[Đồng Nhân Harry Potter] Hy Vọng Thánh Ca

Chương 102: Phiên ngoại




Sau khi Voldermort chết, Ngu Đạt về ở với Snape, vì phòng ngừa giống như Potter cùng Dumbledore bị người vây xem suốt cả ngày, hai người nhất trí quyết định trước khi làn sóng này qua đi sẽ không lại xuất hiện trước mặt mọi người nữa, chân chân chính chính sống những tháng ngày của ẩn sĩ.
Đáng tiếc chính là, kế hoạch vĩnh viễn không so được với biến hóa.
Trước kia Ngu Đạt vì tiến vào Hogwarts nên đã sử dụng danh nghĩa là thực tập sinh của bệnh viện St Mungo, kế hoạch của Dumbledore chính là sau khi kết thúc chiến tranh, để cậu chính thức đi bệnh viện nhậm chức.Với năng lực của cậu, ở nơi này là tốt nhất.Mà sau chiến tranh, vốn là Ngu Đạt phải chờ tới một hai năm, đợi khi danh tiếng hoàn toàn trở thành quá khứ thì trở về lộ diện, nhưng kết quả lại nhận được thông báo của St Mungo để cậu đi làm.
Thời điểm Ngu Đạt mới nhìn thấy thư còn rất mờ mịt, cậu cảm thấy những thứ chuyên nghiệp mà trị liệu sư yêu cầu cậu đều không đạt được tiêu chuẩn, tại sao lại bị trúng tuyển đây.
Cuối cùng vẫn là Snape lông mày nhíu nhíu, nói với cậu một tiếng:” Hẳn là cái tư cách thực tập sinh trước kia.”
Một người rồi lại một người sống lại bị các học sinh nhìn thấy, tuy rằng Dumbledore có ra sức áp chế từ bên trong, thế nhưng tin tức liên quan tới toàn bộ chuyện này vẫn là không đè xuống được.Mặc dù nói điều này là do trước kia có sự chuẩn bị tốt, không phải tùy tiện chết đi là có thể sống lại, nhưng đó cũng là một năng lực vô cùng ghê gớm.
Hơn nữa bất kể thương thế có nặng đến đâu, chỉ cần một cái thần chú màu vàng của Ngu Đạt, người liền khỏe lại, so với độc dược đều muốn có tác dụng hơn. Điều này có thể làm cho vị viện trưởng kia không động lòng sao?
Nhân tài như vậy hẳn là phải ở trong bệnh viện cứu sống người khác!
Chiến tranh qua đi, ngoại trừ những người đã mất, người bệnh ở trong thời kì hắc ám này bị trúng mấy lời nguyền không thể tha thứ tăng lên gấp mấy lần, cái bệnh viện này bị nhét đến chật ních.
Trị liệu sư chỉ có mấy người, sau khi mấy người vì bận bịu mà ngã xuống, viện trưởng bệnh viện liền không thể không đem chủ ý đánh tới trên người Ngu Đạt, lợi dụng hiệp nghị trước kia giữa bọn họ ngay cả lấy cớ cũng bị bỏ qua.
Ngu Đạt đi tới St Mungo làm việc, Snape liền chờ ở nhà.
Hắn thực sự là trạch quen rồi, thời điểm độc thân trước kia lúc nghỉ ngơi ở nhà cũng vừa nhìn sách vừa nghiên cứu, sau khi cùng Ngu Đạt sống chung, không có chuyện gì cũng là ở nhà cùng nhau đọc sách, làm nghiên cứu, hai người đồng thời trạch cùng nhau.
(trạch: chỉ những người suốt ngày chỉ thích ở nhà)
Nhưng là sau khi Ngu Đạt đi làm, Snape không trạch một mình được.Tuy rằng tiền dư của chính hắn không ít, nhưng là Ngu Đạt đi làm, hắn lại nhàn hạ ở nhà, như vậy chẳng phải là để Ngu Đạt nuôi hắn sao?
Snape bởi vì cha, vô cùng căm ghét một nam nhân như vậy nên hắn vẫn là quyết định đi ra ngoài làm việc.Vừa vặn vào lúc này trường học tu bổ xong xuôi, hiệu trưởng Minerva McGonnagal tự mình tới cửa mời hắn hồi trường dạy học, bất quá không phải là về dạy độc dược mà là dạy Phòng chống Nghệ Thuật Hắc Ám.
Đây đúng là suy nghĩ của hắn, hắn liền mất tự nhiên tỏ vẻ nếu Minerva đã nhiệt tình như thế hắn liền đáp ứng đi.Snape kéo khóe miệng, tâm tình vui sướng, nghe nói bởi vì chiến tranh, toàn bộ học sinh năm bảy liền phải lùi lại một năm tốt nghiệp. Sau khi tựu trường, bọn Potter lại rơi vào trong tay hắn một lần nữa.
Đối với việc Snape trở về trường học Ngu Đạt rất là tán thành, cậu thực sự không thể hiểu được lấy tính khí cùng miệng của Snape, làm sao có thể làm một công việc nào khác ở bên ngoài được.
Trong bệnh viện St Mungo thu nhận rất nhiều phù thủy trúng phép thuật hắc ám. Vết thương của bọn họ chính là không có cách nào liền lại, lại còn tâm thần không thanh tỉnh, tinh thần hoảng hốt, cả người nằm ở trạng thái bất động không có cách nào tự gánh vác sinh hoạt.
Mà vào lúc này, Ngu Đạt lại phát hiện kĩ năng từ trong game lại có một công dụng.
Động viên tâm linh.Cái này vốn là kĩ năng hạ thấp tính công kích của quái hình người lại không nghĩ rằng thế nhưng có thể giảm thiểu thương tích tâm linh của những người này.Ngu Đạt đã sớm biết, bởi vì sau khi cụ thể hóa, rất nhiều kĩ năng là không phân địch ta, như là loại hình quần công, đả thương địch thủ cũng thương luôn bằng hữu, vì lẽ đó thời điểm hỗn chiến cậu căn bản là không dám dùng.
Mà cái này vốn là một kĩ năng chỉ tạo tác dụng đối với quái, đối với người của thế giới này cũng có tác dụng, liền làm cho cậu rất bất ngờ.Khoa thương tổn của St Mungo lập tức hưng phấn giống như giống như phát hiện ra đại lục mới, đem những phù thủy bị trúng đoạt hồn chú mà tinh thần không bình thường đều kín đáo đem cho cậu phụ trách.
Những trị liệu kia như trút được gánh nặng, mà Ngu Đạt thì lại sắp nổ đầu rồi. Đây chính là hai phần ba số bệnh nhân trong bệnh viện a!
Lúc đó Ngu Đạt tức giận liền muốn từ chức không làm, vẫn là dưới sự động viên của viện trưởng cậu mới miễn cưỡng đáp ứng phụ trách toàn bộ số bệnh nhân này, mà những trị liệu sư khác cũng không nhàn rỗi, ít nhất những người bệnh không do Ngu Đạt trị liệu bọn họ còn phải chăm sóc.
Ngu Đạt bận rộn nửa năm rốt cuộc để cho phần lớn những phù thủy trúng phải lời nguyền không thể tha thứ xuất viện, mà bởi vì biểu hiện xuât sắc của cậu, Merlin kị sĩ đoàn lại lần thứ hai trao tặng cho cậu một cái huân chương Merlin đệ nhị cấp—–trước kia bởi vì cậu cùng Snape có cống hiến trong việc đả bại Voldermort mà đạt được một khối huân chương bậc một mỗi người.
Sau khi Ngu Đạt hết bận, thẳng thắn xin nghỉ phép một thời gian, ngược lại bệnh viện sốt ruột thu lưu cậu là vì những bệnh nhân này, hiện tại phần lớn đều xuất viện, mà bởi vì cậu khổ cực như vậy, liền hào phóng phê chuẩn cho cậu một tháng nghỉ.
Cậu xin kì nghỉ này không phải là vì quá mệt mỏi, cậu phóng thích động viên tâm linh tuy rằng tiêu hao phép thuật, thế nhưng lam điều của cậu lại khôi phục nhanh hơn những phù thủy ở đây rất nhiều. Ngu Đạt hiện tại xin nghỉ hoàn toàn bởi vì phải đi làm một chuyện quan trọng.
Cậu phát hiện tuy rằng đây là thế giới Harry Potter, thế nhưng lịch sử thế giới này vẫn gần như giống như thế giới hiện thực, điều này khiến cho cậu phải đi làm một ít chuyện. Cậu đương nhiên không phải ấm đầu tự dưng muốn xưng bá một ngành nghề nào đó, loại cộng sống đó tuy rằng kích thích, nhưng cậu cảm thấy cuộc sống hiện tại đã rất hạnh phúc rồi, không cần thiết lại phải đi làm trò lung tung.
Cậu đem kim tệ trong game toàn bộ đổi thành bảng Anh, sau đó đem số tiền kiếm được từ cửa hàng do Lynn Bartlett có khả năng quản lý tốt mà ngày càng tăng nhanh cũng đổi, tập hợp lại cũng coi như là một số tiền không nhỏ thời bấy giờ.
Tuy rằng cậu không có tâm tư đi làm đầu tư, thế nhưng có một số chuyện nhất định phải làm đó chính là trở thành cổ đông của công ty Bạo Tuyết. Cho dù lôi kéo Snape chạy đến nước Mỹ sử dụng thần chú đoạt hồn cũng phải khống chế các quan chức cấp cao của công ty, cậu cũng nhất định phải bước một chân vào trong công ty, bằng không về sau cậu thực sự không thể giải thích vì sao bối cảnh game của công ty này lại cùng với thế giới mà cậu miêu tả giống nhau như đúc.
Cuối cùng dưới sự hỗ trợ của nhân sĩ chuyên nghiệp, cậu rốt cuộc làm một cổ đông nhỏ, xem như cùng với công ty sau này sẽ chế tạo ra Ma thú thế giới có quan hệ. Mà có một chuyện lót đáy như vậy, giới phù thủy sẽ không lại đào móc được tin tức gì cả.
Hoàn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.