Rất có khả năng mấy người Vân Mộng tiên tử đã bị hạ dưới độc thủ của yêu nghiệt, bằng không mà nói, sao không thể liên lạc được?
Trong lòng các nàng, tồn tại của Vân Mộng tiên tử không khác gì thần linh, ngay cả nàng cũng bị nạn, vậy đám người Trương Tử Hàm, Nguyễn Hi Vũ, Trần Thiến há có thể chạy trốn? Nghĩ đến vậy, khiến mấy người Huyễn Thiến, Trần hinh, Hạ Quân Trúc đang ngồi không làm được gì lại hận không thể lập tức ra ngoài Tam Thập Tam Thiên xem có chuyện gì, nhưng lần lượt đều bị Kỷ Nhạ Yên ngăn cản.
Kỷ Nhạ Yên đã qua một lần sinh tử, mặc dù không thể nói là thấu triệt, nhưng tâm tính đã vượt xa mọi người, vô luận đối mặt với tình cảnh thế nào cũng có thể bảo trì lãnh tính tuyệt đối. Đương nhiên, trên hết cả, nàng vẫn tin tưởng vững chắc Dương Thiên Lôi bình yên vô sự.
Tuy Kỷ Nhạ Yên không thể giống như thông thiên cổ thụ, nhưng chỉ cần Dương Thiên Lôi hấp thu năng lượng thiên địa trong Tam Thập Tam Thiên, liền có thể liên lạc với Dương Thiên Lôi. Nhưng mối liên hệ vi diệu cảu mẫu tử, cộng thên chưởng khống giả chân chính của tinh vực Nguyên Thủy là Dương Thiên Lôi đủ cho Kỷ Nhạ Yên kết luận, Dương Thiên Lôi không có việc gì.
Vậy nên, hiện tại nàng chỉ cần chờ đợi, tuy rằng kết cục cuối cùng hầu như đã được định trước.
Thế nhưng, vẫn luôn bảo trì trạng thái trấn định theo dõi quỹ tích vận chuyển của tinh vực Nguyên Thủy, lúc này, Kỷ Nhạ Yên đột nhiên nhíu mày, thần niệm mạnh mẽ đề thăng lên mấy lần, chỉ trong mấy phút đồng hồ, sắc mặt của nàng đã trở nên tái nhợt, mồ hôi chạy xuống thành dòng, phảng phất như thần niệm đã hao tổn tới thoát lực.
Ba người Huyễn Thiến, Trần Hinh, Hạ Tích Trúc thấy Kỷ Nhạ Yên ngồi phía trước có điều bất thường đều lộ vẻ khiếp sợ, không rõ đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng lại không thể quấy nhiễu Kỷ Nhạ Yên.
- Xảy ra chuyện gì rồi?
Thẳng đến khi Kỷ Nhạ Yên kinh khủng mở mắt, ba người mới đồng thanh hỏi.
- Yêu nghiệt… Yêu nghiệt đã phong tỏa chúng ta.
Hai tròng mắt Kỷ Nhạ Yên đầy vẻ lo sợ, thanh âm run run nói.
- Phong tỏa, vì sao có thể phong tỏa? Quỹ tích vận chuyển của tinh vực Nguyên Thủy không phải đã được ẩn giấu khí tức hay sao?
Trong lòng ba người Hạ Quân Trúc, Huyễn Thiến, Trần Hinh hồi hộp, vội nhìn Kỷ Nhạ Yên hỏi.
Truyện Tiên Hiệp
- Ta cũng không biết chuyện gì xay ra, vừa rồi quỹ tích chuyển động bỗng nhiên thay đổi rất nhanh, thần niệm của ta căn bản không thể theo kịp biến hóa, toàn bộ bên ngoài tinh vực Nguyên Thủy đều bị bao phủ bởi thần niệm và pháp lực kinh khủng vô cùng…
Kỷ Nhạ Yên nói.
- Toàn bộ tinh vực Nguyên Thủy? Ý nói toàn bộ tinh vực Nguyên Thủy đã bị bao bây? Vậy phải làm sao bây giờ?
Trong lòng ba người Huyễn Thiến đang kinh hãi vô cùng. Pháp lực thần niệm có thể bao vây toàn bộ tinh vực Nguyên Thủ, đây là khái niệm gì? Kỷ Nhạ Yên có thể tìm kiến được quỹ tích vận chuyển của tinh vực Nguyên thủy, tuy mọi người không rõ vì sao, nhưng vẫn đoán được có chút liên quan tới Dương Thiên Lôi, dù sao Dương Thiên Lôi chính là chưởng khống giả của tinh vực Nguyên Thủy, mà Kỷ Nhạ Yên trước kia cũng dùng cách không thể tưởng tương nổi sinh hạ ra Dương Thiên Lôi. Những điều này, đều vượt qua phạm trù nhận thức của mọi người. Tu luyện giả có khả năng dùng thần niệm và pháp lực bao phủ toàn bộ tinh vực Nguyên Thủy, đây đã cường đại tới cảnh giới nào? Căn bản không phải các nàng có thể chống lại.
- Các ngươi đừng sợ, tinh vực Nguyên thủy đã bắt đầu tự hành chống đỡ, quỹ tích vận chuyện so với trước đó nhanh hơn rất nhiều lần, hơn nữa càng thêm huyền ảo, trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ hẳn không thể công phá được.
Kỷ Nhạ Yên an ủi nói.
Rất nhanh, nàng đã lấy lại vẻ lãnh tĩnh thường có.
Kết cục cơ bản đã được định trước từ lâu, còn gì đáng sợ nữa?
Mòn mỏi chờ đợi trong thấp thỏm bất an, cứ tiếp tục dày vò như vậy thật không dễ chịu chút nào.
Chuyển biến lần này, mặc kệ là tốt hay xấu, chung quy vẫn phá vỡ đi không khí yên lặng, bắt đầu phát triển. Phúc họa khôn lường, nói không chừng đây lại là một lần cơ hội.
- Nhạ Yên…
Nhưng vào lúc này, mấy đạo thân ảnh bỗng nhiên lăng không bay tới như thiểm điện, người tới đầu tiên chính là gia chủ Kỷ gia Kỷ Trùng Tiêu. Đến cùng với Kỷ Trùng Tiêu là Trần Phá Thiên, Mạnh Hạ Huy, đều là người có thực lực tại Vô Thiên.
- Kỷ gia chủ, có chuyện gì?
Thần sắc Kỷ Nhạ Yên không biểu hiện ra bất luận dị thường nào, nhìn về phía Kỷ Trùng Tiêu hỏi.
Trăm năm này, Kỷ Nhạ Yên đã trở thành người đứng đầu tại Vô Thiên, tự nhiên không thể giấu kín tin tức nàng đã sống lại từ trong cõi chết, có điều nàng và Kỷ gia đã không còn quan hệ nào nữa, rõ ràng trong lòng Kỷ Trùng Tiêu cũng chỉ biết hổ thẹn chứ không dám hi vọng xa vời muốn Kỷ Nhạ Yên quay về Kỷ gia. Kỷ Thiên Xuyên về sau hối hận vô cùng, đã từng cử người tới cầu khẩn vô số lần, nhưng tất cả đều bị Kỷ Nhạ Yên cự tuyệt ngoài cửa. Không phải Kỷ Nhạ Yên vô tình, mà là bị tổn thương quá sâu, trong khoảnh khắc được sống lại, nàng đã quyết tâm không còn bất luận gì liên quan đến Kỷ gia nữa.
- Thần kiếm… Thần Kiếm vừa mới lên tiếng…
Kỷ Trùng Tiêu lo lắng nói.
- Lên tiếng thế nào?
Nghe được Kỷ Trùng Tiêu nói, Kỷ Nhạ Yên và mấy người Hạ Quân Trúc nhất thời nhìn lại Kỷ Trùng Tiêu nói.
Thần kiếm, chuyện Kỷ Trùng Tiêu nắm thần kiến trong tay không phải là chuyện bí mật với mọi người. Thế nhưng, từ lần trước Dương Thiên Lôi hỏi qua Kỷ Trùng Tiêu một lần, sau không còn bất luận tin tức gì khác. Thế nhưng, tất cả mọi người đều rõ ràng, lai lịch thần kiếm này tuyệt không đơn giản. Lúc này, nó hiện thân, tự nhiên là có chuyện trọng đại, hơn nữa mấy người Kỷ Nhạ Yên và Hạ Tình Trúc trong nháy mắt đều khẳng định có điểm liên quan tới yêu nghiệt.
- Yêu nghiệt thần tộc đã phát hiện ra bí mật của tinh vực Nguyên Thủy.
- Bí mật của tinh vực Nguyên Thủy? Bí mật gì?
- Tinh vực Nguyên Thủy chính là vũ trụ chi tâm của Tam Thập Tam Thiên…
Kỷ Trùng Tiếu còn chưa kịp nói, một đạo kiếm quang màu sáng ngọc bỗng nhiên phát tán ra khỏi mi tâm hắn, thần kiếm dĩ nhiên xuất hiện tại ngay trước mặt mọi người, dùng một loại thanh âm già nua nói.
- Tinh vực Nguyên Thủy chính là vũ trụ chi tâm của Tam Thập Tam Thiên?
Kỷ Nhạ Yên vô cùng kinh ngạc nói. Tuy rằng nàng sớm đã biết tinh vực Nguyên Thủy không hề đơn giản, nhưng thật không nghĩ được, tinh vực Nguyên Thủy lại chính là vũ trụ chi tâm mà Vân Mộng tiên tử đã từng nhắc qua. Điều này có nghĩa gì? Nghĩa là yêu nghiệt đã tìm tới vũ trụ chi tâm của Tam Thập Tam Thiên, chỉ cần yêu nghiệt có thể luyện hóa, tòa bộ Tam Thập Tam Thiên sẽ không có bất luận kẻ nào thoát khỏi tay yêu nghiệt, khi đó vũ trụ này liền chân chính trở thành lãnh địa của thần tộc.
- Không sai! Ngươi nhanh chóng thông tri cho tất cả mọi người đến tinh vực Nguyên Thủy, hiện tại yêu nghiệt thần tộc đã bắt đầu luyên hóa tinh vực Nguyên Thủy ở hạch tâm, thời gian không còn bao lâu, ngoại trừ tinh vực Nguyên Thủy, toàn bộ những tinh vực khác đều sẽ tự động băng diệt để khởi động pháp tắc thủ hộ tối cao của vũ trụ Tam Thập Tam Thiên nhằm chống lại yêu nghiệt thần tộc luyện hóa.
- Có thể chống đỡ được sao? Chúng ta phải làm thế nào?
- Không thể làm gì được, chỉ có thể đứng ngoài quan sát. Hi vọng duy nhất là yêu nghiệt không thể công kích phong ấn pháp tắc vũ trụ, bằng không…
Ngay cả thần kiếm cũng buồn bã không muốn nói hết lời.
- Không đúng, không đúng.
Đúng lúc này, khiến thần kiếm và mọi người đều không nghĩ ra chính là, Kỷ Nhạ Yên như đột nhiên nghĩ ra điều gì, bất ngờ lớn tiếng nói.
- Có gì không đúng?
- Nếu tinh vực Nguyên Thủy là vũ trụ chi tâm, vậy chẳng phải Thiên Lôi đã sớm nắm trong tay vũ trụ chi tâm? Nắm trong tay vũ trụ chi tâm chính là nắm trong tay Tam Thập Tam Thiên, vậy tại sao Thiên Lôi không thể chống lại yêu nghiệt?
- Ngươi nói Thiên Lôi nắm trong tay tinh vực Nguyên Thủy? Chẳng lẽ không phải ngươi sao?
- Ta? Ta bất quá tại lúc tinh vực Nguyên Thủy bắt đầu dị biến liền dung nhập thần niệm vào trong đó, như vậy có thể tính là nắm trong tay sao? Nắm trong tay phải là Thiên Lôi mới đúng. Toàn bộ Trảm Không Kiếm phái này đều là nó ngưng tụ thành, thông đạo tinh không của tinh vực Nguyên Thủy là chính tay hắn phá, dị biến của tinh vực Nguyên Thủy cũng là do Thiên Lôi tạo thành.
- Ngươi nói là thực?
Quanh thân thần kiếm bỗng lập lòe ánh sáng ngọc, phảng phất như đang rất vui mừng, nói.
- Đương nhiên là thật.
Kỷ Nhạ Yên nói.
- Đáng tiếc…
Thần kiếm ngưng lại vui mừng, quang mang quanh thần cũng mờ dần xuống, nói:
- Quá muộn rồi, hắn rời khỏi Vô Thiên đã quá trăm năm, hiện tại sống hay chết cũng không xác định dược, hơn nữa yêu nghiệt thần tộc đã bước vào Chân Tiên cảnh, dù hắn có sớm chiếm được vũ trụ chi tâm thì làm được gì? Ai…
Thần kiếm là di vật của vị Chân Tiên từ thời viễn cổ, hắn so với mọi người càng hiểu biết hơn nhiều. Hiện tại, hi vọng duy nhất là yêu nghiệt không có năng lực luyện hóa vũ trụ chi tâm. Bằng không, kết cục rõ ràng, bọn họ cơ bản đã thua cuộc, lập tức thua cuộc.
Nếu như, Dương Thiên Lôi đã sớm thu được vũ trụ chi tâm, có thể từ trăm năm trước bước vào Chí Cao Thần cửu trọng đại viên mãn, đồng thời chân chính nắm trong tay vũ trụ chi tâm hắn liền có thể nắm trong tay Tam Thập Tam Thiên, tuy rằng khi đó hắn vẫn chưa thể bước vào Chân Tiên cảnh, nhưng tuyệt đối không cho thủ lĩnh yêu nghiệt có được cơ hội xoay mình, càng không nói tới việc hắn tìm được thần cách của mình trong Tam Thập Tam Thiên, đồng thời thành công bước vào Chân Tiên cảnh.
Nhưng hiện tại, thủ lĩnh yêu nghiệt đã bước vào Chân Tiên cảnh, hơn nữa thần kiếm cũng rõ, lấy thần niệm và pháp lực hiện tại của yêu nghiệt thần tộc mà phán đoán, đã siêu việt trong Nhân Tiên cảnh. Mặc dù Dương Thiên Lôi lúc này có bước vào Chí Cao Thần cửu trọng đại viên mãn, đồng thời nắm trong tay vũ trụ chi tâm thì có thể làm được gì?
Số phận cuối cùng, vẫn như trước không thể thay đổi.
Vèo…
Lưu quang xẹt qua nhanh như thiểm điện, vừa rời khỏi Thiên Phật Điện trong nháy mắt, Đoạn Ngọc Nhan liền bay ra từ trong tâm tạng Dương Thiên Lôi.
Giờ khắc này, mặc dù Đoạn Ngọc Nhan đã gặp mặt chúng nữ, còn được Dương Thiên Lôi công khai thân phận, nhưng lúc vừa mới ra khỏi Thiên Phật Điện, hai người liền bắt đầu song tu ngay dưới ánh mắt chúng nữ, điều này đúng là vẫn có điểm thẹn thùng. Thế nhưng không thể không làm được.
Bởi vì, chỉ có như vậy, Dương Thiên Lôi mới có thể dùng tốc độ nhanh nhất trở lại Tam Thập Tam Thiên.
Thiên Phật Điện, nằm trong một không gian hỗn độn sát biên giới Tam Thập Tam Thiên. Nói là sát biên giới, nhưng muốn bằng vào tu vi cá nhân để phi hành cũng phải mất mấy ngày mới có thể đi vào phạm vi Tam Thập Tam Thiên.
- Ngọc Nhan, đừng phân tâm, ta đã che kín bình ngọc lưu ly, các nàng không nhìn thấy đâu.
Tựa hồ cảm ứng được tâm thần Đoạn Ngọc Nhan không yên, Dương Thiên Lôi trực tiếp truyền âm nói.
Giờ khắc này, lần đầu tiên Dương Thiên Lôi nghĩ đến, thần công Âm Dương Niết Bàn Kinh này đúng là có chút quấn quýt, kiều diễm phong tao. Nguyên nhân rất đơn giản, lòng hắn hiện đang giống như lửa đốt, hận không thể lập tức dùng tốc độ nhanh nhất trở lại Vô Thiên, đâu muốn cố tình làm loại chuyện nam nữ hoan ái này? Nhưng khiến hắn căm giận chính là, muốn đề thăng tốc độ không những phải làm, còn phải mạnh mẽ điều chỉnh tâm tính đến trạng thái này, như vậy không quấn quýt mới là lạ.