Hư Thối

Chương 1:




Lâm Văn có cảm giác bị ai đó theo dõi.
Cảm giác này không chỉ xuất hiện một hai lần mà là thường xuyên bắt gặp, đáng sợ nhất chính là, y phát hiện đồ vật trong nhà của mình hình như có dấu vết bị di chuyển
Lâm Văn luôn luôn đề phòng cho nên y không thể nào đem loại cảm giác này biến thành ảo giác được, y tin tưởng vào cảm nhận của mình.
Lâm Văn đã lắp một camera theo dõi ở trong phòng cùng app có thể xem video trực tiếp.
Ngày đầu tiên, không có người ra vào phòng của y.
Ngày hôm sau, không có.
Ngày thứ ba, không có.
Ngày thứ tư, một đơn chuyển phát nhanh được gửi đến công ty Lâm Văn
Lâm Văn làm việc trong một công ty sáng tạo quảng cáo, là một công ty có rất nhiều người nổi danh cao phú soái, rất được nam nữ hoan nghênh.
Chuyển phát nhanh của Lâm Văn được một người mới phòng kế bên đưa lại đây, người mới tên Uông Minh, da dẻ trắng trẻo, lúc cười lên để lộ hai cái má lúm đồng tiền ngọt ngào, Lâm Văn đối với hắn ấn tượng rất sâu.
“Chuyển phát nhanh? Của tôi?” Lâm Văn nói, trong lòng nghĩ là ai sẽ gửi chuyển phát nhanh cho y, một bên tiếp nhận đơn hàng.
Uông Minh nói: “Đúng vậy.”
Sau khi Lâm Văn nhận được chuyển phát nhanh, Uông Minh cũng không có rời đi, trông mong nhìn y: “Anh mua cái gì vậy? Rất nhẹ đó.”
Lâm Văn cười cười, “Không biết, có lẽ là người khác gửi cho tôi, để tôi mở ra xem.”
Lâm Văn nói, cầm dao rọc giấy, đem hộp chuyển phát nhanh mở ra, bên trong chỉ có một túi giấy, Lâm Văn chợt dừng lại, đem túi giấy lấy ra, mở ra vừa thấy, sắc mặt lập tức liền thay đổi.
“Anh? Là thứ gì không tốt sao?” Uông Minh nói, muốn đưa đầu lại nhìn.
Lâm Văn chặn lại tầm mắt của hắn, chậm rãi nói: “Không có cái gì.”
Sau khi đem Uông Minh đuổi đi, Lâm Văn trở về phòng làm việc, ánh mắt u ám nhìn chồng ảnh kia
Ảnh chụp là cận cảnh của một cái xác chết, một chồng ảnh chụp……… Đều là…
Mà nơi chụp những bức ảnh này lại là ở……… Nhà của y.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.