Tôi đã từng có vết thương lòng trong quá khứ,chỉ mới 5 tháng trước tôi đã suy sụp khi mất con và có người chồng chơi bời phản bội…thế nhưng ngày người đó xuất hiện cứ như đã là định mệnh,cái ôm của người đó khi cứu tôi ở quán cafe,khi đó tôi đang mang thai…thật k ngờ có ngày tôi lại làm vợ của người ấy,một người đàn ông lịch sự có đôi lúc khó hiểu nhưng đến lúc này anh ta luôn đối xử với tôi rất tốt…chỉ là người ta nói cái gì tốt quá cũng khiến ta khó nghĩ…
Nam đáp chuyến bay xuống Nha Trang,trở về phòng theo sắp xếp của khách sạn…bước vào phòng anh ta thấy có hai chiếc giường liền bảo nhân viên…
- Tôi muốn phòng 1 giường đẹp nhất ở đây,chi phí k tính theo đoàn
- Dạ vâng để tôi báo lại lễ tân sắp xếp…
Họ đưa Nam tới một căn phòng nhìn thẳng ra mặt biển…anh ta kéo mành ra rồi ngồi châm thuốc hút và nhìn về phía biển đêm…tiếng sóng biển buồn đến nao lòng người…
Tiếng gõ cửa phòng
- Sếp ơi em Tuấn,chuẩn bị đến giờ ăn rồi ạ
- Cứ xuống đi anh xuống sau
- Dạ vâng…
Tuấn vừa rời đi thì Thuý đứng ngay ở hành lang,cô ta nói với nhân viên
- Anh ấy đổi phòng ạ
- Dạ vâng đổi sang phòng khác ạ
- Cám ơn chị
Thuý nắm chặt tay rồi lầm bầm “ Hỏng hết kế hoạch rồi,sao lại đổi phòng cơ chứ”…
Trong bữa tiệc của cán bộ công nhân viên,họ ăn buffe…Nam đi xuống trong bộ đồ bằng đũi màu trắng,mái tóc vẫn vuốt gọn gàng,kèm theo chiếc nhẫn và đồng hồ trên tay sáng loáng…gã giám đốc gọi lớn
- Nam sang bên này em…
Nam chỉ gắp mấy món rau và hai con tôm …đặt đĩa lên bàn mọi người ngại khi thấy Nam vì anh ta vốn k thích giao du cũng ít khi nói chuyện với cấp dưới…
- Mọi người dùng bữa đi
- Nam ăn như này thì sức đâu mà phục vụ bà xã em…
- Ai chứ riêng sức dành cho vợ em luôn nạp sẵn …
Gã Phong giám đốc cười lớn
- Đúng k hổ danh tuổi trẻ nhỉ,nay bà xã k đi à em
- Vợ em có việc nên đến muộn một chút
- Tập 2 có khác nên yêu chiều hơn hẳn nhỉ,tập 1 chả bao giờ thấy em đưa đi…
- Càng tập sau càng phải chiều hơn chứ,đàn ông mà càng cô sau càng phải chiều mạnh là khác…
Phong cặp kè với một cô cùng cơ quan,cô ta cũng ngồi cùng bàn,Nam nói vậy khiến cô gái ấy ngại khi Nam nhìn sang cô ta với nụ cười đầy ẩn ý…Thuý khẽ kéo ghế ngồi sát bên cạnh Nam…
- Anh ăn thêm đi ạ
Cô ta gắp thêm đồ sang đĩa của Nam
- Cám ơn em anh ăn đủ k ăn thừa…
Tuấn liền nhanh nhảu nói
- Sếp giờ chắc chỉ thèm cơm của phu nhân nấu thôi…
Nam cười nhẹ
- Vụng nhưng kể ra biết nấu ăn
- Đấy đấy mọi người thấy chưa,nói đến phu nhân là mắt sáng ra…sếp em đấy ạ…
Nam dẫm vào chân Tuấn khiến anh ta mím môi…
- Ăn đi …
Thuý nắm chặt tay…cô ta nói đểu
- Làm vợ mà đến bữa cơm k biết nấu nữa thì có mà chết ạ…
Phong liền nháy mắt vs Thuý
- Thuý hôm nào nấu ăn cho anh sang ăn nhờ,chưa biết hương vị e nấu ra sao
- Anh hâm à,anh có vợ anh nấu chứ làm gì đến lượt em…với cả em chỉ nấu cho người em yêu ăn thôi…
Nam liền quay sang nhìn Thuý
- Em có hay vào bếp không
- Em cũng bận nên ít khi vào bếp,nhà em cũng có giúp việc nên k mấy khi nấu
- Vậy phải nấu nhiều mới có kinh nghiệm chứ phải không?
Nam nói đểu Thuý anh ta cười nhếch mồm rồi đứng dậy…Thuý kéo tay trước mặt mọi người,Nam nhìn xuống tay Thuý
- Em mời anh chén rượu được k ạ,coi như vì lỡ dở chuyện của chúng ta ngày trước,hôm nay kết thúc …
- Anh rất sẵn lòng…
Người nhân viên bê ra một loạt rượu…Thuý đưa cho Nam ly rượu đã chuẩn bị sẵn…
- Em chúc anh hạnh phúc ạ
- Cám ơn em,chuyện gì đã qua thì cho qua nhé…
Nam cạch vào ly của Thuý rồi tu ực hết ly rượu…anh ta cười nhẹ rồi rời đi nhìn đồng hồ và bảo Tuấn…
- Ví anh chú cầm hay anh cầm nhỉ
- Anh cầm đồ anh em đưa hết rồi mà
- Ừ anh về trước
- K đi hát à anh
- Không,anh ra sân bay đón Ngọc
- À vâng anh đi cẩn thận ạ…
Phong nhìn Thuý rồi lại gần nói khẽ
- Hắn thậm chí còn k thèm nhìn em lấy một lần,em còn ở đó mà yêu mà thương…người ta đi đón vợ rồi kìa…
- Anh lại k hiểu chuyện rồi,sau này khi thấy em và anh ấy bên nhau anh chớ có ngạc nhiên,ai rồi cũng sẽ thay đổi thôi…
- Anh chờ,anh chờ ngày đó,đêm nay rảnh anh sang với em nhé
- Đừng mơ…
Ngọc xuống sân bay,cô nhận được tin nhắn của Nam
“ Ở đó tôi đến đón”…
Ngọc liền mỉm cười gọi lại
- Alo tôi đến nơi rồi
- Ừ chờ ở ý…tôi cpi ra rồi…
Nam mở cửa phòng anh ta cảm thấy khó chịu,người bứt rứt…lao vào nhà tắm rửa mặt anh ta lắc đầu thấy có vẻ choáng váng…bản thân cảm thấy bứt rứt …
Lao ra giường anh ta nằm vật vã đầu ướt sũng thở hổn hển…
Thuý bước tới hành lang,cô ta tiến vào phòng Nam,nhân viên ở đây đưa cho cô ta khoá thẻ phòng của Nam…ấn mã thẻ cửa mở cô ta đang định vào thì gặp mấy cô bạn cùng phòng…
- Ơ Thuý đứng đấy làm gì đấy
- À định hỏi sếp chuyện này
- Hỏi gì cái giờ này,ra hát đi k phải trốn
- Tao ra luôn đây
Một cô gái tới tóm tay Thuý đi,cô ta tiếc khi thấy cánh cửa đã được mở hé…
Ngọc ngồi chờ mãi k thấy Nam gọi cũng k nghe nên cô tự bắt xe về khách sạn…tới sảnh lễ tân cô đưa chứng minh thư
- Tôi là vợ của anh Vũ Hoài Nam,anh ấy ở phòng nào ạ,tôi có gọi nhưng a ấy k nghe máy
- À dạ vâng phòng 809 ạ,chắc là đoàn bên mình đang đi hát nên k nghe được điện thoại
- Đi hát ạ…
Ngọc lầm bầm,cô vừa kéo vali vừa nói …
“ Thế mà bảo đón mình,k tin được,thà nói ngay từ đầu đây bom mình”
Tới phòng cô thấy cửa mở sẵn liền đi vào,cửa sập lại Ngọc giật mình…cô ấn bật đèn…thấy Nam đang nằm trên giường chùm kín chăn
- Anh k đón thì anh nghe máy bảo tự về,anh đùa với tôi đấy à…làm tôi chờ bao lâu anh biết không,bụng thì đói…
- Cô đi ăn đi…đi luôn đi
Nam nói từ trong chăn vọng ra…anh ta giọng có vẻ run
- Anh sao thế ốm hay say vậy…
Ngọc đi tới gần
- Đừng đến gần tôi đang có chút chuyện thế nên đêm nay cô tạm thời thuê một phòng khác ngủ
- Ô sao thế,à chắc đi biển phải có mùi gái biển nhỉ,tôi hiểu rồi…
Nam bỏ chăn ra rồi kéo tay Ngọc nằm đè ra giường…
- Cô thì hiểu cái quái gì…
Ngọc lúc này thấy Nam đầu ướt sũng,anh ta k mặc gì trên người và đang nằm đè lên cô…ánh mắt của anh ta lúc này khiến Ngọc sợ
- Tôi đi ăn…đi ăn đây
Nam giữ chặt tay
- Muộn rồi
Câu nói đó khiến cho Ngọc rùng mình run lên vì sợ…điều mà đáng lo ngại nhất chính là quan hệ nam nữ,một khi đã thuộc về nhau thì ranh giới của cả hai sẽ bị gỡ bỏ…