Huyền Thiên

Chương 704: Phẫn nộ, muốn bộc phát!





Còn có hai đạo phân biệt hướng tới Long gia cùng Lưu Vân Điện của Khương Thiển Khâu.
Mà tin tức truyền tới ba đại thế lực cũng không có khác nhau là mấy. Cùng lúc đó Trảm Ma Tông lặng lẽ lan truyền ra một bí mật. Chỉ trong vòng ba ngày, tu luyện giới vì tin tức này mà dậy sóng.
Thần Táng Sơn.
Quang mang lục sắc chói lọi, chiếu sáng cả thiên địa. Lúc này Dương Thiên Lôi cùng Lăng Hi điên cuồng thuyên chuyển, mượn thần niệm của tất cả các tu luyện giả ở trong Thanh Tĩnh Lưu Ly bình để khởi động Lưu Ly bình đến trạng thái cực hạn. Trọn vẹn mười tám vạn ngọn Thiên Sơn Phong cùng Thần Táng Sơn đều được thu vào bên trong Thanh Tĩnh Lưu Ly bình!
Hưng phần! Đây là điều không thể nghi ngờ. Đối mặt với ý chí của chủ thần lưu lại thì ai có thể giữ được bình tĩnh cơ chứ. Mệt mỏi cùng vui sướng, đây chính là tâm trạng của Dương Thiên Lôi cùng chúng nữ ở thời điểm hiện tại.
Đương nhiên, hết thảy những thứ này đều là do Thông Thiên Cổ Thụ ban cho. Nếu như không có Thông Thiên Cổ Thụ thì Dương Thiên Lôi cũng không có khả năng thu lấy Thần Táng Sơn này. Đây chính là thần sơn lưu lại ý chí của chủ thần không phải chỉ nói xuông mà có thể thu được. Mà lúc trước đi vào Thần Táng Sơn, Dương Thiên Lôi đã từ hiếu kỳ thử qua nhưng kết quả không thể nào rung chuyển được ngọn núi này một chút nào.
Bây giờ, Thần Táng Sơn đã bị thu vào bên trong Thanh Tĩnh Lưu Ly bình, trở thành tài sản riêng của Dương Thiên Lôi.
Một tháng, dưới sự trợ giúp của Thông Thiên Cổ Thụ, Dương Thiên Lôi cũng phải mất trọn vẹn một tháng mới có thể thu được cả ngọn Thần Táng Sơn này!

- Hô.....!

Ngay sau khi thu được Thần Táng Sơn, Dương Thiên Lôi cùng Lăng Hi lập tức ôm chầm lấy nhau sung sướng.
Một tháng qua, thần niệm cùng pháp lực của hai người cũng sớm đã tiêu hao hết sạch. Đại bộ phần đều phải dựa vào chúng nữ cùng với những cao thủ ở trong Thanh Tĩnh Lưu Ly bình không ngừng hiệp trợ, cung cấp thần niệm cùng pháp lực để hai người khởi động Thanh Tĩnh Lưu Ly bình thi pháp. Đương nhiên, nếu như không có Thời Không Pháp Tắc thì cho dù có sự trợ giúp của mọi người đi chăng nữa, Dương Thiên Lôi cũng không thể nào có được kết quả mỹ mãn này.

- Tiểu gia hỏa! Trước hãy rời khỏi đây rồi hẵng tính đến chuyện nghỉ ngơi! Thần Táng Sơn biến mất, Thần Khấp Tinh cũng sắp sửa sụp đổ.

Thông Thiên Cổ Thụ cũng không có cho Dương Thiên Lôi thời gian nghỉ ngơi mà không ngừng thúc dục hắn.

- Hảo!

Dương Thiên Lôi nhanh chóng thoát khỏi trạng thái kích động của bản thân, Lăng Hi cũng đang trong tình trạng kiệt sức nhưng cũng phụ giúp hắn một lần nữa thuyên chuyển thần niệm cùng pháp lực của mọi người trực tiếp xé rách hư không tiến vào trong không gian hỗn loạn.
Ngay sau đó, cả Thần Khấp Tinh bắt đầu rung chuyển kích liệt. Chẳng mấy chốc mà nổ tung thành từng mảnh chỏ. Thần Khấp Tinh đã tồn tại qua vô số năm, vậy mà bây giờ cũng biến thành cát bụi, trở thành một bộ phận của không gian hỗn loạn.
Trong không gian hỗn loạn, Thanh Tĩnh Lưu Ly bình tùy ý trôi nổi. Bỗng nhiên một đạo hào quang từ trong bình bay ra. Chính là Huyễn Thiến, cao thủ Thiên giai đại viên mãn Chân Thần Cảnh. Nàng nhanh chóng thu lấy Lưu Ly bình rồi bay đi.
Không có biện pháp nào khác, cả thể xác lẫn tinh thần của Dương Thiên Lôi đều quá mệt mỏi, cẩn phải hảo hảo nghỉ ngơi thật tốt. Đương nhiên cũng có vãi phần lười biếng. Nhưng trọng yếu nhất chính là hắn mới tấn cấp lên Thiên giai, cũng chưa có nắm giữ tinh cầu ấn ký. Cho nên đành phải để cho Huyễn Thiến đảm đương chức vụ ô-sin tạm thời. Truyện Sắc Hiệp

- Mười vạn bảy ngàn 999 tòa... Hắc hắc.

Bên trong Thanh Tĩnh Lưu Ly bình, Dương Thiên Lôi mang theo chúng nữ cùng nhạc mẫu Trần Hinh, nhảy múa trên Thần Táng Sơn, mọi người vô cùng sung sướng. Lúc này, Dương Thiên Lôi đã có thể cảm ứng được mối liên hệ giữa mình về Thần Táng Sơn.

- Tiểu gia hỏa. Còn một tòa nữa, ngươi vì sao không thu được?

Đúng lúc này, Thông Thiên Cổ Thụ lại lên tiếng.

- Cổ lão gia tử a, ta muốn thương lượng với ngươi một chuyện, ngươi có thể đừng gọi ta là tiểu gia hỏa có được không?

Dương Thiên Lôi có chút không thích, nói ra.
Thời điểm Thông Thiên Cổ Thụ gặp được Dương Thiên Lôi đã gọi hắn là tiểu gia hỏa. Tuy lúc ấy Dương Thiên Lôi không thích, nhưng vì còn không quen, khó mà nói cái gì, dù sao Thông Thiên Cổ Thụ là nhân vật đồ cổ sống không biết bao nhiêu năm tháng, gọi hắn là tiểu gia hỏa cũng không sai. Nhưng bây giờ, tiếp xúc một thời gian ngắn, sau khi quen thuộc, Dương Thiên Lôi không thể chịu được nữa. Nói thế nào thì mình cũng là nam nhân phong lưu phóng khoáng a? Sao có thể gọi mình là tiểu gia hỏa chứ? Chỉ một chữ "Tiểu" kia, đây chính là chữ kiêng kỵ của nam nhân.

- Tiểu gia hỏa này... Được rồi, ta sẽ gọi ngươi là Thiên Lôi, nói đi, ngươi muốn thế nào?

- Cái này... Chẳng phải lão nhân gia rõ ràng hơn ta sao?

Dương Thiên Lôi hỏi.

- Ta không rõ ràng lắm, các Chủ Thần ở trong không gian tiên cảnh cô đọng ra ta, dù ta có cảm ứng với Thần Táng Sơn, nhưng ta nhờ dung hợp ý chí của Chủ Thần mới cảm ứng được.

Thông Thiên Cổ Thụ nói ra.

- A! Nơi ta đang tọa lạc chính là một nửa toàn núi lửa, ngươi biết không?

- Một nửa?

Dương Thiên Lôi nghe được như thế, Thông Thiên Cổ Thụ cũng có chút kinh ngạc, hiển nhiên hắn cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.

- Không sai, trước kia nơi đây chính là Thần Táng Sơn, ta đến được đây là nhờ một bảo vật, Minh Huyền Bảo Khố. Sau khi đi vào Thần Táng Sơn, đúng lúc đó Minh Huyền Bảo Khố phát sinh dị thường, cho nên ta đạt được một nửa Thần Táng Sơn, ngươi biết Ngô Minh Huyền không?

- Không biết, mười vạn tám ngàn Chủ Thần, ta cũng không biết tên của họ. Chỉ cảm được trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình đã dung hợp một tia ý chí của Chủ Thần.

- Nha. Ta thu được nửa ngọn núi kia, có lẽ là nhờ ý chí của Ngô Minh Huyền. Mà Minh Huyền Bảo Khố, chính là một nửa khác của hắn biến ảo ra.

Dương Thiên Lôi nói ra.

- Kỳ quái...

Nghe được lời nói của Dương Thiên Lôi, Thông Thiên Cổ Thụ nghi ngờ.

- Kỳ quái cái gì?

Dương Thiên Lôi hỏi.
- Vị trí ngọn núi kia, theo như như lời ngươi nói, chính là biên giới của Thần Táng Sơn. Hiển nhiên, địa vị của hắn trong phần đông Chủ Thần cũng là rất thấp, cho nên sau khi hắn cô đọng ra không gian tiên cảnh, mới có thể ngăn được ý chí của mình, ngưng luyện ra Minh Huyền Bảo Khố? Hơn nữa, ta cũng có thể cảm ứng được cổ ý chí dung hợp trong Thanh Tĩnh Lưu Ly Bình, phi thường cường đại. Còn thời không pháp tắc cũng vô cùng cường đại, cũng là do hắn sinh ra, loại năng lực này... Nói như thế nào cũng không phải là yếu kém.

- Ách... Cổ gia gia, ý của ngươi... Những ngọn núi này, vẫn chưa phải là do Ngô Mình Huyền cường đại?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.