Huyền Thiên

Chương 426: Tự hành thôn phệ!





- Thế này sao? Dương Thiên Lôi đột nhiên ôm lấy Trương Tử Hàm, hai bàn tay bắt đầu không thành thật mà sờ soạng khắp người Trương Tử Hàm.

- Hương Hương và nhị tỷ thật ra cũng không có gì, chỉ là Thanh Âm và Tiểu Vi… bọn họ còn nhỏ như vậy… hơn nữa Thanh Âm còn phải trùng kiến Thiên Âm môn, đệ tử Thiên Âm môn không được phép….

- Yên tâm đi, ca không nhất định phải làm như vậy mới khởi động được âm dương niết bàn kinh! Dương Thiên Lôi kề sát vào tai Trương Tử Hàm nói: - Tử Hàm, chúng ta thử trước xem, ta có thể khởi động được nó khi không có pháp lực hay không!

Trương Tử Hàm còn muốn nói tiếp gì đó, Dương Thiên Lôi liền trực tiếp che lấy cái miệng anh đào nhỏ nhắn của nàng ta, bắt đầu ôn nhu ôn lên đó, chỉ một lát sau, Trương Tử Hàm liền ngừng giãy giụa, đắm chìm vào trong những nụ hôn say đắm.
Lăng Hi vẫn đang lén quan sát Dương Thiên Lôi vội vàng đỏ mặt thu hồi thần niệm của mình, trong nháy mắt liền thiêu đốt đan dược để khởi động thời không pháp tắc của Thanh Tĩnh Lưu Ly bình!
Hơn mười phút đồng hồ sau, Trương Tử Hàm dưới ma trảo của Dương Thiên Lôi cả người đã biến thành xích lõa, tiểu bạch dương, thân thể linh lung, mại, tản ra vô hạn hấp dẫn, da thịt trắng nõn như mỡ dê, dưới sự vuốt ve của Dương Thiên Lôi, trong trắng lộ hồng. Chỉ một lát sau, Trương Tử Hàm đã thở hổn hển, thân thể mềm nhũn, cả người càng ngày càng nóng rực.
Đối với nữ nhân thứ nhất trong đời mình, trong nội tâm Dương Thiên Lôi hoặc nhiều hoặc ít, nàng luôn là người hắn yêu thương, nhớ nhung nhất. Vô hạn ôn nhu, tâm thần hắn hoàn toàn dung nhập vào trong tấm thân thể hoàn mỹ của Trương Tử Hàm. Nhẹ nhàng vuốt ve từng tấc da thịt, dường như là đang thưởng thức món trân bảo tinh sảo nhất trên thế gian.
Thời gian dần qua, theo việc tiến hành khúc dạo đầu ôn nhu, tuy rằng còn chưa chính thức bắt đầu, nhưng tâm linh hai người đã hoàn toàn giao hòa với nhau. Hơn hai mươi phút đồng hồ sau, khuôn mặt tinh xảo tuyệt mỹ của Trương Tử Hàm đã trở nên hồng rực, kìm khộng được nhẹ nhàng rên rỉ mê người, khu rừng rậm thần bí đã tràn đầy một luồng ấm áp cùng óng ánh. Rốt cục, hai người lại một lần nữa hòa hợp thành một. Sau nửa canh giờ, Dương Thiên Lôi cùng Trương Tử Hàm đồng thời gần như là đã đạt đến đỉnh vu sơn, Dương Thiên Lôi còn một tia thanh minh, rốt cục cũng quyết đoán, sắc sảo lại tràn ngập lo lắng cùng thấp thỏm khởi động Âm Dương Niết Bàn Kinh!
Chỉ là kỳ tích trong tưởng tượng cũng không hề xuất hiện, hai người tuy rằng linh nhục giao hòa. Nhưng bởi vì Dương Thiên Lôi không thể điều động một chút pháp lực nào, cho nên hắn và Trương Tử Hàm căn bản không thể hình thành vòng tuần hoàn năng lượng, mà bản thân năng lượng của Trương Tử Hàm thì căn bản không thể làm nên chuyện gì.

- Thiên Lôi!

Trương Tử Hàm phát hiện ra sự khác thường của Dương Thiên Lôi, ôm chặt lấy vòng eo hùng tráng của hắn, nhẹ giọng hô. Truyện Tiên Hiệp

- Không sao đâu, thân ái, chúng ta tiếp tục..

Dương Thiên Lôi ôn nhu nói, nhẹ nhàng hôn lên bờ môi mềm mại ngọt ngào của Trương Tử Hàm, tâm thần một lần nữa dung nhập vào vùng thần bí ấm áp, nhỏ hẹp, ướt át đang ôm chặt lấy... bắt đầu ôn nhu chuyển động.

- Không thành công sao?

Sau khi Dương Thiên Lôi đem Trương Tử Hàm đưa vào một cái không gian độc lập. Một đạo bạch quang hiện lên, Lăng Hi liền xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi nhẹ nói.

- Ừ! Khởi động Âm Dương Niết Bàn Kinh cần pháp lực của ta đảm nhiệm chủ đạo, nhưng hiện tại bản thân ta lại không có một chút pháp lực nào để sử dụng. Xem ra ta chỉ có thể khôi phục tu vi trước mới được.

Dương Thiên Lôi nói:

- Thời gian một tháng... Lăng Hi, sau khi khởi động thời không pháp tắc, đan dược của chúng ta còn có thể duy trì trong bao lâu?

Thời không điệp gia của "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình" cùng Minh Huyền bảo khố phi thường biến thái. Nhưng nếu dựa vào việc thiêu đốt đan dược để duy trì, cũng cần tới một con số viễn siêu. Dương Thiên Lôi mặc dù là nhà giàu mới nổi, nhưng muốn một mực duy trì việc khởi động thời không pháp tắc của "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình" căn bản cũng không có cách nào làm được.
- Nếu như là toàn lực duy trì, đồng thời đem thời không điệp gia của "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình" giảm xuống mức một ngày bằng một tháng, cũng tương đương với chín mươi năm bên trong Minh Huyền bảo khố, số đan dược còn lại của chúng ta đủ để duy trì trong vòng hai mươi ngày.

- Hai mươi ngày tức là một ngàn tám trăm năm! Có lẽ đã đủ?

Dương Thiên Lôi không quá chắc chắ nói. Tuy hắn rõ ràng cảm ứng được nguyên thần cùng cự kiếm bên trong đan điền đang chậm rãi cải biến. Nhưng không có cách nào xác định loại cải biến này sẽ kéo dài trong thời gian bao lâu. Hơn nữa dưới loại tình huống quỷ dị này, ngay cả thần niệm của hắn cũng không thể dung nhập vào bên trong. Việc bây giờ hắn có thể làm chỉ có thể là chờ đợi.

- Sao ngươi không thử tu luyện một chút xem sao, nói không chừng có thể đẩy cao tốc độ!

Lăng Hi nói.

- Vô dụng thôi. Ta có thể cảm nhận được, hơn nữa hiện tại ta căn bản không có cách nào điều động pháp lực, tu luyện như thế nào? Việc bây giờ ta có thể làm chỉ có thể là chờ đợi mà thôi!

Dương Thiên Lôi bất đắc dĩ nói:

- Được rồi! Lăng Hi, đã khởi động thời không pháp tắc, ngươi cũng đừng lãng phí thời gian nữa? Mau đi tu luyện đi! Ta cần thời gian để tìm biện pháp khác!

- Ta đã đạt đến cảnh giới Thần Đạo cấp bốn đỉnh phong, đã là cảnh giới cao nhất mà ta từng lĩnh ngộ rồi, muốn đột phá...chỉ có thể dựa vào ngươi.

- Chỉ có thể dựa vào ta?

- Ừ, bởi vì bây giờ ta là khí linh của "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình", mà ngươi là chủ nhân của nó, cũng chính là chủ nhân của ta. Trừ phi ta có thể ra ngoài tiến hành lịch luyện, nếu không cũng chỉ có thể chờ ngươi đột phá đến Thần Đạo cấp năm, mở ra công năng mới của "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình", ta mới có thể từ đó lĩnh ngộ ảo diệu của cảnh giới Thần Đạo cấp năm... Nói cách khác, bất kể là ta hay là Tiểu Bạch, cảnh giới tu vi đều có quan hệ mật thiết cùng ngươi.
Lăng Hi nhẹ nói.

- Ặc...Còn có cả loại thuyết pháp này à? Lăng Hi, chúng ta ở đây tâm sự một chút? Nói không chừng tâm tình tốt ca lại có thể không phục trong chốc lát thì sao!

- Phi! Ai nói chuyện yêu đương cùng ngươi? Nếu không, ta giúp ngươi thử cắn nuốt năng lượng tinh thạch, cùng tinh thạch màu hồng thử xem?

Lăng Hi bỗng nhiên nghĩ đến, loại tình huống này của Dương Thiên Lôi rất có thể cần đến đại lượng pháp lực, nguyên thần của hắn đã đem pháp lực toàn thân hấp thu, cầm cố, tư nhiên là cẩn đến pháp lực mới để có thể hoàn thành chuyển biến.


- Tốt...

Nghe được lời Lăng Hi nói, Dương Thiên Lôi cũng lập tức nghĩ đến mấu chốt trong đó, gấp gáp nói.
Sau khi Lăng Hi dung nhập trở lại mi tâm Dương Thiên Lôi, thần niệm hai người vốn đã tương thông, Lăng Hi lại để cho Dương Thiên Lôi thúc dục pháp lực của bản thân, vô cùng dễ dàng như ý muốn, không chút trở ngại nào. Tâm thần khẽ động, một khối năng lượng tinh thạch màu trắng liền bị pháp lực bao vây, chậm rãi bay vào trong miệng Dương Thiên Lôi, chìm vào trong đan điền, bắt đầu thối luyện.
Pháp lực cùng thần niệm của Lăng Hi trong đan điền của Dương Thiên Lôi không chịu bất luận ảnh hưởng nào, nhưng trong nháy mắt khi hai người bắt đầu thối luyện khối năng lượng tinh thạch, tâm thần Dương Thiên Lôi cùng Lăng Hi lập tức chấn động, tràn ngập kích động cùng vui sướng!
Vừa mới thối luyện ra một tia năng lượng, lại trực tiếp quỷ dị, vô thanh vô tức biến mất trong đan điền Dương Thiên Lôi!
Điều này chứng tỏ chuyện gì?
Hai người chỉ sợ là sẽ không có phản ứng, chỉ cần có một tia phản ứng, đã chứng minh việc này có hiệu quả. Tuy rằng Dương Thiên Lôi không biết được tia năng lượng được thối luyện ra kia biến mất bằng cách nào. Hoặc giả có thể nói, rốt cuộc nó có bị cự kiếm hay nguyên thần của hắn hấp thu hay không, nhưng ít ra nó cũng đã biết mất. Hơn nữa, tuy rằng Dương Thiên Lôi không cảm ứng được đến tột cùng chuyện gì đang xảy ra, nhưng cũng có thể đoán được là có quan hệ cùng nguyên thần cùng cự kiếm của bản thân. Hai người lập tức toàn lực thối luyện.
Loại năng lượng tinh thạch đến từ Càn Khôn Giới của Thiên Ma này, ẩn chứa thiên địa linh khí vô cùng sung túc. Nếu như Dương Thiên Lôi thối luyện trong trạng thái đỉnh phong, hiệu quả tự nhiên sẽ nhanh hơn nhiều, tuy rằng Lăng Hi cũng có tu vi Thần Đạo cấp bốn đỉnh phong, nhưng trình độ pháp lực hùng hồn so với Dương Thiên Lôi còn kém xa. Hơn nữa sử dụng pháp lực của Lăng Hi, Dương Thiên Lôi căn bản không có cách nào khởi động Huyền Thiên Chân Kinh. Cho nên, tốc độ thối luyện của hai người lúc này, cũng chỉ tương đương với tu luyện giả phổ thông mà thôi.
Một khối năng lượng tinh thạch, hai người dưới thời không pháp tắc, phải rèn luyện suốt một ngày mới hoàn thành. Tất cả năng lượng thối luyện ra đều biến mất sạch sẽ, không sót lại một chút nào.
Tuy rằng tốc độ thối luyện có chậm một chút, nhưng Dương Thiên Lôi cũng không có nóng lòng.
Dưới sự trùng điệp của thời không pháp tắc, hắn có được thời gian đầy đủ.
Hai người không chút dừng lại, trực tiếp lấy ra thêm một khối năng lượng tinh thạch. Lặp đi lặp lại, không ngừng nghỉ, tâm thần hai người đã hoàn toàn chìm đắm trong việc thối luyện.
Một ngày, hai ngày ba ngày.....
Trong nháy mắt, dưới thời không pháp tắc, đã trôi qua ba năm. Hai người đã thối luyện hơn một ngàn khối năng lượng tinh thạch.
Nhưng ba năm qua đi, vẫn không có một chút động tĩnh, Dương Thiên Lôi không cảm thấy một chút khác thường nào. Bất quá, đúng lúc này, nguyên thần cùng cự kiếm từ lúc Dương Thiên Lôi cùng Lăng Hi bắt đầu thối luyện năng lượng tinh thạch năng lượng vẫn không có một chút động tĩnh nào chợt truyền ra một luồng ba động cực nhỏ, sau đó lập tức biến mất khỏi cảm ứng của hai người!

- Cắn nuốt! Nó tự động cắn nuốt năng lượng tinh thạch!

Dương Thiên Lôi kinh hỉ nói:

- Nhanh!

Hô xong, Dương Thiên Lôi tâm thần khẽ động, trong chớp mắt đồng thời xuất ra mười khối năng lượng tinh thạch, trực tiếp nuốt vào trong đan điền! Không có chút ngoài ý muốn nào, sau khi mười khối năng lượng tinh thạch tiến vào đan điền của Dương Thiên Lôi được hắn cùng Lăng Hi thối luyện một lát, luồng ba động cực nhỏ kia lại truyền ra một lần nữa, mười khối khối năng lượng tinh thạch lập tức biến mất!
Dương Thiên Lôi cùng Lăng Hi trở nên vô cùng hưng phấn!
Dưới sự thăm dò của Dương Thiên Lôi, số lượng năng lượng tinh thạch mỗi lần cắn nuốt lần lượt gia tăng!
Một ngày, chỉ cần trải qua chưa tới một ngày, nguyên thần của hắn cùng cự kiếm đã cắn nuốt sạch sẽ mấy ngàn khối năng lượng tinh thạch!
Loại này tiêu hao này không hề nghi ngờ chính là cực lớn, mặc dù tích trữ của Dương Thiên Lôi phong phú, trong di tích đã chém giết vô số Thiên Ma đoạt được vô số năng lượng tinh thạch nhưng nếu tiếp tục kéo dài như vậy, cũng không thể duy trì được.
Bất quá vô luận hắn hay là Lăng Hi, đều không có chút gì do dự, vẫn tiếp tục không ngừng cắn nuốt năng lượng tinh thạch!
Mắt thấy số lượng năng lượng tinh thạch nhanh chóng giảm xuống, nhưng nguyên thần cùng cự kiếm của Dương Thiên Lôi vẫn không khác gì một cái động không đáy liên tục không ngừng cắn nuốt. Nhưng mà trừ điều đó ra, Dương Thiên Lôi căn bản là không cảm ứng được nguyên thần cùng cự kiếm sinh ra cải biến kỳ dị nào, phảng phất chuyện hắn và Lăng Hi đang làm căn bản là vô dụng.
Chỉ là đã đến bước đường này, Dương Thiên Lôi cùng Lăng Hi căn bản là không còn biện pháp nào, chỉ có thể tiếp tục. Mấy ngày sau, số lượng năng lượng tinh thạch đã gần cạn kiệt, tâm tình Dương Thiên Lôi cùng Lăng Hi cũng đã dần trầm xuống, thậm chí đã bắt đầu có chút sa sút. HAi người thậm chí hòa nghi, hao phí hết mấy vạn khối năng lượng tinh thạch giá trị liên thành, đến cùng là hữu dụng hay vô dụng?

- Còn một trăm khối cuối cùng.... Thiên Lôi, vẫn không có chút phản ứng nào sao.

Lăng Hi trong đầu Dương Thiên Lôi nói.

- Không có, mẹ nó...Lăng Hi, chúng ta rất có thể đã mất không số năng lượng tinh thạch kia rồi. Nhiều tinh thạch năng lượng như vậy, đây chính là một số tài phú khổng lồ ah..

Dương Thiên Lôi có chút buồn bực nói.

- Đều tại ta, vốn cho là có hiệu quả...

- Không sao, ca cũng chỉ tùy tiện nói thế thôi, số năng lượng tinh thạch này tuy rằng không nhỏ, nhưng ca giàu như vậy, tiếc gì chút tài phú cỏn con này? Hắc tùy tiện cầm một khối Thiên Tinh Thạch ra ngoài, cũng đủ để cho chúng ta tiêu xài một thời gian! Tốt rồi, Lăng Hi, chúng ta tiếp tục!

- Vẫn tiếp tục?

- Đượng nhiên, chuyện tình đã sắp sửa hoàn tất, ca lại có thể để cho nó dở dang sao? Mẹ nó! Đã làm thì làm đến cùng! Huống chi chỉ còn một chút như vậy, lãng phí thì lãng phí! Sử dụng hết mới thôi!

Dương Thiên Lôi nói. Đồng thời thúc dục thần niệm đem một trăm khối năng lượng tinh thạch cuối cùng nuốt vào trong đan điền.
Lăng Hi không biết, nhưng Dương Thiên Lôi đến từ địa cầu lại có thể nhớ rất rõ cố sự đào giếng. Đừng con mẹ nó đã sắp đào ra nước rồi, lại đổi sang chỗ khác, vậy thì khóc không ra nước mắt rồi!
Ít nhất cũng phải đem số tinh thạch này dùng hết rồi nói sau.
Chỉ là, sau khi đem một trăm khối năng nượng tinh thạch cho nguyên thần cùng cự kiếm cắn nuốt, kỳ tích cũng không có xuất hiện.
Chấm dứt bằng việc thất bại hoàn toàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.