Hôm Nay, Cyber Và Ngọt Sủng Vẫn Chưa Tương Thích

Chương 14:




Từ Miểu vô thức chọn [Không].
Lần đầu tiếp xúc với kết nối não-máy tính thật sự khó chịu vô cùng, cảm giác trung tâm bộ não bị chạm vào khiến cô muốn phát điên, mọi tư tưởng suy nghĩ riêng tư giờ tràn ngập nguy cơ và khả năng bị tiết lộ.
Cô lập tức tìm kiếm tri thức chuyên ngành về não điện tử, ý đồ tìm hiểu từ nguyên lý tìm hiểu xem thứ này có nguy hiểm hay không, nguy hiểm đến mức nào. Các công trình nghiên cứu về nó cũng không ít, hàng năm phải có đến hàng trăm hàng nghìn luận văn về nó như là "Nghiên cứu về thuật toán xử lý tín hiệu não điện tử", "Thử nghiệm tính tổn thương dây thần kinh não của vật liệu điện cực mới", "Khảo sát nhận thức về Dung hợp não điện tử của cá nhân", "Phương pháp kiểm soát truy cập và bảo mật não điện tử... "
Từ Miểu đau đầu xoa xoa giữa mày, dự định download một ít văn hiến cần thiết sau đó mỗi ngày bớt thời gian gặm nhấm chúng. Khi nhấp vào để tải xuống, cô đứng hình một lúc, một bài luận văn 5-6 trang có giá 50 điểm tín dụng. Tác phẩm nổi tiếng về nguyên lý chào giá cao đến tận 4 chữ số. Từ Miểu nhìn vài lần mới xác định mình không có nhìn nhầm thêm một con số 0 nào. Khó trách người nghèo không có khả năng đọc sách….
Từ Miểu nghĩ đến số dư trong tài khoản, đột nhiên cảm thấy số tiền này cũng không nhiều lắm.Cha đã qua đời, liệu người thừa kế tương lai có còn hào phóng, mỗi tháng đều đặn gửi tiền không? Cái giá của việc trở thành một cây tầm gửi là phải đặt vận mệnh của mình vào tay người khác. Đã đến lúc phải tìm ra cách kiếm tiền.
Cô gõ nhẹ vào thái dương, trong đầu hồi tưởng lại hình ảnh chiếc ô tô bay bị virus khống chế, nếu não cô cũng bị xâm nhập, liệu cô có còn là cô không? Liệu Cô sẽ làm điều gì đó trái với ý muốn của mình không? Khi đó, Al ngu ngốc có thể giúp cô đối phó với kẻ đột nhập không… Trong đầu cô giờ cũng nhiều thứ lung tung lộn xộn thật đấy.
Trốn tránh không thể giải quyết vấn đề, cục sắt kia đã ở trong đầu cô, hiện tại không có cách nào giải phẫu cắt bỏ nó, cũng không thể hiểu hết nguyên lý của nó chỉ trong một sớm một chiều. Hiện giờ, cô chỉ có thể dùng thực tiễn để hiểu biết nó, ít nhất cũng phải nắm giữ cách vận hành của nó trong phạm vi cô có thể, vậy nên cô quyết định trải nghiệm thử, xem liên kết não máy tính đến tột cùng là như thế nào.
Cô đọc hết các lưu ý khi sử dụng, sau đó thầm nói trong đầu một lần nữa [khởi động não điện tử, tìm kiếm các thiết bị ở gần có thể kết nối].
Lần này không còn độ trễ nữa, một lời nhắc xuất hiện trên màn hình ảo ngay trong giây tiếp theo. Từ Miểu nhấp vào [Có].

Cô nhìn chằm chằm vào điện thoại, mở trang web bằng ý thức của mình, phát video, đăng nhập vào tài khoản ngân hàng, kiểm tra số dư tài khoản, mở phần mềm chỉnh sửa tài liệu và nhập một đoạn văn bản.
Hoạt động vô cùng mượt mà và không có bất kỳ sự trì trệ nào. Cô dần quen với cảm giác này.
Phía trên góc màn hình có một quả cầu màu lam đang lăn qua lăn lại, cô thử nhấn vào nó. Quả bóng mở ra, một mỹ nhân tóc vàng mắt xanh xuất hiện trước mắt cô, cô ấy mặc quần đùi ngắn, trên cánh tay và cặp đùi trắng nõn như tuyết có những hình xăm hoa hồng lớn, trông rất nóng bỏng gợi cảm hoàn toàn khác với Từ Miểu.Nhưng Từ Miểu biết, đó chính là chính mình.
Hoặc nói theo cách khác, đó là hình ảnh của chính mình trên không gian thực tế ảo.
Bong bóng trò chuyện bật ra khỏi đầu của nhân vật: [Bạn có muốn vào Zion không? ]
Zion là gì? Từ Miểu thử search về nó: Một dịch vụ mạng xã hội trực tuyến hoàn toàn mới mà Từ thị phát triển ra 15 năm trước, tích hợp các chức năng kết bạn, mua sắm và làm việc, nó thật có thể so sánh với thế giới bên ngoài.
Từ Miểu nghĩ nghĩ, trả lời: [Có].
[Vui lòng chờ. ]
[Zion loading...]
Một thanh tiến trình hình tròn xuất hiện phía trên đầu của hình người mini. Khi thanh tiến trình kết thúc, giao điểm của ý thức lặng lẽ thay đổi. Không còn là dòng chảy dữ liệu nhàm chán, một con đường thẳng tắp rộng rãi hiện ra trước mặt cô, trải dài tít tắp, hai bên đường dựng lên những bảng hiệu đèn nê-ông lộng lẫy, những bảng hiệu đèn đủ màu sắc ghi phòng đánh cờ, phòng đánh bài, quán bar, quán trà, hộp đêm, đồ ăn nhẹ …
Giống như đã nói, đây là thế giới ảo nhưng vô cùng tiếp cận với chân thật.
Cô để ý thức của mình chìm vào người mini, thử thăm dò đi lại. Như thể cô ấy thực sự đang ở trên một con phố đông đúc, có mưa phùn trong không khí và tiếng nhạc điện tử nhịp nhàng mạnh mẽ vang vọng bên tai, cô dang hai tay ra và ngẩng mặt lên, mưa ngấm vào da thịt, cảm giác ướt át gần như thực. Ánh đèn neon và bóng tối đan xen vào nhau trên làn da trần của cô, thậm chí cô còn có thể ngửi thấy mùi đất thoang thoảng, xen lẫn với mùi rượu, mùi của đám đông.
Đột nhiên cô bị ai đó đụng phải, người đàn ông say khướt chửi bới “Chó ngoan không cản đường” rồi ông ta xiêu vẹo đi tiếp. Từ Miểu suy nghĩ một chút, nhấc chân đá vào mông ông ta một cái, ông ta ngã sấp mặt xuống đất. Từ Miểu lui ra phía sau vài bước, rẽ vào quảng trường bên cạnh trước khi đối phương kịp phản ứng.
Quá chân thật, cô nghĩ, đây là một thế giới hoàn toàn mới. Những bức vẽ bậy trên bức tường bong tróc, những chai bia vứt bừa bãi trong góc và ca sĩ vô gia cư dựa vào tường chơi ghi-ta, mọi thứ đều sống động như thật.Cô đi đến bên ca sĩ lang thang, một hộp thoại hiện ra trước mặt cô: [Bạn có muốn tặng quà cho streamer không? ] [một chai nước tinh khiết] [một bông hoa] [một hạt giống] [một suất thịt nhân tạo] [một ly rượu whisky] và các tùy chọn khác được liệt kê bên dưới.
Ca sĩ ra sức gào rống, ánh mắt khiêu khích nhìn Từ Miểu.
Từ Miểu nhấp vào [Không].
Ca sĩ nhanh chóng quay đi với vẻ mặt vô cảm, không còn đối diện cô ca hát.
……
Từ Miểu tiếp tục đi về phía trước, có rất nhiều streamer như vậy trên đường, một số người trong số họ ăn mặc rất hở hang, uốn éo cơ thể khoe dáng, một số lượng lớn khán giả vây quanh, gần như diễn ra một sự kiện np công khai đáng xấu hổ, rất nhanh sau đó bị xử lý vi phạm quy định bị cưỡng chế offline.
Từ Miểu không nói gì mà lắc lắc đầu, lang thang một hồi, tùy ý chọn một quán ven đường, mở cửa đi vào. Cơn sóng âm nhạc ập về phía cô, nam nữ chen chúc sát nhau trên sàn nhảy, phía sau quầy bar người bartender vest đang pha chế cocktail, bên cạnh là một DJ ngực trần đeo tai nghe, lắc người và chơi đĩa. Từ Miểu chen chúc đến quầy bar và gọi một ly Baileys có độ cồn thấp, cô đã tiêu 68 điểm tín dụng cho nó.
Tiền trong thế giới này đúng thật là bao nhiêu cũng không đủ tiêu, cô thở dài trong lòng, nhấp một ngụm rượu lạnh, cô muốn biết liệu vị giác có thể bắt chước không?
Chất lỏng trượt trên lưỡi cô và cô nếm được vị ngọt ngào của rượu. Cô kinh ngạc bóp chặt chiếc cốc hình nón, quan sát rượu đang đong đưa. Ở lâu ở nơi này liệu còn có thể phân biệt được đâu là thật đâu là ảo hay không?
Cảm giác mô phỏng cồn truyền đến ý thức đại não, não thư thái, thân thể căng thẳng thả lỏng, cô dựa vào quầy bar quan sát đám đông nhảy múa một lúc, không có gì để xem, cô không có hứng thú với disco và đã sẵn sàng để rời đi.
Đột nhiên trong đám đông vang lên một tiếng thét chói tai.
Những tiếng kêu gào sợ hãi tràn ngập quán bar ngay sau đó.
Một bóng đen từ trong đám người nhảy ra, trên tay cầm một con dao sắc bén, đám người như một đám lúa non bị móng ngựa giẫm nát, ngã rạp xuống đất, bóng người lấp lóe vài cái, biến mất trong không gian ảo. Chỉ trong vài giây, hơn chục khách hàng đã biến mất. Từ Miểu đã đọc lưu ý sử dụng não điện tử, cô biết có một thuật toán bảo vệ trong không gian ảo, nếu bạn bị thương đến một mức độ nào đó, bạn sẽ buộc phải offline. Nhưng điều này chỉ có thể bảo đảm người đó sẽ không bị chết não, não vẫn sẽ bị thương tổn khó lành, nhẹ thì đau đầu mấy ngày, nặng thì chỉ số thông minh hạ thấp, thậm chí biến thành kẻ ngốc.

Từ Miểu lùi lại một bước để tránh máu bắn tung toé lên người, tên sát nhân không cam lòng đảo mắt, như muốn nhìn rõ mặt Từ Miểu, một giây sau thân thể hắn ta tan biến trong không khí.
Baileys màu Chocolate xuôi theo quầy bar chảy xuống mặt đất tí tách, hòa vào máu của kẻ sát nhân. Đám đông bị nhấn nút tạm dừng như bừng tỉnh, kinh ngạc nhìn Từ Miểu bình tĩnh đối phó với kẻ sát nhân, tay cô vẫn cầm mảnh vỡ của chiếc cốc, cạnh mảnh vỡ loang lổ máu. Đèn LED đung đưa và xoay tròn, khi lướt qua bóng tối cô đứng, chiếu sáng lên mái tóc ngắn màu vàng, đôi đồng tử màu xanh lá cây giống mèo và vẻ mặt lạnh lùng của cô.
DJ lặng lẽ tắt dàn âm thanh.
tí tách…. tí tách….
Âm thanh duy nhất còn lại trong quán chỉ còn là tiếng Baileys nhỏ giọt.
Mọi người nhìn Từ Miểu với vẻ tôn kính và sợ hãi. Đây có phải là cảnh sát Internet mặc thường phục không?
Nếu không được huấn luyện chuyên nghiệp, không người thường nào có thể có trình độ như vậy.
Không ai biết, Từ Miểu chỉ đang ngẩn người.Mọi chuyện vừa xảy ra chỉ là phản ứng bản năng của cô.
Cô ấy, tiểu thư yếu nhớt trong thế giới thực lại trở nên mạnh mẽ như vậy trong thế giới ảo?
Chẳng lẽ đây là cao thủ bàn phím ……?
Từ Miểu lâm vào trầm tư.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.