Huyền Thiên

Chương 843: Tập đoàn Tống thị





- Dương Thiên Lôi sao?

Để Dương Thiên Lôi vô cùng kinh ngạc chính là, trong điện thoại dĩ nhiên là một thanh âm nữ nhân, mà tuổi tác chừng rất trẻ, nghe thanh âm, hắn phán đoán nhiều nhất không sai biệt lắm so với Lý Tuyết.
Thanh âm rất lạnh!

- Đúng, cô là?

- Tôi là Lý Hàn Mai, nhân viên phân bộ Ma Đô, cậu đến Ma Đô rồi sao?

- Vừa mới đến, không phải la hiện tại cần phải báo danh chứ?

Dương Thiên Lôi hỏi.

- Không phải, tổng bộ đã gửi thông báo, để chúng tôi chuẩn bị chỗ ở cho cậu, có bốn dịa phương được lựa chọn, cần cậu tới!

- A?

Dương Thiên Lôi có điểm kinh ngạc, căn bản không nghĩ tới có loại phúc lợi này:

- Được được, đang không tìm được chỗ ở! Cô ở nơi nào? Tôi dẫn theo chị của tôi tới tìm cô!

- Đứng tại chỗ chờ tôi! Lập tức tới!

Lý Hàn Mai nói xong trực tiếp tắt điện thoại.
"Xem ra thứ này không thể lúc nào cũng mang theo bên người."
Dương Thiên Lôi nhìn thoáng qua điện thoại đi dộng, thầm nghĩ trong lòng.
Mang theo thứ này cũng có ý nghĩa hành tung của hắn thủy chung nằm trong tay tổ chức, mà hắn gia nhập tổ chức chỉ là vì ứng phó một chút, đồng thời thông qua nguồn tình báo thu thập thông tin khổng lồ của tổ chức tìm kiếm tin tức mà hắn cần mà thôi.
Thời gian nghỉ ngơi hai tháng vừa rồi, Dương Thiên Lôi đối với viện nghiên cứu siêu tự nhiên quốc gia có nhận thức tương đối toàn diện, cũng bắt đầu học tập tri thức của thành viên tiêu chuẩn.
Chỉ cần hắn nguyện ý đều có thể dễ dàng chiếm được số thứ tự đầu tiên. Cho dù là nguyên lão, bao gồm cả gia gia Ngưu Ma Vương trong đó cũng chỉ là cường đại đối với người bình thường mà thôi. Dương Thiên Lôi đã từng đạt tới cảnh giới Chân Tiên, cho dù là linh khí thiên địa hiện tại vô cùng thiếu thốn, dù thân thể còn chưa rèn luyện, Dương Thiên Lôi cũng không phải là người bọn họ có thể so sánh được.
Cảnh giới tâm cảnh của Dương Thiên Lôi vẫn như trước, thiếu chỉ là cung cấp linh khí thiên địa mà thôi. Nếu như là ở trong vũ trụ Tam Thập Tam Thiên, hoặc là thế giới hỗn độn, các vũ trụ khác, căn bản không cần bao lâu, Dương Thiên Lôi sẽ khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, hơn nữa so với bất cứ thời điểm nào trước kia đều cường đại hơn nhiều.

- Ai vậy?

Lý Tuyết quay đầu nhìn Dương Thiên Lôi hỏi.

- Người của tổ chức. Lão papa của Ngưu Ma Vương đã an bài chỗ ở cho chúng ta rồi, lại đỡ tốn tiền!

Dương Thiên Lôi mang theo nụ cười đắc ý, nói:

- Chúng ta chờ ở chỗ này, một lúc nữa họ sẽ tới đón!

- Đãi ngộ tốt như vậy? Tổ chức đặc thù quả thực không giống bình thường!

Lý Tuyết nói. Tuy rằng Lý Tuyết không biết tình huống cụ thể, nhưng bởi vì "thân thủ bất phàm" nên Dương Thiên Lôi được tổ chức đặc thù của quốc gia mời gia nhập, nàng rất rõ ràng điều này. Hơn nữa nàng càng thêm hiểu rõ Dương Thiên Lôi hơn so với tổ chức đặc thù.
Hơn mười phút sau, một chiếc Hummer màu đen vô cùng hấp dẫn ánh mắt dừng lại ngay bên cạnh Dương Thiên Lôi và Lý Tuyết, cửa xe mở ra, để trước mắt Dương Thiên Lôi và Lý Tuyết sáng ngời. Một nữ tử mặc bộ quần áp bó sát người màu đen, đeo kính râm, áo choàng màu đen, cộng thêm đùi đẹp thon dài và đôi ngọn núi cao nhất ngạo nhân từ chỗ vị trí tài xế bước ra.
Mỹ nữ nóng bỏng và Hummer, tổ hợp ngưu xoa này nhất thời hấp dẫn ánh mắt chú ý của tất cả mọi người xung quanh, tràng diện này thực sự quá lớn.

- Lý Hàn Mai?

Nhìn trong tay mỹ nữ nóng bẩm cầm môt chiếc điện thoại tinh xảo model, trực tiếp đi về phía chính mình và Lý Tuyết, Dương Thiên Lôi mỉm cười hỏi. Trên thực từ, từ lâu hắn đã xác định được thân phận của đối phương.

- Dương Thiên Lôi? Xin chào!

Thanh âm của mỹ nữ so với trong điện thoại tựa hồ càng thêm băng lãnh, giống như tên của nàng, kính râm không hề tháo xuống, sau khi quan sát Dương Thiên Lôi một lát, chỉ nhìn thoáng qua Lý Tuyết, cũng không bắt chuyện, thuận miệng nói:

- Lên xe đi!

- Bốn địa điểm này đều là do tổng bộ yêu cầu lựa chọn, đã được dánh dấu trên bản đồ, cậu nhìn trước, muốn tới nơi nào, tôi sẽ dẫn cậu tới xem!

Sau khi tiến vào trong Hummer, Lý Hàn Mai đưa cho Dương Thiên Lôi một phần bản đồ Ma Đô, mở miệng nói.
Trên bàn đồ có bốn điểm được bút đỏ khoanh tròn rất rõ ràng.
Ánh mắt Dương Thiên Lôi đảo qua, chỉ trong chốc lát liền lựa chọn:

- Địa điểm gần trung học Ma Đô nhất, chọn chỗ này đi!

Bốn địa phương hoàn toàn nắm giữ đại học Hoa Kiếm và trung học Ma Đô, đây hiển nhiên là suy nghĩ trước tới tình huống của Lý Tuyết, đặc biệt chọn lựa an bài.

- Tiểu khu quốc tế Lam Phong, B2, phòng 3302. Trong phòng ngoại trừ một số thứ căn bản, còn lại hoàn toàn không có, tự các ngươi đi mua sắm sắp xếp! Đây là thẻ phòng và chia khóa!

Lý Hàn Mai dừng lại trước cửa tiểu khu, đưa hai chiếc thẻ phòng và hai chiếc chìa khóa cho Dương Thiên Lôi, sau khi nói xong, liền lập tức trở lại Hummer, nghênh ngang rời đi.

- Thiên Lôi, tiểu khu này thoạt nhìn rất cao cấp!

Khi hai ngươi tiến vào trong tiểu khu, Lý Tuyết nhìn khu lâm viên giống như công viên, mở miệng nói.

- Tổ chức đặc thù, đãi ngộ tự nhiên không thể quá kém, quản nó xa hoa hay loại kém, có thể ở là được rồi!

- Đi thôi Tuyết tỷ!

Tầng thứ ba mươi ba, phòng 3302. Tuy rằng biết tiểu khu này rất cao cấp, thế nhưng sau khi hai người tiến vào trong phòng vẫn mở to hai mắt nhìn như cũ, sáu phòng một bếp hai nhà tắm, sợ rằng tổng cộng rộng tới hai trăm mét vuông, hơn nữa lắp đặt thiết vị xa hoa, nguyên bộ đồ dùng gia đình đầy đủ. Ba phòng ngủ, một phòng khách, một thư phòng, còn có một phòng tập thể thao đặt các loại máy móc tập luyện các loại.
Cho dù là Lý Tuyết và Dương Thiên Lôi đã sớm có chuẩn bị trong lòng, thế nhưng vẫn không nghĩ tới sẽ tốt tới trình độ như vậy, hai người từ nhỏ đã là cô nhi sống trong cô nhi viện, mấy tháng trước khi thi vào trường đại học mới được hưởng đãi ngộ một người một phòng, đau được nhìn thấy nơi xa hoa như vậy?
Nhìn Lý Tuyết hưng phấn chạy từng gian phòng một, Dương Thiên Lôi cũng nhếch miệng cười.
Bởi vì sợ trở về của chính mình, tất cả đều thay đổi.

- Tuyết tỷ, hiện tại hình như hoàn toàn không giống như kế hoạch rồi… Hắc hắc, em cũng không cần phải trọ ở trường nữa!

Dương Thiên Lôi nói.

- Sao có thể được! Trọ ở trường đại học là hiển nhiên, cuối tuần trở về là được rồi! Em ở phòng kia, chị ở phòng này! Thư phòng chúng ta cùng nhau dùng!

Lý Tuyết vừa cười vừa nói, tuy rằng biết Dương Thiên Lôi đã không phải là người bình tuhwongf, hơn nữa Lý Tuyết cũng muốn ở cung một chỗ mỗi ngày với Dương Thiên Lôi, nhưng Lý tuyết cũng rất tõ ràng, nếu như không ở trong trường, cơ bản không thể tiếp thu được các tin tức trường học, bị cô lập hoàn toàn.

- Được rồi…

- Uh, chúng ta trước tiên ăn chút gì đã, sau đó đi mua đồ dùng trong nhà, em trở lại trường học, chuyện báo danh nhập học có rất nhiều vấn đề, đừng bỏ lỡ.

- Được rồi!

Thời gian ba ngày sau, Dương Thiên Lôi lần đầu tiên mặc một bộ quần áo tổng giá trị lớn nhất từ trước tới nay, lên tới hơn một nghìn đồng, trong tay còn sách theo vài thứ Lý Tuyết kiên trì muốn mua cho hắn, lần thứ hai trở về ký túc xá.
Chỉ thấy ký túc xá đã biến dạng, ba người khác đã đến đầy đủ, đều tự đặt trên bàn rất nhiều thứ đồ dùng cá nhân, máy tích sách tay, sách vở, rất nhiều loại thượng vàng hạ cám, cùng với mặt bàn trống trơn của Dương Thiên Lôi hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
Tại thời điểm Dương Thiên Lôi trở về gian phòng, ba bạn học đang nói chuyện phiếm với nhau đồng thời quay đầu nhìn về phía Dương Thiên Lôi.

- Cậu chính là Dương Thiên Lôi đúng không? Cửu ngưỡng đại danh! Tôi là Trần Đào!

- Tên hay!

- Nghe danh không bằng gặp mặt, Dương Thiên Lôi, cậu chính là danh nhân toàn quốc nha, tôi còn tưởng rằng cậu là con mọt sách, không nghĩ tới đẹp tranh như vậy! Tôi là Mã Hiểu Hổ, biệt hiệu Mã Hổ!

- Lý Ngọc!

Một thiếu niên hào hoa phong nhã, đeo chiếc kính màu vàng, mỉm cười rất tự nhiên, nhẹ nhàng đẩy mắt kính lên, đưa tay về phía Dương Thiên Lôi nói:

- Ký túc xá có bốn người, chỉ còn chờ mình cậu! Đi thôi, ra ngoài ăn mừng một chút!

Trong lòng Dương Thiên Lôi hơi có chút lay động, nếu như không học tập hai tháng tại căn cứ tổng bộ, hắn sợ rằng nhất định sẽ chú ý tới Lý Ngọc, bởi vì ngọc bội trên cổ Lý Ngọc dĩ nhiên có ẩn chứa một loại trận pháp tinh vi, thủ hộ một cỗ năng lượng ôn hòa, thứ này tuyệt đối không phải người bình thường có thể có được. Nhưng hiện tại, Dương Thiên Lôi lại rõ ràng, ba người này, dĩ nhiên không có bất cứ người nào đơn giản. Nhìn bề ngoài có vẻ như bọn họ rất đơn giản, ăn mặc nhẹ nhàng thoải mái, nhưng bọn họ tuyệt đối có lai lịch không bình thường.
Mà kích mắt của Lý Ngọc chính là một sản phẩm vô cùng xa xỉ, ang-le-blone, giá trị tương đương với một chiếc xe Hummer đeo trên mũi.

- Được!

Được Thiên Lôi đặt túi đồ của chính mình lên trên bàn, cũng không cự tuyệt.

- Dương Thiên Lôi!

Để Dương Thiên Lôi nhức đầu chính là, cùng lúc ba người vừa mới ra khỏi cửa ký túc xá, một thanh âm tựa hồ có chút kinh hỉ liền từ phía sau truyền đến.
Tống Hiểu Phân tràn ngập khí tức thanh xuân, trên lưng đeo chiếc ba lô rất lớn, nhanh như chớp chạy tới trước mặt Dương Thiên Lôi.

- Sao nào? Rất sợ tôi sao? Sau này còn cho cậu sợ dài dài!

Tống Hiểu Phân đương nhiên nhìn thấy biểu tình quấn quýt của Dương Thiên Lôi, nhất thời mang theo một tia đắc ý nói.
Ba người Lý Ngọc đều cảm thấy trước mắt sáng ngời, ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào Dương Thiên Lôi, ngoại trừ Lý Ngọc mang theo chiếc kính mắt màu vàng còn tương đối hàm súc một chút, Mã Hiểu Hổ và Trần Đào không hề che giấu vẻ kinh diễm trong mắt chính mình. Đọc Truyện Online

- Tôi sợ cậu làm cái gì? SAu này còn sợ sao?

- Hì hì, trong mắt của cậu chỉ biết có Tuyết tỷ thôi sao?

Tống Hiểu Phân thần bí hề hề hỏi thăm.

- Đã tìm được chỗ ở rồi sao? Mẹ của cậu đâu?

- Đi dự tiệc rồi, Tuyết tỷ nghỉ ngơi ở đâu? Tôi định tìm Tuyết tỷ cùng đi dạo phố! Một người rất buồn chán, cậu thực sự rất không có lương tâm, không biết xấu hổ để Tuyết tỷ ôn nhu nhược nhược một mình một người trong khách sạn?

- …

Dương Thiên Lôi có điểm quấn quýt, nhưng vẫn vươn tay ra nói:

- Đưa điện thoại đi động đây!

Dương Thiên Lôi tiếp nhận điện thoại di động của Tống Hiểu Phân, rất nhanh lưu lại cho nàng số điện thoại di động của hắn và Lý Tuyết vừa mới mua xong, trả lại Tống Hiểu Phân, nói:

- Tự cậu gọi, đi!

- Alo alo… Uy, Tuyết tỷ, đoán xem là ai?

- Huynh đệ, người đó là? Mỹ nữ siêu cấp kia là bạn của cậu sao?

Vẻ mặt Mã Hiểu Hổ không muốn quay đầu nhìn về phía Tống Hiểu Phân đang nói chuyện điện thoại, hỏi.

- Bạn học trung học mà thôi!

Dương Thiên Lôi nói.

- Bạn học trung học? Nếu tôi không nhớ nhầm cậu là người Hàm Thành, có phải nàng họ Tống?

Lý Ngọc bỗng nhiên hỏi.

- Đúng vậy, cậu biết?

- Không nhận ra, chỉ là thời điểm ăn cơm đã từng nghe cha của tôi nói qua, nhưng sao nàng lại khỏe mạnh như vậy…

Lý Tuyết có điểm rất kinh ngạc nói.

- Khỏe mạnh?

Dương Thiên Lôi có điểm vô cùng kinh ngạc, Tống Hiểu Phân chỉ là khỏe mạnh thôi sao?

- Đúng vậy, nếu như chúng ta nói cùng một người, vậy thì nànghẳn là mang bệnh trong người mới đúng.

- Hình như tên là, Tống Hiểu Phân, đúng, lúc còn rất nhỏ đã mắc phải một căn bệnh tiên thiên, cụ thể là cái gì tôi cũng không rõ ràng lắm, chỉ biết là tập toàn Tống thị đã tốn rất nhiều tiền cũng không thể chữa khỏi được, vốn cho rằng phải chết chắc rồi, thẳng cho tới lúc này tập đoàn Tống thị mới truyền ra chút tiếng gió, nàng đang ở Hàm Thành!
Tập đoàn Tống thị, nghe được chữ này, Dương Thiên Lôi hơi sửng sốt, tuy biết rằng Tống Hiểu Phân rất giàu có, thế nhưng không nghĩ tới giàu tới mức như thế này, cửa hàng đồ cổ Hàm Thành bất quá là một góc núi băng mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.