Hoàng Tộc

Chương 383: Gặp lại Thích Bái




Tô Tốn cũng biết chuyện cháu gái mình mang thai, y còn định thuận tiện sau khi công sự kết thúc tới Giang Ninh phủ thăm con gái không ngờ lại gặp Vô Tấn ở đây.
Vô Tấn thi lễ đáp:
- Bẩm tổ phụ, Cửu Thiên hiện tại thân thể rất tốt, ba tháng nữa là sinh.
- Thân thể tốt là được, Hạm nhi thể cốt không tốt lắm, ta một mực lo lắng.
Lúc này Tô Tốn thấy Tề Phượng Vũ sau lưng Vô Tấn liền cười nói:
- Đây là Tề gia tiểu thư sao?
Tề Phượng Vũ nhanh chóng bước lên thi lễ:
- Phượng Vũ tham kiến tổ phụ.
Tô Tốn vẫn cho rằng để đạt sự ủng hộ Tề gia mà Vô Tấn mới lấy con gái của bọn họ làm vợ, mặc dù như vậy nhưng trong lòng hắn không thoải mái, hắn là danh nho đương triều không muốn cùng với thân nhân liên quan tuy nhiên Tề Phượng Vũ mỹ mạo đoan trang, không có thái độ thương nhân con buôn khiến cho hắn có ấn tượng không tệ với nàng.
- Hạm nhi thân thể yếu kém, đa tạ Tề tiểu thư trong thời gian này chiếu cố.
- Tổ phụ không cần phải khách khí, đây là trách nhiệm của Phượng Vũ.
Đúng lúc này một tiểu nương mặc váy màu vàng nhảy ra gọi to một tiếng:
- Vô Tấn ca ca sao huynh không để ý tới muội?
Đây chính là tiểu lạ lỵ Tô Y, nàng không thay đổi chỉ cao hơn một phần, ở trước mặt Tô Tốn và Tô Hàn Trinh, Vô Tấn không thể biểu hiện quá thân mật với Tô Y, hắn cười xấu hổ nói:
- Ta không biết muội ở đây, muội trở lại Duy Dương sao?
Tô Y chu miệng, hơi ủy khuất nói:
- Muội sớm quay trở lại rồi, huynh cũng không tới thăm muội.
Nàng đi tới định kéo tay của Vô Tấn, chuẩn bị oán trách hắn vài câu, Phượng Vũ cực kỳ thông minh, nàng nhận ra sự xấu hổ của trượng phu liền tiến tới cầm tay Tô Y nói:
- Muội chính là Y muội sao? Tỷ tỷ luôn nhắc tới muội.
- Tỷ là, Tề nhị tỷ tỷ?
- Đúng thế tỷ tỷ ta đã nói cho muội biết sao?
Nàng kéo Tô Y qua một bên thân mật àm nói chuyện, Tô Hàn Trinh ở bên cạnh cũng hoảng sợ, nếu như bị phụ thân nhìn thấy con gái mình kéo tay Vô Tấn thì sẽ phát tức giận mất, may mà Tề gia tiểu thư thông minh kịp thời ra tay, lúc này hắn mới biết mình quá chiều nữ nhi, trở về phải giáo huấn nàng một phen.
- Vô Tấn chúng ta đi tới quận nha đi, nói chuyện công sự sau đó nói chuyện trong nhà.
Vô Tấn gật đầu:
- Vậy trước tiên tới quận nha.
- Tam lang ta mang Y muội về trước.
Phượng Vũ ở sau lưng cười nói.
Vô Tấn lại hỏi Tô Tốn:
- Tổ phụ ông xem?
Tô Tốn mặc dù không nguyện ý nhưng vẫn cho Vô Tấn mặt mũi liền gật đầu:
- Được buổi tối nhớ mang nó trở về.
Tô Tốn gia giáo cực nghiêm, Tô Hạm không ở chỗ này, hắn tuyệt điố không thể để cho Tô Y qua đêm bên ngoài.
- Tôn nhi minh bạch.
Vô Tấn quay đầu gật đầu với nàng, Phượng Vũ kéo Tô Y tới xe ngựa của Tề Thụy Phúc hơn mười thân vệ hộ vệ bọn họ tới Bát Tiên kiều tiền trang
Vô Tấn cũng lên ngựa, cùng Tô thị phụ tử đi tới quận nha.
Ở trong quân nha, Tô Hàn Trinh mời phụ thân cùng với Vô Tấn đi vào phòng ngủ của mình, Vô Tấn không thấy bóng dáng của Tư Mã Triệu Kiệt Hào đâu thì kỳ quái hỏi:
- Nhị thúc Triệu tư mã không ở trong nha nội sao?
- Ngươi không biết sao?
Tô Hàn Trinh nhìn hắn một cái cười nói:
- Triệu Kiệt Hào đã được thăng làm thứ sử Bắc Hải quận vào tháng mười một năm ngoái.
Vô Tấn cũng biết chuyện trưởng sử Từ Viễn được điều đi nhưng hắn không ngờ rằng Triệu Kiệt Hào cũng bị điều đi kỳ thật hắn đối với Triệu Kiệt Hào cũng không có ấn tượng gì hắn chỉ quan tâm Triệu Thắng Nam có gả ra ngoài hay không.
Tuy nhiên lúc này ở trước mặt Tô Tốn hỏi những điều này cũng không hay, sẽ cho người ta có một cảm giác lỗ mãng.
- Con trở về bận rộn đui mù không có thời gian đến xem con cảm thấy trong nha môn hình như thiếu gì đó, thiếu đi giọng lớn của Triệu Tư Mã.
Tô Hàn Trinh cười ha ha nói:
- Hắn vừa đi thì nha môn liền quạnh quẽ.
Tô Hàn Trinh mang theo Vô Tấn cùng với phụ thân đi vào phòng nghỉ của mình, bọn họ vừa tiến vào phòng, liền có một người đưa công văn tới, Vô Tấn liền sững sờ, người này chính là anh vợ của Duy Minh Thích Phái, Thích Phái cũng nhận ra Vô Tấn không thi lễ trước mà lại trình công văn lên cho Tô Hàn Trinh:
- Đại nhân đây là thuế phú thu chi năm ngoái đã sửa sang kỹ càng mong đại nhân xem qua.
- Được để ta xem.
Tô Hàn Trinh gật đầu đang định giải thích với Vô Tấn thì Thích Phái lại khom người thi lễ với Tô Tốn:
- Đệ tử Thích Phái cống sĩ cử Đông Hải quận tham kiến tế tửu đại nhân.
Hắn lại hướng về phía Vô Tấn thi lễ:
- Tham kiến Lương vương điện hạ.
Tô Hàn Trinh cười nói với phụ thân:
- Đây là anh vợ của Duy Minh, cũng là chủ sự quận hộ Đông Hải quận, là con của Thích Khai Phục.
Tô Tốn cùng với Thích Khai Phục cũng có giao tình trong mắt của y hiện lên vẻ vui mừng liền vuốt râu cười nói:
- Hóa ra là con của Thích lão đệ, vậy cũng không phải là người ngoài, phụ thân của ngươi thế nào rồi?
- Hồi bẩm tế tửu đại nhân, gia phụ thân thể cường tráng hiện tại đang ở trong quận học giảng dạy.
- Ừ ngày mai ta đi thăm hắn, vài chục năm không gặp ta thật sự hồ đồ quên mất một lão bằng hữu.
Tô Tốn cười ha hả, lại quay đầu nói với Vô Tấn:
- Vô Tấn Thích chủ sự chính là người thân thích đó.
Vô Tấn cười gật đầu lại hỏi hắn:
- Thích đại ca Thích Thịnh thế nào rồi?
- Hắn hiện tại vẫn tốt, đang ở Lạc Kinh làm việc.
Thích Phái lần trước vì chuyện áp ngân, thủy chung vẫn không thay đổi cách nhìn với Vô Tấn, thái độ vẫn lãnh đạm hướng về phía Vô Tấn chắp tay mà nói:
- Điện hạ đã không có chuyện gì ta xin cáo từ.
Sau khi hắn đi ra ngoài Tô Tốn thở dài nói:
- Là một người có cốt khí.
Tô Hàn Trinh nhặt báo cáo lên mà cười nói:
- Người này rất có khí khái đáng tiếc là không hiểu giao tế trong quan trường, tuy nhiên đúng là có năng lực, làm mọi việc rất ngăn nắp không thua gì Duy Minh.
- Năng lực tốt là được rồi những chướng khí mù mịt trên quan trường kia, cả ngày uống hoa tửu, tiễn đưa tiểu thiếp, cái đó thì có gì hay.
Tô Tốn hung hăng liếc nhìn nhi tử:
- Người có năng lực và mị cốt như vậy mới là phúc của dân chúng, ngươi nên đề bạt.
Tô Hàn Trinh thấy phụ thân trở mặt đành phải cười nói:
- Chuyện này con cũng biết, kỳ thật vừa rồi chủ bộ Duy Dương huyện trống hắn phù hợp nhưng lại là anh vợ của Duy Minh, không tốt ở cùng một chỗ thật đáng tiếc.
- Cái gì mà không thể ở cùng một chỗ, đề bạt người không kể thân thích, đạo lý này ngươi không hiểu sao?
Tô Tốn quay đầu nhìn lại Vô Tấn, thái độ trì hoãn:
- Vô Tấn ngươi cho rằng thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.