Hoàng Tộc

Chương 356: Giả truyền thánh chỉ (thượng)




Chốc lát sau, mọi người bày hương án tại viện tử, trường sử Chu Tín dẫn theo hơn bốn mươi quan viên lớn nhỏ Đại Đô Đốc phủ quỳ xuống nghe chỉ.
La Quốc Trung là hôm trước tuyên chỉ cho Hoàng Phủ Vô Tấn, chuẩn bị ở Giang Ninh nghỉ ngơi hai ngày rồi quay về Ung Kinh, không ngờ bị hắn uy hiếp cùng lợi dụ. La Quốc Trung cũng biết hoàng đế sống không lâu được, chẳng bằng tìm một đường ra cho mình. Cuối cùng, gã nhận một ngàn lượng hoàng kim hối lộ của Hoàng Phủ Vô Tấn, ngoan ngoãn làm việc cho hắn.
La Quốc Trung mở thánh chỉ, cao giọng đọc:
- Các quan Đại Đô Đốc phủ Sở Châu nghe chỉ. Trẫm nghe tướng quốc Thân Trăn, làm thần tử mà tư chiêu mộ quân đội, trong hai mươi lăm trang viên Sở Châu dưỡng tám vạn tư quân, tên là Bạch Y quân, trẫm vô cùng kinh hãi. Đây là khi quân phạm thượng, không có lòng thần tử. Vì bình ổn hoạn tư quân, trẫm đặc phong cho đô đốc thủy quân Sở Châu Lương Tự vương Hoàng Phủ Vô Tấn tạm lĩnh Đại Đô Đốc Sở Châu, ban cho kim bài điều binh Sở Châu, giữ thượng phương thiên tử kiếm, có ngự sử trung thừa Trần Trực làm giám quân, giao trách nhiệm cho Hoàng Phủ Vô Tấn trong vòng một tháng bình ổn tư quân Sở Châu. Tam quân các quân phủ Sở Châu nghe lệnh làm việc, người không phục lệnh có thể dùng thiên tử kiếm tiền trảm hậu tấu, khâm thử!
Thánh chỉ này khiến các quan viên Đại Đô Đốc thầm kinh hãi. Hèn chi tối hôm qua đám Thân Kỳ Võ, Tả Vân Đấu bị bắt, quả nhiên là việc Thân quốc cữu tư quân đã bại lộ.
Chu Tín nặng nề dập đầu:
- Thần Chu Tín cẩn tuân thánh mệnh, tận tâm phụ tá Đại Đô Đốc!
La Quốc Trung cao giọng tuyên chỉ:
- Hoàng Phủ Vô Tấn nhận kiếm, phù!
Hoàng Phủ Vô Tấn tiến lên một bước, quỳ xuống:
- Thần Hoàng Phủ Vô Tấn nguyện vì hoàng thượng phân ưu!
La Quốc Trung lấy ra kim bài điều binh Sở Châu và thượng phương bảo kiếm trịnh trọng đưa cho Hoàng Phủ Vô Tấn.
Hoàng Phủ Vô Tấn nhận lấy kim bài, lại cao giọng nói:
- Trong một tháng, thần nhất định sẽ dọn sạch tư quân Sở Châu, tuyệt không cô phụ thánh ân!
La Quốc Trung tuyên chỉ xong cười nói với Hoàng Phủ Vô Tấn:
- Điện hạ, sự việc khẩn cấp, xin điện hạ lập tức thương nghị việc tiêu diệt tư quân. Mấy ngày nay hoàng thượng vô cùng giận dữ, nói là một tháng nhưng không chừng nửa tháng sau sẽ hỏi việc này, xin điện hạ chịu nhiều vất vả.
- Ta hiểu rõ! Xin công công tâu lên hoàng thượng, ta lập tức đi sắp xếp!
Hoàng Phủ Vô Tấn lại nói với Chu Tín:
- Trường sử, ta muốn lập tức thương nghị cùng mọi người, không biết có tiện hay không?
Chu Tín gật đầu, nói với mọi người:
- Chúng ta đi nghị sự đường đi! Cùng nhau bàn bạc việc này.
Điều động Sở Châu bị quân phủ, binh bộ và hoàng đế đều có quyền lực đó. Binh bộ là lấy hổ phù và điệp văn điều binh, còn hoàng đế thì là kim bài và thiên tử kiếm điều binh, trong đó kim bài điều binh là tín vật hữu hiệu nhất.
Nhưng mặt này còn có phân chia điều binh lúc chiến tranh và hòa bình. Điều binh chiến tranh thì hoàng đế sẽ nhâm mệnh thiên hạ binh mã đại nguyên soái, trực tiếp thống lĩnh tướng quân các khu vực. Tướng quân khu vực đó cũng sẽ tiếp quản phủ binh, xây dựng lại hành chính.
Điều binh hòa bình thì do Đại Đô Đốc phủ phụ trách. Lúc này hoàng đế điều động binh quân phủ chỉ dựa vào kim bài hoặc thiên tử kiếm thì còn chưa được, cần phải có điều binh lệnh Đại Đô Đốc phủ Sở Châu phối hợp. Đây là bởi vì các quân phủ không có kim bài điều binh và đồ bản thiên tử kiếm, phòng ngừa giả mạo chỉ dụ của vua để điều binh, cũng là vì tăng cao hiệu suất. Đâu thể để người cầm một khối kim bài đi khắp các nơi Sở Châu, vậy thì hai tháng cũng chưa chắc chạy hết quân phủ. Thêm nữa trên đường đi cũng không an toàn.
Cho nên lệnh điều binh hoặc thiên tử kiếm chỉ tới cấp Đại Đô Đốc phủ, do Đại Đô Đốc phủ xác nhận không sai rồi lại do Đại Đô Đốc phủ thống nhất ra lệnh điều binh. Nếu có quân phủ không phục quân lệnh sẽ phái người cầm lệnh điều binh hoặc thiên tử kiếm trừng phạt.
Lệnh điều binh của Đại Đô Đốc phủ không phải một mình Chu Tín có thể phát ra, nếu là vậy thì sự việc sẽ rất đơn giản, không cần làm bao nhiêu quá trình rắc rối. Bởi vì một mình trường sử không có quyền lực lớn như vậy. Kỳ thật lệnh điều binh là tập thể Đại Đô Đốc phủ cùng phát ra mệnh lệnh, trình tự cực kỳ nghiêm ngặt.
Lệnh điều binh đầu tiên là do lục sự tham quân phác thảo, do trường sử phê duyệt, lại do phán quan kiểm tra, cuối cùng giao cho tư mã chấp hành sai người đưa đi quân phủ. Một lệnh điều binh cần phải có một ấn đồng, thiếu một thứ cũng không được.
La thái giám đã đi, trong đại đường nghị sự, các quan viên ngồi hai bên, Hoàng Phủ Vô Tấn thì ngồi trên vị trí Đại Đô Đốc Sở Châu.
Chính giữa đại đường đặt một cái bàn, thượng phương bảo kiếm và kim bài điều binh Sở Châu đều đặt trên bàn, do hai phù ấn lang Đại Đô Đốc phủ tiến hành nghiệm chứng. Đây là trình tự quan trọng nhất. Lệnh điều binh hoặc thiên tử kiếm chưa qua kiểm chứng thì Đại Đô Đốc phủ sẽ không ra lệnh điều binh.
Phù ấn lang một người họ Ngô, một người họ Tôn. Trong tay họ có đồ sách thiên tử kiếm và kim bài điều binh, hai người cần giao nhau kiểm nghiệm để bảo đảm không sai lầm.
Họ cẩn thận kiểm tra xong, phù ấn lang họ Ngô cao giọng nói với mọi người:
- Trải qua kiểm nghiệm, thượng phương bảo kiếm và kim bài điều binh đều là thật, có thể ra lệnh điều binh!
Phù ấn lang đem kim bài và thiên tử kiếm cho mọi người xem qua một lượt, cuối cùng trả lại cho Hoàng Phủ Vô Tấn.
Chu Tín cười nói:
- Điện hạ đã là Đại Đô Đốc, lại có kim bài cùng thiên tử kiếm trong tay, cụ thể làm sao tiêu diệt tư quân Sở Châu thì xin điện hạ hãy ra lệnh!
Vô Tấn vẫy tay một cái, có hai quân sĩ Mai Hoa vệ nâng một cái giá gỗ ra đại đường. Giá gỗ có một tấm bản đồ vẽ tường tận sông núi Sở Châu.
Vô Tấn tiến lên trước, cầm gậy gỗ chỉ từng vòng tròn đỏ, nói với mọi người:
- Đây là bức đồ Mai Hoa vệ điều tra tư quân Sở Châu phân bố, mấy vòng đỏ chính là vị trí hai mươi lăm trang viên rải rác ở Lịch Dương, Lư Giang, Tuyên Thành, Chung Ly, Đồng An, Dực Dương, Hoàng Nam, trong bảy quận Giang Tây. Tổng cộng có tám vạn ba ngàn Bạch Y quân, xin mọi người hãy xem đi!
Tất cả thò đầu xem xét, thấy bản đồ đánh dấu cực kỳ rõ ràng, lòng thầm nghĩ: xem ra Hoàng Phủ Vô Tấn đã sớm có chuẩn bị, không ngờ điều tra cặn kẽ như vậy.
Tư mã Lam Quý An cười nói:
- Nếu Bạch Y quân đã độc lập riêng thì chúng ta cứ điều động các quân phủ chia ra phá chúng, điện hạ nghĩ sao?
Vô Tấn lắc đầu:
- Đây là phân bố đồ cũ, ta được tình báo mới nhất rằng Bạch Y quân đã bắt đầu tụ tập lại.[/CHARGE]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.