Khâu Lại Hạnh Phúc

Chương 12:




Trong thâm tôi cứ nghĩ rằng có lẽ người ấy là công an nên suy nghĩ có phần cẩn thận,tôi đã nghĩ rằng người đàn ông đó thật tuyệt vời khi chấp nhận kết hôn với một người mình không yêu vì con của chính mình,tôi đã thấy hình ảnh tôi trong ánh mắt của Nam,tôi đã lấy Huy cũng là vì con…
Nụ cười ngây ngô và sự nhiệt tình của Ngọc đêm hôm đó có lẽ đã có chút nào đó khiến cho Nam thoáng chút suy nghĩ…
Họ chia tay nhau nhà ai người đó về trước khi hôn lễ diễn ra…
Nam rất cẩn thận đến ra mắt nhà gái mà không quên đi cùng mẹ đẻ mình…anh ta nhìn thấy Ngọc ở cửa đã cười nhẹ…
- Anh đưa mẹ anh tới rồi
Mẹ Ngọc đon đả khẽ kéo chiếc ghế mời trà và nước…mọi việc suôn sẻ khi mẹ Nam rất ưng Ngọc,trên đường về bà cứ tấm tắc khen
- Con bé xinh xắn mặt phúc hậu,mẹ rất ưng,thấy trước mắt thì tính nết cũng nhẹ nhàng,con nhà không phải giàu có gì nhưng cũng cơ bản gia giáo,bố lại từng làm công an,cũng trong ngành này cả…
- Vâng cô ấy rất hiền
- Con đừng trách bố con khi hôm nay k tới đây,ông ấy vẫn chưa thật sự đồng ý nên
- Con k cần quá câu nệ đâu mẹ,cứ phiến phiến cho dễ suôn sẻ mọi việc,còn bố có đồng ý hay không thì với con không còn quan trọng…
- Ông ấy sáng nay cũng dậy rất sớm hỏi mẹ mấy giờ đi đấy…
- Con muốn kết hôn càng sớm càng tốt…
- K ngờ cũng có ngày có cô gái khiến con trai mẹ muốn kết hôn…
Nam cười khẽ,anh ta tới bệnh viện thấy con gái đang đọc truyện liền cười tươi
- Đọc gì mà vui vậy con
- Truyện hay lắm bố ạ
- Đọc cũng chú ý nghỉ ngơi,đọc nhiều mỏi mắt cũng mệt đấy…
- Con biết rồi bố đừng lo ạ…
- Thỏ này,bố có chuyện muốn nói với con
- Dạ con nghe đây,con 10 tuổi rồi nên bố cứ nói với con đi con hiểu hết mà…
- Bố sẽ kết hôn
Thỏ đang cười chợt khựng lại,cô bé thay đổi sắc mặt…
- Bố…bố k chờ mẹ hay sao ạ,bố k còn yêu mẹ nữa ạ
- Con đừng nhắc tới mẹ con nữa,cô ta k xứng đáng làm mẹ con
- Mẹ vẫn hay hỏi thăm con mà,bố đừng trách mẹ,mẹ có nỗi khổ tâm riêng …
- Khi bố con mình cần cô ta nhất thì cô ta đã chạy trốn,bỏ mặc bố con mình tự chống chọi với bệnh tật,bỏ mặc bố bế con rong ruổi khắp các nước để chữa bệnh cho con…cô ta chỉ lo cho thân mình mà thôi…
- Bố…bố cho mẹ cơ hội với ạ…
- Muộn rồi con nghỉ đi,bố tới báo cho con biết,con cũng sắp khoẻ lại để có thể tới trường cùng các bạn…con hãy nhớ bố chỉ có thể hạnh phúc khi thấy con khoẻ mạnh…
- Bố,rồi bố sẽ có con với cô gái ấy,bố sẽ k cần con nữa
- Nói linh tinh,bố chỉ có mình con thôi…bố đọc truyện cho con nghe nhé…
Thỏ gật đầu …cô bé ngoan ngoãn nằm xuống để bố đọc truyện,Nam thấy tay con đầy vết lấy ven,anh ta cau mày xót con gái…tay Nam xoa lên tay con chỗ lấy ven,vừa xoa vừa đọc truyện…
Bên ngoài bác sỹ Tuấn và cô trợ lý đang định vào khám thì họ dừng lại
- Bác sỹ,bố bé Thỏ thật tuyệt vời anh nhỉ
- Nó vừa làm bố vừa làm mẹ,chạy chữa cho con đã bao nhiêu năm qua,nhóm máu hiếm này bao nhiêu nghìn người mới có một người nên rất khó…họ bán với giá cao đến mấy thì anh ta cũng mua chỉ có điều k gì là mãi mãi …rồi cũng đến lúc họ sợ việc lấy máu mà bỏ chạy…
Ngọc ngồi bên hiên cạnh cậu em trai,Trung ấp úng ngại với chị gái
- Mai chị lấy chồng rồi,em chỉ mong chị hạnh phúc
- Chị lần này sẽ hạnh phúc,cứ yên tâm học hành và chăm sóc mẹ thay cho chị…
- Chị này,anh rể lần này có vẻ k khéo mồm như Huy,em thấy ít nói nhưng có lẽ bọn khéo mồm mới đáng sợ nhỉ
- Anh Nam là người đàng hoàng lịch sự,anh ấy chị cảm nhận thấy anh ấy rất đơn độc,cứ kiểu thui thủi kiểu gì ấy …
- Ui công an sếp lớn thì vip lắm c ơi,ăn chơi đỉnh chóp luôn ý
- Không,chị thấy anh ấy rất điềm đạm k giống ăn chơi đâu…
- Thế lại thành người khó tính đấy chị ạ…
- Sau này sẽ rõ…chị k nghĩ nhiều đâu vì lần này với chị là báo đáp,báo đáp người như vậy là nên mà…
Tại quán rượu,bạn của Nam tụ tập,họ cùng nhau nâng ly chúc mừng những ngày kết thúc độc thân của Nam…
- Nào chúc cho thằng ô mai xấu cuối lọ hanh phúc nhé,gớm giấu cô dâu như dấu gì ý,chưa ra mắt bạn bè phát nào
- Tao yêu nhanh cưới nhanh nên cũng k có thời gian ra mắt,để sau nhé
- Bọn tao có quà chia tay ngày độc thân của mày đây…
Lần lượt các cô gái chân dài nhìn xinh gái với nét thẩm mỹ na na nhau bước vào,mỗi người một cô,riêng cô gái ngồi cạnh Nam là đẹp nhất,cô ta mặc chiếc áo hở ngực lồ lộ,cặp ngực tròn to nổi bật…thế nhưng Nam chỉ cười nhếch mồm mà k màng đến cô gái bên cạnh…anh ta nâng hết ly này đến ly khác với bạn cho đến khi ngà ngà say,cô gái kia liền khéo léo lấy khăn ướt thấm thấm lên mặt Nam
- Đừng lấy giấy đó thấm lên mặt anh
- Cái này sạch e vừa bóc ra trong gói ạ
- K phải cái gì cứ bóc ra trong gói,bên ngoài hoàn hảo mà bên trong chất lượng tốt đâu em…
Câu nói đó như đá xoáy vào cô gái,cô ta gượng gạo bỏ chiếc khăn ướt đó xuống,Nam cầm ly rượu tu nốt trong khi đám bạn đang nhẩy múa vui vẻ…
- Anh có cần uống nước lạnh mát không để em đi lấy
- Một đêm của em là bao nhiêu?
Nam hỏi thẳng đột ngột quá nên cô gái ấp úng …
- Cái này em là bạn anh Triệu,anh Triệu đưa em tới thôi ạ
- Em cứ nói thẳng đừng ngại
- Tầm 50-100 ạ
- Anh trả em tiền đêm nay e phục vụ thằng bạn anh cho tốt
- Dạ…
- Nhắn số tk cho anh,anh ck cho em …
- Dạ thôi anh Triệu đưa em tới là gặp anh cơ ạ
- Thế em ngủ với nó chưa,chắc chắn rồi,anh lại k thích kiểu chung đụng cho dù em có đẹp như tiên nữ thì trong mắt anh em k dc sạch sẽ…
Anh ta cười nhếch môi cô gái kia cảm thấy ngượng đến tái mặt…
Hôm sau là hôn lễ của Nam và Ngọc…ảnh cưới của cả hai được đặt bên ngoài sảnh,nhà trai thì toàn quan chức nên rất đông,nhà gái làm tầng dưới thì lẻ tẻ vài người họ hàng và bạn bè của Ngọc…họ k ngờ chỉ trong hai năm Ngọc đã kết hôn đến lần thứ hai…
Cô dâu bước lên sảnh chính khi đèn đã tắt,đám thiên thần đi sau hát vang …bên trên bục Nam trong bộ vest trắng lịch lãm đứng nhìn cô dâu tiến tới và mỉm cười…anh ta rạng rỡ bên những bông hoa đang chờ tặng cô dâu…
Mọi người vỗ tay khi Ngọc bước tới gần chỗ Nam…anh ta khẽ đưa tay ra,giây phút nắm lấy tay nhau dưới ánh đèn đó Ngọc cảm giác khác hẳn như khi kết hôn với Huy,cô hồi hộp chứ kp là cảm giác gượng ép…
Khi trao nhẫn mc có trêu chú rể
- Chú rể lúc này có gì nói vs cô dâu k ah,giây phút này rất thiêng liêng đó ạ…
Nam mỉm cười nhìn Ngọc và nói giọng bông đùa…
- Em thương anh chẳng biết bao nhiêu phần,mà nhớ có đôi lần anh thoáng thấy em ân hận…
Bên dưới khán giả bật cười cứ nghĩ Nam nói đùa nhưng thật ra anh ta đang nhìn ánh mắt của Ngọc…còn Ngọc cô cũng vui vẻ đáp lại
- Ta quen nhau lúc tâm hồn đang rối bời,cứ ngỡ đã gặp dc người trăm năm không rời…
Nam nhếch lông mày trước lời đối đáp của cô dâu,ánh mắt anh ta chợt thay đổi sắp lớp kính cận…tay Nam nắm chặt tay Ngọc và quay xuống khách mời bên dưới mỉm cười…
Tại phòng tạm giam,mẹ Huy đến nói với anh ta
- Con Ngọc nó cưới rồi đấy
- Thật à mẹ
- Thật,chú nó gặp mẹ ở siêu thị,chú nó bảo cưới hôm nay…thật k ngờ hoá ra nó bồ bịch lăng nhăng lừa dối con,con mất dậy
- Mẹ điều tra xem nó cưới ai hộ con,lần này mẹ chạy thì chạy con vẫn phải đi 1-2 năm mới êm được…nhưng k sao món nợ này con sẽ tính sổ với con Ngọc cho tới lúc nó chết…
Sau hôn lễ,họ trở về nhà,Ngọc sau khi tẩy trang tắm táp xong cô nằm vật ra giường vì mệt sau một ngày dài…cánh cửa đột nhiên mở ra Ngọc đang nằm áo co lên qua rốn liền vội kéo xuống và giật mình…
- Anh chưa ngủ ạ
- Tôi xong việc rồi giờ đi ngủ thôi
- Ô anh ngủ ở đây ạ…
- Nhà này chỉ có một phòng và một phòng làm việc k lẽ cô muốn tôi ngủ ở bên kia…
- À k vậy tôi xuống dưới nằm
- Cô k phải đi đâu cả
Nam bắt đầu cởi cúc áo,từng cúc một khiến Ngọc bối rối…cô bắt đầu vồ chiếc khăn lau đầu rồi luống cuống
- Tôi xuống ghế sofa cho thoải mái
Nam kéo tay
- Tôi đã nói cô k phải đi đâu cả
Ngọc thấy cúc áo Nam phanh ra cô gượng gạo và lo lắng khi thấy Nam như có ý muốn với cô…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.