Hôn Nhân Thú Vị

Chương 10:




Nó lại nằm nhìn lên trần nhà, chắc cái trần nhà là ko gian yên tĩnh 1 màu mà nó có thể suy nghĩ. Thằng Quân vào phòng gọi nó, dẫn nó đi chơi.
- Yến... mày lại sao đấy.
Nó ngồi ngay dậy.
- Quân ngồi lại đây tao bảo nè.
Thằng Quân ngồi xuống bên cạnh nó.
- Tao đây.
Nó leo lên người thằng Quân, ngồi vào lòng thằng Quân, đưa tay ôm cổ hắn, dựa vào vai hắn. Thằng Quân xoa xoa lưng nó, vuốt ve tóc nó.
- Sao đấy, có tâm sự gì à.
- Tao thấy cuộc đời này dễ sợ thật mày à. Yêu đương như cái quần què ấy, kinh thật.
- Vụ con Thảo hả.
- Um, thằng kia đúng là chó mà, yêu con người ta, chịch đã đời rồi người ta bảo có thai nó bắt bỏ, lịt pẹ nó chứ.
- Thì người ta khác tao khác. Mấy thằng được như tao đâu.
Nó ngất cổ ra, đối diện mặt với thằng Quân.
- Khác, khác cái đéo. Mày ko nghe người ta nói 99% đàn ông đều ngoại tình à.
- Tao là 1% còn lại.
- Đó là chưa phát hiện ra thôi.
- Tin ko thời gian quyết định. Đi thay đồ, tao dẫn đi xem phim.
- Ai ngó con mà đi.
- Tao dỗ ngủ rồi, nằm trong phòng mẹ rồi.
- Ok, chờ tao xíu.
Nó phi lại tủ quần áo, lục đồ lấy đi tắm. Thằng Quân nằm chơi điện thoại chờ nó.
- Quân ơi, lấy dùm tao cái quần chip.
- Thế đéo nào đi tắm ko mang quần hả.
- Hơ hơ, tao quên.
Hắn lại lục cho nó cái quần chip, hắn đưa mấy cái quần lên ngang mắt xem.
- Á đìu, ren đồ ha, sexy đồ ha.
Vừa dứt câu, điện tắt cái rụp, nó bay ra khỏi phòng tắm, chụp vào ngay người thằng Quân.
- Aaaaa...
- Tao đây.
- Sợ quá Quân ơi, tối thui.
- Thả ra tao bật đèn điện thoại đã.
- Đéo..
- Thế sao bật đèn.
Thằng Quân cũng mò được đèn điện thoại, bật lên. Nó lõa thể, ôm dính lấy thằng Quân. Mặc dù thấy nhiều lần rồi, nhưng thằng Quân vẫn yêu nó chết được. Với cả cơ thể ươn ướt dính vào người thằng Quân, vừa mềm mềm, vừa kích thích. Thằng Quân đè nó xuống giường, mắt nó chớp chớp. Thằng Quân đặt lên môi nó 1 nụ hôn sâu, tay được đà đi lung tung. Nó véo vào má thằng Quân rõ đau.
- Đau...
- Ai biểu lợi dụng.
- Tình thế này mày biểu tao phải làm sao, hay mình làm phát rồi đi chơi nhỉ.
Rồi thằng Quân lại hôn vào cổ nó, tay lại đi lung tung. Và đèn rất duyên bất ngờ sáng lên. Thằng Quân bị nó đá phát văng ra, ngồi chửi đổng.
- Điện đéo gì đâu, tụt hứng hà.
.....
Nó, con Thảo, con Trang đang đi check in quán trà sữa mới. Thấy bóng nam quen thuộc, kẹp tay với 1 cô gái có vẻ giàu có đi vào. Con Thảo cúi gầm mặt xuống, vẻ buồn buồn.
- Mày sao vậy Thảo.
Con Trang vừa hút trà sữa, vừa liếc mắt qua đó.
- Thằng mặt *ồn đó chứ ai
- Thằng khốn nạn đó hả. Ê Trang kiếm cớ qua gây sự đi.
Con Trang hào hứng lắm, nhưng con Thảo lại cản.
- Thôi mày ạ, qua rồi.
Nó điên lắm.
- Qua rồi đúng ko, giờ mày với thằng chó đó có quan hệ gì nữa ko?
- Ko, người dưng rồi.
- Ngồi im đó, để bọn tao.
Sau khi bàn kế hoạch xong, nó đổ ly trà sữa của lở dở của nó vào ly trà sữa lở dở của con Trang.
- Con kia, tao đang uống mà.
- Thế mày thương con Thảo ko, muốn trả thù thằng kia ko?
- Có.
- Vậy thì phải hy sinh đi.
Nó và con Trang cầm ly trà sữa đầy tràn đi ngang chỗ tên Linh, nó giả vờ ngã, hất nguyên ly trà sữa vô bản mặt tên Linh. Bao nhiêu là hột dính trên mặt trên tóc tên Linh, khá buồn cười nhưng nó vẫn cố nhịn.
- Thôi chết em xin lỗi, em bất cẩn quá. Trang đi lấy cái khăn nhanh nhanh.
Con Trang lanh lảu đi lấy ngay cái khăn chùi bàn.
- Để em lau cho anh.
Hắn tức giận đứng phắt dậy.
- Đủ rồi.
Nó ra vẻ ngạc nhiên và như từng quen biết lâu lắm.
- Ủa, anh Linh, là anh sao?
- Mày là ai.
- Sao lại mày, phải gọi là em chứ. Anh đi với bạn hả, con Thảo đâu, nó báo tin vui cho anh chưa? Bữa trc em với nó mới đi khám đó, đứa bé yêu lắm.
Cô gái ngồi bên cạnh tái mặt.
- Cái gì vậy anh.
- Ko có, đừng nghe con điên này nói bậy em.
Nó lại cố trình bày.
- À,em xin lỗi em nhầm.
Tên Linh mặt mày hớn hở hẳn, lau đi mấy giọt mồ hôi tuôn vội trên trán.
- Đó, em thấy chưa, lũ trẻ bây giờ hay nhầm lắm.
Nó mặt lạnh lùng nhìn thẳng vào tên Linh.
- Ko có đứa trẻ nào hết, vì khi nó nói có thai với anh, anh đã bảo nó phá đi, phá đi đứa con ruột của anh. Anh làm nó nghĩ quẩn mà tự tự, rất may nó ko hề có thai với 1 tên khốn như anh.
Mọi người xung quanh chỉ chỏ, bàn tán về phía tên Linh, cô gái đi cùng thấy rất xấu hổ đứng lên bỏ đi, ko quên gởi cho hắn lời nhắn ngọt ngào.
- Khốn nạn, đừng cố liên lạc với tôi nữa.
- Khoan, khoan đã chờ anh...
Hắn lo chạy theo cô gái, phớt lờ qua tụi nó.
Nó mới thở phào kéo con Trang, con Thảo ra khỏi quán.
- Mày đưa con Thảo về đi.
- Chứ mày đi bằng gì?
- Tao gọi thằng Quân ra chở về.
- Ok, cẩn thận.
Bọn kia đi rồi nó mới gọi điện thoại cho thằng Quân.
- Quân ơi, qua chở tao về.
- Chờ tí tao đang ỉa, mày ngồi đâu đó đi.
- Ỉa gì mà lắm thế, *ứt thì nhiều, dội thì đéo sạch.
- Lịt pẹ mày, bản năng của con người cũng đéo cho là sao.
- Thôi mày ỉa đi, xong chở tao đi lấy hàng, mở tủ mang cho tao 7tr lun nha.
- Ok ok, mà Yến ơi...
- Gì
- Ko hiểu tao ăn gì mà bón kinh khủng khiếp, kiểu này rách mịa hết đít mày ạ
- Lo ỉa đi thằng chó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.