Huyền Thoại Trở Về Từ Tương Lai

Chương 12: Hoàn Thành Kỳ Ngộ




ta
"Mẹ kiếp, lũ Vương Thị khốn nạt, dám tranh địa bàn với ta. Nếu không phải do người của chúng ta bị chia ra nhiều thôn khác, hắn dám làm vậy sao? Hừ.''
''Đại ca, ngươi nín nhịn chút đi, bây giờ người của bọn chúng hơn ta quá nhiều, bật Pk người thiệt vẫn chỉ là chúng ta.''
''Thế ngươi muốn ta nhìn lũ súc sinh đó đè lên đầu mình sao?''
Những người khác trong nhóm yên lặng không lên tiếng nhưng ánh mắt chán nản đã phản ánh suy nghĩ của họ.
Tiếng đám ngươi nói không nhỏ, dù cách xa hơn 50 mét Khởi Minh vẫn có nghe rõ ràng. Đại khái là mâu thuẫn ngoài đời kéo vào trong game, nhưng không ngờ kẻ địch số lượng áp đảo kết quả bị giết ngược.
"Tân Thế Giới ở những cấp đầu đều có sự bảo hộ nhất định với ngươi chơi. Các hoạt động pk muốn diễn ra cần sự đồng ý của hai bên, và sẽ không ảnh hưởng tới người chơi chung quanh. Theo như trí nhớ của Khởi Minh, sau này hoạt động pk sẽ diễn ra thường xuyên, chỉ cần người chơi đồng ý bật chế đồ đồ sát, ra ngoài khu an toàn đều có thể pk. Hơn nữa khi đó, các chính sách bảo hộ người chơi sẽ không còn, nếu ngươi không cẩn thận hóng chuyện cũng có bị giết lây.
Khởi Minh số lần đột nhiên bị giết đột ngột cũng không ít lên thường xuyên tìm hiểu về các chế độ pk của game. Từ đó đúc kết được khá nhiều kinh nghiệm. Nhận ra có vẻ như khách hàng của mình đã tới, Khởi Minh không khỏi thả lỏng cơ thể. Hắn đang định tiến tới chào hỏi nhưng bỗng nhận ra một việc quan trọng.
Hắn chưa ẩn tên.
Tất nhiên, vì TNW gần như không khác gì một thế giới thật, hơn nữa do sự gò bó của pháp luật đã ít đi rất nhiều, việc gây thù chuốc oán xảy ra thường xuyên. Ẩn ID có thể coi như điều cơ bản đối với những kẻ chưa có sức tự vệ. Nhưng TNW không giống như những game online khác chỉ cần vào cài đặt tắt tên là được mà phải tìm NPC trợ giúp. Mỗi lần đều không hề rẻ, ít nhất cũng 10 bạc.
Khởi Minh cũng không ngờ mình lại quên mất điều cơ bản vậy, do đó "Hàn Băng Vô Tâm'' xanh nhạt vẫn lơ lửng trên đầu hắn.
Hiện giờ Khởi Minh không khỏi căng thẳng lại cơ thể. Hắn hiện đang vô cùng phân vân nếu như tiếp tục nhận ''đơn hàng'' này có thể hắn sẽ lộ ID, với một người chơi không có chỗ dựa tương lai có thể gây thù chuốc oán như hắn, việc này không phải chuyện đùa. Nhưng nếu bỏ đơn có thể đêm nay sợ hắn sẽ thức trắng đêm ôm bụng mất. Xót ruột a! Giờ chỉ còn không đầy một giờ hắn không chắc có thể xử lý hết 20 cân thịt này, chả nhẽ công sức cả buổi đổ hết xuống sông.
Phân vân hồi lâu, hắn quyết định theo đến cùng. Đối với người luôn lấy cẩn thận đi đầu như Khởi Minh đó không phải quyết định dễ dàng. Một khi không làm thì thôi, đã làm sẽ không do dự, Khởi Minh liếc xuống chỗ bùn góc chợ, cắn răng tiến tới nâng từng miếng chát lên mặt. Mùi bùn xộc vào mũi khiến Khởi Minh rùng mình nhưng vân cố bôi kín mặt. Chỉ còn cách này không thể dấu tên ID thì đành giấu mặt vậy.
Đám ngươi mệt mỏi định tiến về khu an toàn treo xác ở đó rồi out game nghỉ ngơi một chút. Bỗng nhiên một kẻ mặt nhôm nhem bẩn thỉu tiến lại.
"Vị đại ca này có thể dừng lại một chút được không?''
Hoàng Tâm nhăn mày, liếc nhìn trên đầu kẻ bẩn thịu đó thấy dòng chữ "Hàn Băng Vô Tâm'' màu xanh lơ lửng lại nhìn xuống thấy bộ đồ tân thủ vải thô màu trắng liền biết đây là một tên người chơi mới. Sự khinh thị thể hiện rõ ra mặt.
''Ngươi muốn làm gì?''
"À vừa nãy ta có nghe nói hình như ngài đang gặp chút vấn đề về mâu thuẫn cá nhân. Ta nghĩ mình có thể giúp đỡ đôi chút.
Hoàng Tâm yên lặng không nói gì, nhìn tên hề trước mặt biểu diễn.
Mặc kệ thái độ của kẻ trước mặt không tốt nhưng Khởi Minh vẫn biểu hiện không chút khó chịu, trái lại còn tươi cười nói:
"Ta biết ngài có thể không tin nhưng ta nghĩ mình có thể giúp ngài được việc này.''
Thấy tên "ăn mày'' trước mặt có vẻ rất tự tin vào bản thân mình, Hoàng Tâm có chút lung lay nói:
''Ngươi biết ta đang gặp vấn đề gì sao?''
''Cái này không khó đoán, nhìn mọi người có vẻ rất mệt mỏi, lông mày ủ rũ công thêm cuộc đối thoại vừa rồi, ta mạnh dạn đoán các người đang gặp khó khăn trong việc tranh chấp địa bàn với nhóm ngươi họ Vương nào đó. Cả hai đã giải quyết bằng pk nhưng kết quả....''
"Vậy ta phải dùng gì để trao đổi?''
''Hắn không đến nỗi ngu xuẩn hết đường chữa nha." Khởi Minh nghĩ thầm.
''Ta hiện tại đang có một nhiệm vụ rất khó khăn, tình hình nếu không có ngài trợ giúp không thể hoàn thành. Đó chính là bán hết số thịt kia trong vòng 45 phút, nếu ngài nguyện ý giúp, ta có thể giải quyết phiền phức trong lòng.''
''Làm sao để ta có thể tin rằng ngươi không lừa ta?''
"Như mọi người thấy tên ta không hề ẩn đi, mọi người đều có thể thấy rõ, nếu ta dám lừa sợ sẽ không cần vào game nữa xóa nick lập lại cho nhanh. Còn nếu ngài thực sự lo lắng việc này thì có thể dùng giấy truy tung loại trắng. Giá thành của nó không đắt chỉ khoảng 150 xu một tờ nếu tôi lừa mọi người có thể xé nó, ta sẽ bị lộ vị trí trong ba ngày, không tin mọi ngươi không tìm ra.''
Nghe nói vậy, Hoàng Tâm liền cho người đi xem thử.
"Trong thời gian, ta cho người đi xem thử, chúng ta có thể bàn một chút xem ta cần giúp gì?''
"Ha thì cũng không có gì nhiều chỗ thịt này ta muốn Hoàng ca có thể mua hộ chút, giá cả không đắt 1 bạc một cân.
"Cái gì một bạc ngươi không đi ăn cướp đi! Ngươi biết quán khác chỉ có 200 xu không? '' Không đợi Hoàng Tâm kịp phản ứng, một đàn em của hắn đã bật hẳn người dậy. Mỗi một ngươi khi vào game cũng chỉ được cho 3 bạc vào 5000 xu, việc đòi 20 bạc không khỏi quá đáng.
Thực ra kỳ ngộ này không yêu cầu giá cả bắt buộc, hoàn toàn do người chơi tự chọn. Hay nói cách khác đó chính là lý do khiến kỳ ngộ này được xếp vào loại D. Dù sao đã chém giá thì chém hẳn cao một chút, thấp quá không bỏ công.
''Các vị ca ca ngươi cũng thông cảm, thực ra do game đã quy định vậy. Ta muốn thay đổi cũng không thay đổi được.''
''Tiểu huynh đệ à, nếu như vậy sợ rằng ta cũng không thể giúp đỡ ngươi được. Thực sự mà nói 20 bạc ta cũng không dám bỏ ra.''
Khởi Minh giả bộ cắn răng đắn đo suy nghĩ một chút rồi nói:
''Như vậy đi, giờ ta sẽ đưa ra một số cách để các người thấy xem có đáng giá hay không?''
"Được, mời nói.''
''Thực ra TNW giới hạn khả năng Pk của người chơi ở ngươi cấp đầu, cần sự đồng ý hai bên mới có thể bật pk hơn nữa không thể kết liễu đối phương, bắt buộc phải giữ lại một máu. Nhưng mọi người nên nhớ TNW không chỉ đơn giản là một game nhập vai bình thường ở đây chúng ta cũng không nhất định phải pk mới có thể giết đối phương. Ngoài ra còn một số cách như...''
Tới đây, bỗng nhiên Khởi Minh im lặng, mỉm cười nhìn Hoàng Tâm.
Hoàng Tâm không khỏi thầm mắng câu:
''Nghe giọng trẻ tuổi không ngờ rằng cũng là một tên cáo già.''
Dù lòng nghĩ thế nào nhưng ngoài mặt Hoàng Tâm vẫn giữ vẻ mỉm cười, nói với đàn em bên cạnh:
" Hoàng Báo, ngươi ra mua hai cân thịt đi tối nay, ta nhớ rằng mình chưa chuẩn bị đồ ăn tối.''
Một kẻ thân hình mập mạp cân nặng ít nhất cũng phải hơn 90 nghe đại ca nói vậy không khỏi suy nghĩ:
"Cm ngươi đại ca à, ngươi tìm lý do cũng nên hợp lý một chút nếu ta đoán không nhầm đã qua ba tiếng rồi đó. Trong TNW thời gian trôi chậm gấp 2 lần ngoài đời thật thì giờ cũng 21 giờ 30 phút rồi ăn đêm còn được chứ ăn tối ngươi không thấy vô lý.''
Mặc kệ nghĩ vậy, Hoàng Báo vẫn ngoan ngoãn ra mua 2 cân thịt lợn. Thấy thế Khởi Minh mỉm cười nói tiếp:
"...Một số cách lợi dụng quái hay sự dụng vật thể có tính sát thương.''
"Hàn Băng đệ không biết có thể nói rõ hơn không, ngu huynh từ bé không được thông minh cho lắm ngôn ngữ cao quá khó hiểu.''
''Ha ha chuyện này cũng không có gì khó hiểu. Như Hoàng đại ca biết nếu ta dùng vũ khí tấn công người chơi sẽ không thể gây sát thương, nhưng nếu ta ''vô ý'' đập những vật thể như đá, cây,... hay một số thứ chỉ cần không thuộc quyền sở hữu đều gây sát thương đối với người khác. Còn về dẫn quái cũng không có gì đặc biệt, chỉ là khó hơn một chút, Hoàng đại ca chỉ cần cho người dẫn quái tới gần đối phương rồi chạy ra chỗ khác, nếu như đối phương chẳng may tấn công phải quái sẽ hấp dẫn những con khác. Đây là điểm đặc thù của những bãi quái sống theo bầy đàn."
"Cách của Hàn Băng thực sự rất sáng kiến đó nhưng...Nhưng không thể áp dụng lâu dài được thậm chí rất nhanh cũng sẽ có ngươi phát hiện ra điều này. Ta thấy hình như 20 bạc không đáng thì phải.''
"Tất nhiên cái đó thực sự không đáng còn nếu như... ta có cách giúp chuyển thôn tân thủ thì sao?''
Con ngươi Hoàng Tâm co rụt lại. Thôn tân thủ là sự sắp xếp ngẫu nhiên của TNW đối với người chơi và không cho phép chọn lựa, nên việc có thể chuyển thôn tân thủ mọi người thường coi như nó là không tồn tại. Nếu như có thể biết được đường chuyển thôn không nói đến sau này nhưng ít nhất ở 20 cấp đầu hắn tự tin có thể ép Vương Thị không ngóc đầu dậy nổi. 20 bạc cái giá này thực sự quá rẻ.
Nếu Khởi Minh biết được suy nghĩ của Hoàng Tâm chắc chắn sẽ nhếch mép khinh thường: ''Đại ca à, ngươi không thể nhìn lại mình chút sao? Các ngươi có 11 người tổng cộng cũng chỉ 33 bạc may mắn lúc nãy fam quái cũng cao nhất là 35. Nếu ta đòi cao hơn ngươi dám bỏ ra sao, tất nhiên ảo tưởng mình kiếm lời một chút cũng được.''
Trong phút chốc, Hoàng Tâm không khỏi nổi ý định bắt Khởi Minh lại để moi hết bí mật trong con người hắn nhưng may mắn có thể kiềm chế lại.
Tên này không đơn giản! Rốt cuộc hắn là ai!
"Ha, có vẻ như Hàn huynh biết khá nhiều thứ mọi người không biết thì phải?''
Khởi Minh "cười ngượng ngùng'':
''Chữ huynh tiểu đệ không dám nhận, Hoàng đại ca cứ gọi ta là Hàn đệ là được rồi.''
Ý định ban đầu Khởi Minh muốn kéo về tên cuối cho "thân thiệt'' nhưng chú ý thấy chữ cuối tên ingame của hắn trùng với kẻ trước mặt nên lùi một bước lấy "họ" vậy.
Khởi Minh ''thở dài'' tiếp tục nói:
"Hiểu biết đệ không dám nhận, chả qua gia đình có người quen biết với người làm bên GM nên cũng biết chút thông tin.''
''Vậy sao?''
Hoàng Tâm cảm thấy hơi khó hiểu. TNW hoàn toàn do những công ty game hàng đầu thế giới và các tỷ phú thế giới chung tay phát triển việc nhân viên để lộ thông tin ra ngoài trên lý thuyết là không thể xảy ra nhưng hắn thực sự cũng không thể tin ra lý do khác.
''Hoàng Báo, ngươi mua hết chỗ thịt lợn kia, tối nay ta quyết định mở tiệc... tiệc thịt lợn đi.''
Hoàng Báo nghe vậy mắt không khỏi giật giật vài cái nhưng vẫn trung thực đứng dậy mua thịt.
[Ting chúc mừng người chơi hoàn thành kỳ ngộ,
Nhận được 10 bạc,
Hảo cảm với người bán thịt tăng 20 điểm.]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.