còn nắm binh quyền, khiến cho Hoàng đế không thể làm gì, nhưng Hoàng đế cũng không phải không nghĩ đoạt quyền, đây cũng là nguyên nhân ta dùng thân phận Tự Lương Vương đến Sở Châu nhậm chức, Hoàng đế là muốn thông qua ta để đoạt binh quyền Lương Vương từ từ, ta nhiều lần cân nhắc qua, muốn không bị Hoàng đế tước bỏ lãnh địa, trọng yếu nhất là trong tay phải có quân đội của mình, hiện tại Tề Vương, Triệu Vương, Sở Vương, Thái tử, kỳ thật trong tay bọn họ đều có quân đội, một khi Hoàng đế băng hà, thiên hạ đại loạn, chư Vương đoạt ngôi, ta làm sao có thể tự bảo vệ mình? Cho nên ta đã quyết định, ở Sở Châu thành lập quân đội của mình, lần này vì chuẩn bị chiến tranh Lưu Cầu, triều đình đã hạ mấy đạo thánh chỉ. Hôm trước, triều đình lại có thánh chỉ mới, lệnh tất cả các quận vùng duyên hải chiêu mộ mười vạn dân phu, hiệp trợ quan binh đánh Phượng Hoàng Hội, nếu như ta có thể bắt lấy cơ hội này, từ nay về sau liền có lực tự bảo vệ mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.