Huyền Thiên

Chương 474: Thiếu chủ của Minh vương tinh vực





- Kim Chính Thái? Dương Thiên Lôi nhất thời mở to hái mắt ra, nhìn vào vị thiếu niên sừng vàng trước mặt mà hỏi.

- Ha hả, huynh đệ không cần kinh ngạc, ta bất quá chỉ có chút danh tiếng mà thôi, ta đây bình dị gần gũi, ngươi cũng đừng nên ngại! Thiếu niên sừng vàng nhìn thấy bộ dáng khiếp sợ của Dương Thiên Lôi thì trên mặt nhất thời hiện ra một nụ cười nhẹ, nói với vẻ nghiêm trang.

Dương Thiên Lôi liền rùng mình một cái, nói: - Hóa ra ngươi chính là Chính Thái trong truyền thuyết… thất kính, thất kính! Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, hôm nay nhìn thấy đúng là phúc đức ba đời!

- Đâu nào, huynh đệ xưng hô thế nào? Là người từ tinh vực nào tới? Kim Chính Thái ôm quyền mỉm cười hỏi. Biểu hiện cứ như thể thừa nhận những gì Dương Thiên Lôi đã nói, cũng ra vẻ rất trâu bò.

- Dương Thiên Lôi! Nguyên Thủy tinh vực, Thủy Nguyên tinh! Dương Thiên Lôi đáp.

- Dương Thiên Lôi… Nguyên thủy tinh vực, Thủy Nguyên tinh? Nghe Dương Thiên Lôi nói vậy, Kim Chính Thái tựa hồ hơi ngẩn ra, sau đó lập tức ra vẻ khiếp sợ nói: - Huynh đệ cư nhiên tới từ tinh cầu cằn cỗi đó?

- Thế nào, không thể à? Dương Thiên Lôi hỏi ngược lại. Trong lòng âm thầm khó chịu, ánh mắt tên này nhìn về phía mình rõ ràng như đang nhìn một tên quê mùa.

- Khụ… huynh đệ, đừng hiểu lầm, ta cũng không hề có ý khinh thường ngươi, lấy tư chất của huynh đệ, cho dù tới Minh Vương tinh vực của bọn ta thì cũng là một nhân vật thiên tài siêu cấp. So với huynh đệ ta cũng sẽ không kém hơn chút nào. Ta chỉ là quen ăn ngay nói thẳng mà thôi, Nguyên Thủy tinh vực thật sự là rất cằn cỗi mà, căn bản không có tu luyện giả nào nguyện ý tới. Ai nha, thông đạo mở ra rồi, huynh đệ, chúng ta cùng đi nhé? Đi ngắm cảnh một mình thật sự chán lắm, thực lực chúng ta xêm xêm nhau, tuổi tác cũng xấp xỉ, có thể nói là vừa gặp đã như quen biết từ lâu! Rất đáng để giao lưu! Thiếu niên sừng vàng nhìn ra vẻ không vui của Dương Thiên Lôi nên vội vàng giải thích, làm ra vẻ trầm tĩnh, rất có khí độ.

- Được! Dương Thiên Lôi cũng sảng khoái đáp lại. Truyện Tiên Hiệp

Hai người rất nhanh liền theo dòng người tiến nhập vào trong truyền tống trận của Đường hầm không gian lớn tới mức không gì sánh được, sau khi hơn một ngàn tu luyện giả trong đại sảnh đều đã tiến nhập, một đạo bạch quang bang bạc liền hiện lên, hơn một ngàn tên tu luyện giả nhất thời bước vào trong đường hầm không gian.
Sau nửa canh giờ, mọi người đã thàh công có mặt tại tinh cầu số một.
- Các tiên sinh, các nữ sĩ, hoang nghênh đã tới tinh cầu số một của hỗn loạn tinh vực, ngoại trừ tự do khiêu chiến mà mọi người mong chờ nhất ra thì Liên minh thương hội của chúng ta còn có đủ loại phòng tu luyện dành cho mọi người thử, sở hữu những biện pháp hoàn toàn an toàn. Nếu các vị cần thì cứ việc tới quầy phục vụ yêu cầu. Một đạo thanh âm nữ tử êm tai chậm rãi vang vọng bên tai mọi người.

- Dương huynh đệ, chúng ta cùng vào trong thành ở được không? Ngươi yên tâm, có ta ở đây, sẽ không ai dám cướp đồ của ngươi! Kim Chính Thái nói.

- Ha hả, cho dù Kim Chính Thái huynh không nói thì ta cũng muốn vào trong thành xem thử. Dù sao thì ta đây cũng từ nơi thâm sơn cùng cốc ra, ngoại trừ cướp sắc ra thì đúng là chẳng có gì để cướp cả! Đi thôi! Sâu trong đôi mắt của Dương Thiên Lôi lóe lên một đạo tinh quang lóng lánh, trên mặt lại trưng ra nụ cười xã giao, nói.

- Ha ha ha… Dương huynh đệ nói cũng không sai, trong loài người thì thiếu niên thiên tài phong thần tuấn lãng như Dương huynh đệ đây thì ta cũng mới thấy lần đầu! Nói không chừng là ngươi sẽ gặp phải không chừng! Trong hỗn luân tinh này cũng có không ít nữ tu sĩ chuyên lấy âm bổ dương…

- Không phải chứ?

- Nơi này thì có gì mà không, nữ tu sĩ hồ tộc rất am hiểu chuyện này! TRong loài người các ngươi cũng có rất nhiều. Bất quá… Nói thật, xét tu vi của hai người chúng ta thì phỏng chừng đúng là ở đây không ai thèm để ý. Cho dù có để ý đi nữa thì thấy cái sừng màu vàng này trên đầu của ta thì cũng phải cẩn thận xem lại phân lượng của mình, ha ha ha. Đi thôi! Sau khi giải thích cho Dương Thiên Lôi nghe xong thì Kim Chính Thái lại quay đầu ra sau, hờ hững nói với hai lão giả: - Ngân Hỏa, Ngân Thủy, đưa ta tới khách sạn tốt nhất ở chỗ này!
Dương Thiên Lôi thiếu chút nữa lảo đảo, mẹ ơi, tên của ba tên này đúng là cái nào cũng quá trâu bò, Chính Thái, Ngân Hỏa, Ngân Thủy… bất quá, thân phận của Kim Chính Thái hình như thật sự rất trâu, hai gã Thần đạo cao thủ cấp tám, nếu là ở Thủy Nguyên tinh mà nói thì tuyệt đối là đệ nhất cao thủ, thậm chí cũng chỉ có cung chủ của Phiêu Miễu tiên cung mới đủ sức đánh một trận. Thế mà lại trở thành hộ vệ của Kim Chính Thái, hơn nữa thần tình còn lộ ra vẻ vô cùng cung kính, trước mặt Kim Chính Thái không hề có chút ngạo khí của cao thủ nào.

- Vâng! Hai lão gia thấp giọng đáp. Nói xong thì một lão giả liền dẫn đầu bay lên trời… còn một lão giả khác thì vẫn đi theo phía sau của hai người như cũ.

Chỉ lát sau, bốn người liền đi tới đoạn đường phồn hoa nhất trong thành, sau đó đã đứng trước một tòa khách sạn thật lớn.

- Thiếu chủ, khách sạn Phi Vân, đây là khách sạn tốt nhất ở tinh cầu số một, là tài sản của Hỗn loạn tinh vực, những loại phục vụ và phòng tu luyện cũng hoàn toàn giống với khu lôi đài, chỉ là giá cả thì đắt hơn mấp mấy lần. Lão giả tên Ngân Hỏa thấp giọng nói.

- Ân, Dương huynh đệ, đi thôi! Kim Chính Thái nói.

- Này… Kim huynh, như vậy có quý lắm hay không? Huynh đệ ta dù sao cũng là từ nơi thâm sơn cùng cốc đi ra đây, cùng a…

- Nói gì vậy hả? Nếu ta đã mời ngươi cùng đi thì sao có thể để ngươi chịu chi phí được chứ? Cứ yên tâm ở là được rồi. Tất cả phí dụng đều tính cho vi huynh ta là được!

- Sao ta có thể không biết xấu hổ như vậy được? Mặc dù ngoài miệng nói vậy nhưng cước bộ của Dương Thiên Lôi không hề chậm lại, trực tiếp đuổi kịp Kim Chính Thái.

- Không cần khách khí, Kim Chính Thái ta kết bạn vô số, mỗi người đều là tuấn kiệt trẻ tuổi đương thời, tuy Dương huynh đệ tới từ Thùy Nguyên tinh, nhưng tuổi còn trẻ mà đã có tu vi như vậy thì lại càng chứng tỏ huynh đệ không giống ngươi tầm thường! Có thể có duyên gặp mặt đã là duyên phận! Sau này đừng nói mấy lời khách khí thế này nữa!

Ngân Hỏa và Ngân Thủy chỉ liếc sơ qua Dương Thiên Lôi một cái, tuy rằng không lộ ra biểu hiện gì, nhưng trong lòng cũng rất tán thành lời nói của Dương Thiên Lôi. Thiếu niên này, xuất thân từ Thủy Nguyên tinh cằn cỗi, lại có thể tu luyện với Thần đạo cấp sáu thì sao có thể không có thiên phú tuyệt đỉnh cho được?chỉ cần dựa vào điểm ấy cũng đáng để Kim Chính Thái kết giao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.