Hoành Hành Ngang Ngược

Chương 56: Phó bản thứ tư:Vạn nhân mê (14)




Trong phòng phòng phát sóng trực tiếp Thúy Thúy 524:
【 Nam chính siêu đáng yêu a a a a a a a. 】
【 Đại lão đè hắn!!! Ta muốn xem Thúy Thúy đè hắn!!! 】
【 Lầu trên bình tĩnh một chút, có đè thật thì chúng ta cũng không nhìn thấy, khi đó hệ thống đã tắt đèn rồi. 】
【 Chẳng lẽ chỉ có một mình tôi cảm thấy hắn rất biến thái sao, loại người này nếu gặp trong hiện thực thì tôi khẳng định sẽ bỏ chạy rất xa. 】
【 Không thích Hạng Ca, không muốn đại lão Thúy Thúy của ta đi tuyến tình cảm với hắn……】
【 Loại thiên tài này, có tiền, biết nấu cơm, biết dọn dẹp nhà cửa gọn gàng ngăn nắp, cơ hồ là không có gì làm không được, một khi yêu ngươi liền đem toàn bộ cho ngươi, tuyệt đối sẽ không xuất quỹ, chỉ là tâm lý có chút vấn đề nhưng sẽ không thương tổn ngươi, quả thực chính là người hoàn mỹ không phải sao? Người ta có nhiều ưu điểm như vậy, còn không thể cho phép người ta có chút bệnh? Đó là một người hoàn hảo đấy! Vấn đề là ngươi tìm được sao! 】
【……】
Nam chính phó bản này từ trước đến nay luôn có hai luồng ý kiến, có rất nhiều người chơi đều là vì muốn hưởng thụ loại cảm tình này của hắn mà tới chơi, cũng có một ít người chơi cảm thấy quá bệnh trạng tiếp thu không nổi, kính nhi viễn chi.
Lúc này làn đạn phát sóng trực tiếp cũng là có hai luồng ý kiến, có người thích cũng có người chán ghét, đã bắt đầu xé lên.
Mà bên trong phó bản.
Thật giống như là đã nhận được mệnh là mà tầm mắt An Thúy truyền đạt lại đây, đôi mắt to tròn u buồn kia của Hạng Ca giống như có một chút ủy khuất, nhưng vẫn là ngoan ngoãn bỏ khẩu súng xuống.
Mà người đàn ông kia vẫn còn đang khàn giọng yêu cầu An Thúy làm theo lời ông ta nói, trên mạng loạn xị bát nháo lên:
【 Thiên a chẳng lẽ hôm nay, khăn che mặt của nữ hiệp Ám Ảnh thần bí sẽ phải bị vạch ra? 】
【 Ta rất tò mò thân phận của nữ hiệp Ám Ảnh, nhưng mà ta một chút cũng không hy vọng cô ấy dưới tình huống như vậy mà vạch tầng che mặt ki. 】
【 Chỉ có một mình ta chú ý, thanh âm của nữ thần thật sự rất dễ nghe sao? 】
【 Nam nhân này có bệnh! Làm như mạng ông ta đáng giá lắm không bằng, muốn nhảy thì nhảy nhanh lên! Đạo lý nào mà bắt nữ thần của ta phải nghe lời ông ta, có thân nhân chết thì đến trách nữ thần không cứu người! 】
【 Kỳ thật không cần thiết phải như vậy, nam nhân này cũng thực đáng thương a, khẳng định là rất yên con gái, mới có thể điên như vậy, hy vọng nữ hiệp Ám Ảnh hảo hảo nói chuyện với ông ta, cứu người trước rồi lại nói tiếp. 】
【 Nhân mệnh quan thiên, nữ hiệp Ám Ảnh vẫn là nên làm theo lời hắn nói. 】
【……】
°°°°°°
°°°°°°
“Mau tháo mặt nạ xuống, nếu không ta liền nhảy xuống!!”
An Thúy mặt vô biểu tình nhìn ông ta, ánh mắt không có một tia dao động.
Cảm giác mất người thân xác thật là làm người hỏng mất, nhưng cái này cũng không phải lý do ông ta đem sai lầm đổ trên người cô, cô, An Thúy từ trước đến nay muốn làm cái gì thì làm cái đó, không muốn làm cái gì thì không ai có thể bức cô làm.
“Nếu ông để ý con giá mình như vậy, thì thời điểm con gái ông chết, ông ở nơi nào?” An Thúy hỏi.
Nam nhân trung niên sửng sốt, sau đó càng thêm cuồng loạn: “Tôi không muốn cứu con gái tôi sao? Tôi muốn chứ! Tôi cũng muốn chứ! Nhưng mà làm không được! Tôi làm không được a!!” Ông ta cuồng loạn lên, cả người đều đang run, thoạt nhìn cực kỳ nguy hiểm, giống như tùy thời đều sẽ không cẩn thận rớt xuống.
Cảnh sát cùng chuyên gia đàm phán đều rất gấp, sốt ruột nhìn An Thúy, lại sốt ruột nhìn người đàn ông trung niên kia.
“Nữ hiệp, lúc này, vẫn là không nên kích thích ông ấy……”
An Thúy: “Bảo vệ con gái, là trách nhiệm của người làm cha, là trách nhiệm của ông, không phải tôi. Ông đem trách nhiệm đẩy cho tôi, chỉ là bởi vì ông nhận không nổi sự thật này, cho nên ông chỉ có thể trách tội tôi.”
Ông ta ngơ ngẩn, một bên hỏng mất khóc lớn một bên lại lần nữa cuồng loạn la lên, chấp nhất muốn An Thúy lấy mặt nạ xuống, muốn cô không bao giờ làm chúa cứu thế nữa.
【…… Tuy rằng là có đạo lý này, nhưng mà xem tình huống đặc thù này của ông ta mà không thể uyển chuyển một chút sao? 】
【 Thấy ông ta như vậy thật sự cảm thấy thực chua xót thực đáng thương, nữ hiệp Ám Ảnh là không có cha không có mẹ sao? EQ thấp như vậy? Nếu không nói thì giao cho chuyên gia đàm phán không được sao? 】
【 Hảo đáng thương a, nghĩ đến ba ba ta nếu là cũng giống ông ta như vậy liền cảm thấy thật là khó chịu, nữ hiệp Ám Ảnh không cần kích thích ông ta nữa……】
【 Còn không phải chỉ là tháo cái mặt nạ thôi sao? Khó như vậy sao? Mạng người còn không quan trọng bằng mặt cô na? 】
【 Một đám ngu ngốc, nữ hiệp Ám Ảnh bảo vệ các người, nếu không có cô ấy bảo vệ thì có thể là dáng vẻ của các người bây giờ cũng giống với người đàn ông này đấy, coi là lẽ đương nhiên mà hưởng thụ sự bảo vệ của người ta, hiện tại còn muốn dùng đạo đức khoa tay múa chân dạy cô ấy làm người như thế nào sao? 】
【……】
Ông ta khóc thảm như vậy, cùng với An Thúy cường ngạnh hình thành đối lập rõ ràng, hơn nữa với tâm lý đồng tình với kẻ yếu, làm trên mạng toát ra một đại sóng ngôn luận chỉ trích An Thúy.
Một nhà ba người Yến gia đang xếp hàng ngồi trên sô pha, một người một cái di động, nhìn đến những bình luận ngu ngốc trên mạng đó, tức giận đến cả người phát run, tất cả đều không còn khí chất dòng dõi thư hương, gõ bàn phím một trận cuồng mắng.
Nếu nữ hiệp Ám Ảnh là người khác, thì bọn họ có lẽ cũng sẽ phát ra thanh âm công bằng, nhưng mà sẽ không có cảm xúc kịch liệt như vậy.
Nhưng mà nữ hiệp Ám Ảnh là người thân có quan hệ huyết thống với bọn họ, nghĩ đến việc cô trả giá nhiều như vậy, tận mắt nhìn thấy cô bị thương vì bọn họ, kết quả cuối cùng là cư nhiên còn có một đám người không biết cảm ơn, mà xuật hiện một đám bạch nhãn lang thấy người khác vừa khóc liền chạy đi công kích cô, thật sự hoàn toàn không thể nhịn, cảm thấy ủy khuất không đáng giá vì cô.
Thói hư tật xấu của con người, chính là cái gọi là bị thiên vị nên không sợ hãi, luôn không biết quý trọng.
Thời điểm nữ hiệp Ám Ảnh lần đầu tiên xuất hiện, toàn dân ca ngợi, lần thứ hai xuất hiện, toàn dân ca tụng, tôn sùng là trụ cột của nhân loại… Lần thứ năm xuất hiện, bắt đầu có một ít thanh âm không thể hiểu được phát ra, lần thứ sáu xuất hiện, thanh âm tiêu cực xuất hiện càng nhiều hơn, lần thứ bảy thứ tám thứ chín thứ……
Có mấy người đã bắt đầu cho rằng cô đương nhiên phải bảo hộ bọn họ như vậy, đây là chức trách của cô.
Điểm này kỳ thật từ ngày hôm qua An Thúy vừa xuất hiện, những người đó không chút nghĩ ngợi liền điên cuồng trốn ra phía sau cô là đủ nhìn ra, cho dù cũng có thể gọi là một loại tín nhiệm, nhưng trong đó tất nhiên cũng có người giống người đàn ông trung niên này không cần nghĩ ngợi liền phát ra ngôn luận ghê tởm như vậy.
Không có lòng biết ơn.
Trên sân thượng của cao ốc 80 tầng, gió lạnh gào thét, thiếu nữ vẫn một thân hắc y như cũ, mặt nạ che khuất hơn phân nửa khuôn mặt cô, chỉ lộ ra một đôi mắt đen nhánh, tóc đuôi ngựa phiêu lãng theo gió, mấy chiếc máy bay trực thăng của mấy nhà truyền thông vòng tới vòng lui, phát sóng trực tiếp tin tức ở hiện trường.
Vì thế giọng nói có chút thay đổi của An Thúy cũng xuyên qua màn ảnh, truyền đến trong tai mọi người.
“Tôi chưa từng nói qua tôi là chúa cứu thế, tôi chưa bao giờ cho rằng tôi là chúa cứu thế gì, tôi chỉ là vừa vặn có một chút năng lực, cho nên làm những việc trong khả năng cho phép. Có người nói qua, ‘năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn’, tôi vẫn luôn nhớ kỹ những lời này, cho nên tôi nỗ lực trợ giúp càng nhiều người, hy vọng thế giới hoà bình, hy vọng mỗi người đều có thể đạt được hạnh phúc, đại khái là tôi quá ngây thơ rồi.”
Thanh âm cô bình bình tĩnh tĩnh, nghe tới cũng không có bao nhiêu cảm xúc phập phồng, nhưng chính là làm người ta lập tức cảm giác được một trận chua xót ủy khuất phẫn nộ, sau đó, lại nghe được cô nói:
“Nhưng thành thật mà nói thì tôi thật sự không muốn có trách nhiệm này, nguyên lai cái gì đều không làm thì không có gì, còn nếu làm những việc trong khả năng thì ngược lại sẽ bị chỉ trích chửi rủa làm không đủ, thế giới của người trưởng thành làm tôi có chút không thể tiếp thu, tôi bây giờ cũng tràn ngập hoài nghi đối với việc mà tôi đang làm. Hôm nay buổi sáng mụ mụ còn hỏi kỳ nghĩ lễ Quốc Khánh muốn trải qua như thế nào, tôi vốn dĩ muốn thừa dịp trường học cho nghỉ ra ngoài du lịch giải sầu, đi hảo hảo ngẫm lại hôm nay tôi vì cái gì lại muốn đứng ở chỗ này tiếp thu chỉ trích. Tái kiến.”
An Thúy nói xong, tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, cô liền lập tức hướng tới người đàn ông trung niên kia, ông ta sợ tới mức lập tức buông lỏng tay ra, vì thế cả người lập tức ngã xuống.
“A!!” Nhưng mà giây tiếp theo một bàn tay đã kéo ông ta lại, ném ông ta lên sân thượng.
Cảnh sát lập tức tiến lên đè ông ta lại, sốt ruột ngẩng đầu nhìn thân ảnh An Thúy, nhưng mà An Thúy cũng đã nhảy tới tòa nhà khác, càng nhảy càng xa, rất mau đã không thấy bóng dáng.
Trên mạng bùng nổ, người không lên mạng mà xem trên TV cũng nhịn không được mắng lên:
【 Một đám bạch nhãn lang, tức giận đến lão tử nước mắt đều phải chảy ta, nữ hiệp Ám Ảnh, không cần trở về, để đám bạch nhãn lang kia chết đi! 】
【 Ngày hôm qua trong video kia, vì cứu người mà cô bị móng vuốt làm bị thương, thời điểm máu từ đầu ngón tay tích táp chảy xuống, như thế nào lại không có thánh mẫu lên tiếng kêu cô bảo vệ chính mình không cần cậy mạnh? 】
【 Ta má ơi, thế giới người trưởng thành, trường học nghỉ, nữ hiệp Ám Ảnh vẫn còn là học sinh cao trung, 16, 17 tuổi! Bị người nhỏ tuổi như thế bảo vệ, còn ở trên mạng mắng cô ấy, mắng cô EQ thấp còn không nói? Người ta mẹ nó mới bao nhiêu tuổi, còn không phải là tuổi còn nhỏ quá thiên chân nên mới có thể làm những chuyện này đó tốn công vô ích! 】
【 Tức đến nổ mạnh, một đám người gặp chuyện chỉ biết trốn đến phía sau cố tìm kiếm bảo hộ, người ta chỉ là tiểu cô nương, tam quan ngay thẳng như vậy, nội tâm thiện lương nhiệt huyết, lại bị các người bức đi! Ta tuy rằng cũng sẽ trốn phía sau cô ấy, nhưng ta còn biết cảm ơn! 】
【 Đây là hài tử thần tiên gì, khóc chết ta! Không thể tưởng tượng là tâm cô ấy sẽ bi thương lớn chừng nào, những thánh mẫu kia đâu? Lăn ra đây để ta đánh!! 】
【……】
Những người đó nơi nào còn dám nhảy ra? Chuyện người ta là vị thành niên cũng đủ làm cho bọn họ đỏ mắt rồi, mấy thánh mẫu đó như thế nào không biết xấu hổ mà tiếp nhận việc mình được tiểu hài tử bảo vệ?
Tất cả đều bốc hơi mai danh ẩn tích.
Mà video sự kiện buổi sáng này rất mau đã được truyền tới nước ngoài, nước ngoài cũng có rất nhiều fans của An Thúy, trong đó cũng không thiếu người hâm mộ ghen ghét với nhân dân quốc gia của An Thúy, video vừa truyền qua, cũng đồng dạng một giây liền leo lên hạng nhất hot search.
Ngôn luận bọn họ nhưng thật ra có độ thống nhất cao, thoạt nhìn cũng chấn kinh rồi, xuất hiện người đàn ông trung niên làm cha bởi vì mất đi hài tử mà nổi điên cũng rất bình thường, nhưng mà xuất hiện mấy ngôn luận của mấy cư dân mạng bạch nhãn lang như vậy liền rất có vấn đề; sau đó là mắng An Thúy bênh vực kẻ yếu, nhìn thấy những ngôn luận đó cũng sôi nổi tỏ vẻ thập phần xúc động; cuối cùng bởi vì cô nói muốn ra ngoài du lịch giải sầu sôi nổi kích động, tỏ vẻ tới a tới quốc gia chúng ta a, chúng ta nhất định sẽ không như đối xử với cô như vậy, chúng ta đều hiểu được cảm ơn, chúng ta thật sự rất cần cô, cầu trìu mến a a a a a a a a a!!!
Không chiếm được luôn gây xôn xao, thế giới có nhiều quốc gia như vậy, cơ hồ là các quốc gia đều có rất nhiều người lên tiếng, thậm chí cuối cùng còn phát triển thành các loại thổi phồng quốc gia mình có bao nhiêu hảo, còn thêm hình ảnh, ngay cả mấy quốc gia giàu có cũng đều lên tiếng: Nhìn xem nhìn xem, quốc gia chúng tôi có hoàn cảnh tuyệt đẹp biển rộng vừa xanh vừa sạch sẽ, người dân thuần phác nhiệt tình thiện lương trọng điểm là phi thường biết cảm ơn cùng quý trọng……
Lúc này đây, bọn họ xôn xao đến ngay cả cao tầng chính phủ cũng kinh động tới.
Bọn họ đều đang suy nghĩ, nếu có thể biết cô ở đâu, nhất định phải tìm mọi cách lưu cô lại!
Những người không biết quý trọng đó, thì chỉ có thể nhìn thôi!
Phái ôn hòa cũng gấp đến độ liên tục phát mấy phong bưu kiện cho An Thúy, vừa xin lỗi vừa khiển trách vừa thử giữ cô lại……
An Thúy tạm thời lười đi để ý đến mấy thứ đó.
Cô về chung cư của cô, thì thấy Hạng Ca đứng trước cửa.
Hắn giống như học sinh tiểu học phạm sai lầm bị chủ nhiệm giáo dục gọi vào văn phòng, cúi đầu, đội mắt to khiếp nhược thận trọng nhìn cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.