Hôn Nhân Sai Lầm

Chương 21:




“Ngọc Minh, anh cảm thấy việc này cần phải thương lượng với bố mẹ hai nhà rồi hẵng quyết định, em thấy được không?” Anh rể khuyên nhủ.
Chị tôi bĩu môi, tuy vẫn không bằng lòng lắm nhưng rõ ràng chị ấy vẫn nghe lời của anh rể, không nói thêm gì nữa.
Ăn cơm trưa xong, chị như thường lệ lại đi ngủ trưa, tôi dọn dẹp sạch sẽ mọi thứ xong thì cảm thấy nóng toát hết mồ hôi, định vào phòng tắm tắm một cái cho mát.
Khi tôi đang thoa xà phòng khắp người thì cửa nhà tắm chợt bật mở, anh rể bước vào trong rồi chốt cửa lại.
“A!” Tôi khẽ kêu lên, theo phản xạ lấy tay che ngực rồi xoay người lại, “Anh rể, anh.. sao lại vào đây? Mau đi ra ngoài!”
Tôi cũng đã quen với việc bình thường anh rể không có nhà, nên khi tắm đều không chốt cửa mà chỉ gài hờ để tiện nghe động tĩnh của chị trong phòng ngủ.
“Tử Mạt, những lời em nói vừa rồi là thật lòng sao?” Anh rể hoàn toàn không quan tâm việc toàn thân tôi đang đầy xà phòng mà ôm chầm lấy tôi, nắm chặt cằm tôi bắt tôi phải ngửa mặt lên.
Tôi vừa giận vừa hốt hoảng, nhưng bị ôm như thế này thì sẽ không bị anh ấy nhìn thấy cả cơ thể, thế nên tôi đành phải ôm chặt anh ấy hơn, trong đầu thấy rất rối: “Lời… lời nào?”
“Em muốn có con với chồng em sao?” Hơi thở anh rể không còn ổn định, có thể nhận ra anh đang thật sự rất giận, ánh mắt đầy tổn thương, “Em muốn có con với chồng em sao? Tại sao lại như vậy?”
Tôi mím chặt môi, không nói gì.
Tôi rất muốn nói một lời tàn nhẫn rằng, việc tôi muốn có con với chồng tôi là một việc hết sức bình thường và hợp lí, để cắt đứt hoàn toàn ảo tưởng của anh rể đối với tôi, nhưng nhìn thấy anh ấy vừa giận dữ lại vừa buồn bã thế này, tôi thật sự không nỡ.
Tôi thật sự không thể sống tiếp với chồng tôi nữa, thế thì làm sao có thể có con với anh ta?
“Em chỉ muốn lừa Ngọc Minh thôi đúng không?” Anh rể chợt mừng rỡ, “Em hoàn toàn không yêu chồng em nữa, cũng không muốn có con với cậu ta, có phải không? Tử Mạt, em làm anh sợ chết đi được…”
Vừa nói, anh vừa hôn tôi mạnh mẽ, hôn rất điên cuồng, hệt như một trận cuồng phong bão táp, cứ nút chặt lấy môi tôi, đưa lưỡi vào sâu bên trong, khiến tôi không thể thở nổi.
“Ưm…” Tôi cảm thấy đầu mình nóng lên, vội đẩy mạnh anh rể ra, “Đừng… Anh mau ra ngoài đi! Chị còn đang ở trong nhà, nếu chị ấy nhìn thấy thì…”
Rõ ràng biết thế này là không đúng, nhưng tại sao thái độ của tôi không thể cứng rắn hơn, không thể từ chối triệt để hơn mà lại cứ càng ngày càng lún sâu thế này?
Lẽ nào tận trong xương tủy tôi chính là một người phụ nữ xấu xa thế này sao?
“Cô ấy đang ngủ…” Anh rể lại ôm chặt tôi, vuốt ve khắp người tôi, “Tử Mạt, anh nhớ em, anh rất muốn được cùng em…”
Tôi lập tức mềm lòng.
Bàn tay của anh rể hệt như có ma lực, mỗi lần anh ấy vuốt ve tôi thế này tôi đều cảm thấy như có một ngọn lửa bùng lên trong người mình, thiêu rụi hết toàn bộ lí trí của tôi, khiến tôi chỉ muốn phát điên.
“Anh rể, em… em phải làm sao?” Tôi bất lực ngửa đầu ra sau, trước mắt mơ hồ, “Em không muốn thế này, nhưng mà em… em không khống chế nổi bản thân mình, sao anh lại làm thế này? Chúng ta cứ như trước không được sao?”
“Bởi vì anh yêu em, Tử Mạt!” Anh rể cũng cởi nút áo của mình ra rồi áp má tôi vào bộ ngực săn chắc của anh, “Tử Mạt, em lắng nghe tim anh đi, xem nó đập nhanh thế nào! Anh cảm thấy mình sắp chết rồi, nhưng anh lại thích thế này! Em nghe đi, tim anh đập là vì em…”
Thình thịch, thình thịch…
Tim của anh rể quả nhiên đập rất nhanh và mạnh, thật sự là vì tôi sao?
“Tử Mạt, em có yêu anh không, dù chỉ một chút thôi?” Anh rể chợt nâng mặt của tôi lên hỏi bằng giọng dịu dàng nhưng không tự tin, “Em có yêu anh một chút nào không? Trả lời anh đi.”
Tôi run rẩy, phải nắm chặt cổ áo của anh rể mới không bị ngã, rơi lệ gật đầu nói: “Có, em yêu anh, anh…”
Sau đó tôi không nói được gì nữa, bởi anh rể đã hôn tôi, khiến tôi không thở nổi.
Tôi không dám lớn tiếng, thậm chí không dám cử động vì sợ bị chị nhìn thấy, nhưng tôi lại muốn anh rể cho tôi điều mà tôi muốn, cảm giác mâu thuẫn ấy cứ xoay vần trong đầu, khiến tôi không thể suy nghĩ được gì.
“A… Đừng…” Tôi đột nhiên khẽ kêu lên, không tin nổi mà mở to mắt, anh rể đột nhiên… đột nhiên nhấc tôi đặt lên bồn rửa mặt rồi nâng chân tôi lên, dùng lưỡi liếm vào vùng nhạy cảm của tôi!
Tuy tôi đang tắm, nhưng anh rể làm vậy có hơi…
“Đừng sợ, Tử Mạt, anh bằng lòng làm thế này vì em.” Anh rể giữ chặt chân tôi, không cho tôi thoát mà tiếp tục làm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.