Ngay sau đó thì Lục Nam Kỳ cũng giúp Lục Nam Trấn giải thích lại là vì mẹ mình cho nên bây giờ Trần Dao vẫn không muốn gả đến Lục gia, lúc này thì Lý Giai Thù mới đưa mắt nhìn Trần Dao, cô ấy không ngờ cô gái nhỏ này lại có chính kiến lớn như vậy, đúng là khiến người khác không khỏi ngạc nhiên.
Nhưng sau đó thì Lý Giai Thù nói là sẽ có cách giúp Trần Dao có thể bước vào Lục gia, nhưng quan trọng là Trần Dao có muốn làm hay không. Bây giờ thì ba người, sáu con mắt đang nhìn chằm chằm về phía của cô, khiến cho Trần Dao có chút mất tự nhiên, nhưng rồi sau đó cô cũng chỉ nhẹ nhàng, nói:
- Mọi người sao vậy?
Lục Nam Trấn lúc này mới nhẹ nhàng nắm lấy tay của Trần Dao, rồi nói:
- Thật ra thì cũng không cần mẹ chấp nhận, chỉ cần em gật đầu thì anh sẽ chuẩn bị tất cả cho hôn lễ của chúng ta.
Mặc dù biết Lục Nam Trấn có khả năng như thế, nhưng anh lại không ngờ không chỉ Trần Dao mà ngay cả Lý Giai Thù cũng đã đồng thanh nói:
- Không được!
Hai chị em vừa dứt lời thì liền đồng thời nhìn nhau, rồi cũng chỉ biết bật cười. Lúc này thì Lý Giai Thù mới đưa ánh nhìn thân thiện về phía của Lục Nam Trấn, nói:
- Hôn nhân không được người lớn chấp nhận thì sau này sẽ khó sống lắm. Đặc biệt hơn nữa thì đây lại là mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu, có thể anh sẽ yêu thương Dao Dao, chú Lục cũng yêu thích Dao Dao, nhưng mà cùng một nhà nhưng lại có người không thích Dao Dao thì không khí sẽ khác đi.
Dừng một chút thì Lý Giai Thù lại cười nói:
- Hay là chúng ta tìm cách nào đó để thím Lục thích Dao Dao là được rồi.
Mặc dù biết là vậy, nhưng đó cũng chỉ là theo lý thuyết mà thôi, còn chuyện để An Tương có thiện cảm với Trần Dao cũng là một vấn đề nan giải khó nói. Nhưng Lý Giai Thù lại tự tin vỗ ngực, còn nói bản thân đã có cách, nhưng trước tiên thì vẫn phải nhờ đến sự diễn xuất tài tình của Đàm Tuyết Du, nói sao thì mọi sự khởi nguồn đều là do Đàm Tuyết Du bày ra, bây giờ muốn tháo dây cũng cần người buộc dây, cho nên vấn đề đầu tiên chính là phải giải quyết triệt để Đàm Tuyết Du đã.
Lúc này thì bốn cái đầu liền tụm năm tụm bảy lại bắt đầu bàn về kế hoạch, bây giờ cho dù Lục Nam Trấn có chút sợ hãi với hai chữ “Kế hoạch” nhưng anh cũng muốn nghe thử xem sao, nhưng khi nghe xong kế hoạch tuyệt vời của Lý Giai Thù thì Lục Nam Trấn đã trực tiếp từ chối.
- Cái gì mà để cô ta tự lộ đuôi chứ. Để Dao Dao đi với cô ta thì chẳng phải cô ta sẽ dễ bề hành động hơn à? Lý Giai Thù, có phải em điên rồi không!
- Em mới không có, nhưng anh nghĩ đi, nếu như chúng ta cứ đi kè kè bên cạnh thì làm sao Đàm Tuyết Du để lộ sơ hở được chứ? Cô ta cũng biết diễn lắm mà, dù rằng diễn xuất hơi tệ nhưng lừa được mẹ anh đó! Chúng ta không chơi lớn một chút thì làm sao có thể dụ con hồ ly đó chứ.
Nhưng đương nhiên là cho dù họ có nói gì thì quyền quyết định vẫn nằm trong tay của Trần Dao, vì chuyện này không chỉ liên quan đến cô mà nó cũng có thể nguy hiểm đến con của cô nữa. Lỡ như lúc đó Đàm Tuyết Du có hành động gì quá khích thì cả cô và em bé đều sẽ gặp nguy hiểm… Bây giờ cô nên làm gì đây?
Sau đó thì Trần Dao cũng nhìn về phía của Lý Giai Thù, cũng không biết tại sao nhưng cô lại có một cảm giác rất an toàn khi thấy chị gái này, có lẽ là vì cùng là nữ nhân với nhau, mà chị ấy lại còn rất dịu dàng với cô, nên cô hoàn toàn không sinh nghi ngờ gì cả.
- Chị Giai Thù, vậy sau đó em phải làm gì?
Lý Giai Thù nghe đến đây là đã biết cô đã đồng ý rồi, ngay sau đó thì cô ấy liền bày liên hoàn kế cho cô, nghe xong một lượt thì Trần Dao cũng chỉ có chút bặm môi, nhưng rồi cũng ngập ngừng, nói:
- Như vậy sẽ không sao chứ ạ?
Lục Nam Kỳ lúc này mới lên tiếng:
- Em có quen một bác sĩ ở bệnh viện Tư Thuần, lúc đó em sẽ nhờ cậu ấy giúp đỡ. Chắc chắn không sao đâu.
- Đúng đó Dao Dao, dù sao thì bây giờ Đàm Tuyết Du vẫn còn nhởn nhơ sau những gì cô ta đã làm, cho nên chúng ta phải để cho cô ta biết thế nào là lễ độ và không được phép cướp chồng người khác!
Lúc này Trần Dao mới bật cười, chị gái này đúng là thú vị thật đó, rõ ràng mọi chuyện đều không liên quan đến chị ấy, nhưng trông dáng vẻ của Lý Giai Thù thì cứ như là đã hận Đàm Tuyết Du từ kiếp này qua kiếp khác, thiếu điều là phanh thây, róc xương của cô ta ra thôi.
- Vậy chị Giai Thù, hi vọng lúc đó chị sẽ bảo vệ em.
- Yên tâm đi Dao Dao. Chị cũng không biết là vì sao, nhưng khi nhìn thấy em thì chị lại thấy rất thân thiết, chắc đây là duyên tiền kiếp đó. Cho nên chuyện của em cũng là chuyện của chị, nếu như sau này Lục Nam Trấn có làm em tức giận thì cứ đến tìm chị… Mặc dù Lý gia không giàu như Lục gia, nhưng chị chắc chắn vẫn sẽ bảo vệ em an toàn!
[…]
Sau khi nói chuyện xong thì Lục Nam Kỳ cũng đưa Lý Giai Thù về Lục gia trước, vì cô ấy muốn nói chuyện trước với An Tương đã, nói chung là chỉ để thăm dò mà thôi.
Nhưng cũng nhờ lần đi riêng này mà Lý Giai Thù mới biết rằng nhóm bạn của Trần Dao và Lục Nam Kỳ còn định sẽ tẩn Đàm Tuyết Du một trận, bỗng chốc tính ham chơi của Lý Giai Thù lại trỗi dậy, còn nhìn Lục Nam Kỳ nói:
- Ê nè nè Nam Kỳ, hôm đó cho tớ đi với. Tớ cũng muốn đánh cô ta một trận quá đi, người gì đâu mà lạ đời, còn dám làm cho Dao Dao của tớ buồn lòng nữa chứ, đúng là đáng hận mà.
Lục Nam Kỳ cũng khá ngạc nhiên, ai nói đây là một thiên nữ nho nhã đâu? Rõ ràng là một đả nữ thì có, đúng là không nên nhìn mặt mà bắt hình dong mà!
#Yu~