Khi Nam Tiêu Tương Gặp Phải Nữ Tấn Giang

Chương 111:




Chuyện buồn bực nhất với nữ phụ là chuyện gì? Đó chính là ngươi rõ ràng là oan uổng, là thật sự bị đẩy xuống ao, nhưng hết lần này tới lần khác người trong cả thiên hạ cho rằng ngươi chính là cố ý! Ngươi chính là cố ý hãm hại vương phi vừa vô tội vừa đáng thương của chúng ta! Vương phi của chúng ta hiền huệ thiện lương như vậy làm sao có thể ghen tỵ với một người không xinh đẹp bằng nàng, còn là một nữ tử bình dân không biết xuất hiện từ nơi nào.
Hơn nữa, người trong vương phủ tiết lộ, trước đây vương gia căn bản hoàn toàn không để ý tới nàng, nhìn cũng chưa từng nhìn nàng một cái. Chính là mấy ngày trước Vương Gia đột nhiên bị ám sát bị thương nàng ba ba chạy lên trước phục vụ, đúng lúc Vương Gia mất trí nhớ, nàng mới có cơ hội thượng vị.
Nàng căn bản là một nữ tử rắn rết tâm cơ thâm trầm âm hiểm xảo trá!
Nói nàng là một nữ tử bình dân còn dễ nghe, đám bác gái đặc biệt tức giận đều trực tiếp gọi nữ nhân được Vương phi cứu trở về, xoay người liền bò lên giường của Vương Gia là điếm! Nữ tử đàng hoàng nào có thể làm ra loại chuyện này? Biết rõ Vương phi trải qua đau khổ cỡ nào, cứu nàng trở về không giúp một tay còn chưa tính, xoay người còn đâm vương phi một đao.
Đừng nói nàng không phải cố ý, là bị Vương Gia ép, chẳng lẽ làm trắc phi còn có thể ép?
Phát triển như vậy, thật khiến người ta thích nghe ngóng, cũng đủ nhìn ra công phu trước đây của ta không uổng phí. Hình tượng thiện lương của ta đã sớm xâm nhập lòng người, hình tượng của ta trong lòng dân chúng tuyệt đối sẽ không làm chuyện xấu, đặc biệt là khi đang đối mặt với nữ phụ.
Dân chúng đều nói, vương phi đó là thiện lương, nhưng thiện lương cũng không phải là trời sanh không có tâm nhãn là một kẻ ngu ngốc. Cho dù nàng thật sự ghen tỵ với trắc phi, chẳng lẽ còn đặc biệt hẹn người đến nơi đó, lại cố ý đẩy người xuống để cho mọi người đều biết chuyện là nàng làm sao? Hơn nữa, nha hoàn hầu hạ trắc phi trong vương phủ len lén tiết lộ, mấy ngày đó vương phi bị thương căn bản không gặp nàng, nàng liền mỗi ngày nghĩ biện pháp hỏi thăm vương phi lúc nào thì ra cửa, sẽ đi nơi nào, thời điểm hỏi thăm được vương phi ra khỏi phòng hóng mát, là trắc phi tự mình vội vàng tiến đã ngã xuống.
Còn có một việc đúng dịp hơn! Trắc phi mới vừa ngã xuống, Vương Gia liền xuất hiện, các ngươi nói có khéo hay không?
Trùng hợp bỗng nhiên để lộ ra, trà quán các nơi đều náo nhiệt, mỗi một người dân hận không được hóa thân thành đại trinh thám, bày tỏ hãm hại người đã rõ ràng như vậy, coi như muốn không người biết cũng khó! Như vậy có thể thấy được, trắc phi này là một nữ nhân tâm cơ rất nặng!
Lúc trước Vương phi bắt gặp chuyện tằng tịu của trắc phi cùng Vương Gia dưới ban ngày ban mặt trước mặt mọi người, vương phi nhìn không được nói bọn họ, lại bị Vương Gia đánh trọng thương. Nghe nói ngày đó quả thực là máu chảy thành sông, nha hoàn hầu hạ vương phi cơ hồ mọi người đều khóc thành lệ nhân.
Nhưng vương phi rõ ràng đã thảm như vậy, trắc phi lại vẫn phát rồ như thế, vương phi vừa mới có thể xuống giường đi lại sẽ tới hãm hại nàng! Là nhìn vương phi còn chưa bị Vương Gia đánh chết, nàng không lên ngồi ghế vương phi được cho nên không cam lòng sao?! Thật là phát rồ súc sinh cũng không bằng! Nàng và Vương Gia thật là một đôi cẩu nam nữ cực kỳ xứng đôi!
Dân chúng nhất trí đối ngoại, đem vương phi khen thành các loại tốt, cơ hồ có chút thần hóa rồi, mà Vương Gia cùng trắc phi liền bị giẫm vào trong hầm cầu, đến mức trong miệng nói ra tên của bọn họ đều có chút ghê tởm. Nhưng theo những tin đồn đại trong vương phủ truyền ra, một số người lại không nhịn được mà nói.
Một lát lại truyền ra, cái gì vương phi lại đẩy trắc phi mới vừa rơi xuống nước đang bị bệnh ngã trên mặt đất khiến trắc phi ngã vỡ đầu chảy máu? Quả thực là nói hưu nói vượn!
Một lát lại truyền ra, cái gì? Vương phi thế nhưng ngăn trước mặt Vương Gia ép trắc phi uống độc dược! Chuyện như vậy làm sao có thể! Muốn thay trắc phi tẩy trắng sao, quả thật quá ngây thơ rồi!
Một lát lại truyền ra trắc phi không cẩn thận chống đối vương phi, bị đành vài đại bản, nhờ có Vương Gia phát hiện cứu người, còn đánh vương phi vài bạt tay! Cái gì?! Quả thật thiên lý bất dung! Vương Gia rốt cuộc lại ái thiếp diệt thê quả thật không thể nhẫn nhịn! Quá cặn bã! Nên chặt đầu!
Trong các loại lời đồn đại, ta cùng Lục Trúc quả thật mừng rỡ muốn lăn lộn trên giường.
Trước đó vài ngày cố gắng diễn trò như vậy, không phải là vì hôm nay, không oan uổng cũng muốn làm nghẹn chết hai người kia, ha ha, quả thật không thể thoải mái hơn! Ta chính là Thánh mẫu trên đời, ta chính là Bạch Liên hoa tuyệt thế, quả thật không thể càng trắng hơn!
Nghe xong lời từ bên ngoài truyền tới, ta chỉnh sửa y phục một chút, đặc biệt dùng cái ly Hoàng đế ban thưởng giả bộ làm thuốc, nội dung chính đi cho trắc phi khả ái uống một chút.
Lúc trước trắc phi bị ta chỉnh thảm bệnh lệch qua trên giường, nhưng dưới loại trạng thái này nàng còn muốn thật sự hãm hại ta một lần nữa, đại khái cảm thấy vô cùng không cam lòng, kết quả lại bị ta một tát ngã trên đất cũng không bò dậy nổi, không chỉ như thế, vẫn chưa có người nào tin tưởng nàng mới là người bị khi dễ, chuyện này nàng cố ý truyền ra ngoài, kết quả lại bị bên ngoài nói thành nàng đang cố ý bôi đen Vương phi!
Trắc phi biết chuyện này, bệnh càng nghiêm trọng hơn, một bộ muốn đi gặp thượng đế.
Mặc dù hôm đó Vương Gia cũng bị ta không cẩn thận đẩy xuống ao, nhưng thân thể hắn rốt cuộc tốt, không xảy ra chuyện gì. Sau, ta lại cố ý cầu xin thị vệ thiếp thân bên cạnh Vương Gia giúp một tay, tỏ vẻ ta vẫn không hề từ bỏ Vương Gia, muốn cho Vương Gia tìm về những ký ức của chúng ta, vì vậy người thị vệ kia liền len lén gạt trắc phi nói chuyện lúc trước cho Vương Gia.
Chuyện hắn nói bao gồm chúng ta khống giống như những gì bên ngoài truyền, Vương Gia cùng vương phi đúng là yêu nhau, trước đó có ký ức vô cùng tốt đẹp. Trở lại, trắc phi là nữ cô nhi vương phi cứu về từ bên ngoài, lúc trước nữ cô nhi này nói rằng nàng bị người bắt tới, cũng không phải thật sự muốn bán mình, vương phi thấy nàng đáng thương liền mua nàng vào bên trong phủ.
Sau đó, vương phi muốn đưa nàng đi, nhưng nữ cô nhi này lại không chịu đi, nói muốn xem phong cảnh trong kinh thành một chút, kết quả nàng một lưu, liền lưu đến tận hiện tại.
Biết những việc này, Vương Gia đặc biệt đi thăm dò người buôn người nọ, Sẹo ca vai trò bọn buôn người nói.
"A, cô nương kia sao, nàng tuổi lớn như vậy, chúng ta vốn không muốn nàng, nhưng nàng nói nàng dáng dấp đẹp như vậy, nhất định sẽ bán được giá tốt. Lúc ấy chúng ta còn thương lượng xong, nếu bán tới nơi nàng không hài lòng, chúng ta sẽ trộm nàng ra, chuyển sang nơi khác tiếp tục bán, kế hoạch này vẫn là nàng đặc biệt nói cho chúng ta biết, thật là quá thông minh!"
Một minhg Sẹo ca nói như vậy dĩ nhiên không ai tin, nhưng hơn vài người cũng nói như vậy, lời nói láo này cũng liền biến thành sự thật.
Vương Gia tra tới tra lui, cũng không tra được thân phận thực sự của trắc phi hắn, hỏi nàng, nàng cũng chỉ biết nói mình là nữ cô nhi thôn xóm, không cha không mẹ, bởi vì duyên xảo hợp mới được vương phi mua về.
Nhưng căn cứ theo bọn buôn người tiết lộ, thời điểm ngày đó chính thức bán nàng có mấy má mì nâng giá lên, còn có mấy lão già ra giá cũng rất cao, vốn là muốn làm thịt mấy con dê béo, ai biết vương phi lại đột nhiên xuất hiện.
Vương phi thiện tâm không ai không biết không có người không hiểu, càng thêm xinh đẹp khiến cho người ta vừa thấy liền không thể hô hấp, ở chỗ này không có ai không biết vương phi. Sau khi nhìn thấy nàng tới, trắc phi không biết tại sao đột nhiên khóc lên, thấy nàng đáng thương sắp bị bán đi vương phi liền mang về vương phủ.
Vương gia trải qua điều tra như vậy, bên này trắc phi lo lắng hảo tâm, cố ý trăm phương ngàn kế để tới gần hắn! Còn cố ý để cho hắn cảm thấy quan hệ của hắn và vương phi không tốt, nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, hắn và nữ phụ chỉ là biết mấy ngày, làm sao sẽ đột nhiên yêu sâu đậm như vậy?
Thị vệ thiếp thân của Vương Gia không nhịn được nói cho hắn biết, thì ra hắn không mất đi trí nhớ, không biết vì sao sao sau mấy ngày được trắc phi chăm sắc, lại đột nhiên mất trí nhớ, hơn nữa còn hỏa tốc yêu trắc phi, chuyện này bản thân liền vô cùng kỳ hoặc.
Chỉ có một người thị vệ nói như vậy Vương Gia nhất định sẽ nghi ngờ có phải ta mua người bên cạnh hắn hay không, nhưng hắn lại tra ám vệ, vài người bí mật cũng nói như vậy, vậy thì 100% chứng minh thật sự là trắc phi có vấn đề! Có lúc chứng cớ đặt ở trước mắt, cho dù hắn muốn không tin tưởng cũng không thể được.
Vì vậy, gần đây hắn có chút lạnh mạc trắc phi, ánh mắt nhìn ta vô cùng cổ quái.
Ta còn đặc biệt để cho người ta tiết lộ, thì ra năng lực X của hắn không có vấn đề, nhưng cùng trắc phi làm thế nào cũng làm không được. Đây là vì cái gì? Dĩ nhiên là trong lòng hắn, tiềm thức cho rằng nữ nhân mình ôm trong ngực không đúng, không phải người hắn chân chính yêu.
Vương Gia vốn rất đa nghi, dù là người yêu cùng hoài nghi không lầm, nguyên nữ chủ đã từng ăn qua khổ như vậy, huống chi hiện tại, cổ của trắc phi mới hạ thời gian ngắn thế này, cho dù có yêu cũng không sâu sắc.
Khi hắn thành công nghi ngờ, ta đặc biệt xuất hiện để cho hắn bắt được mấy lần ta hại nữ phụ, đầu tiên Vương Gia còn giáo huấn ta, nhưng hắn còn chưa động thủ ta liền trong nháy mắt tuyệt vọng đến không được, dùng ánh mắt tràn đầy tình yêu cùng hận ý rối rắm nhìn hắn một chút, cũng không tức giận với hắn, chính là không tiếng động rơi lệ, đợi đến lần sau ta khi dễ nữ phụ, Vương Gia bắt đầu tin tưởng ta bị oan uổng.
Mà người chân chính bị oan uổng chỉ có thể cắn chăn núp ở trong chăn nôn ra máu.
Sẹo ca là đồng bọn cùng trợ thủ tuyệt hảo của ta, giữ chức tai mắt chỗ nào cũng có của ta, đem chuyện nữ phụ cùng vương gia làm gì đều nói cho ta biết, thuận tiện thỉnh thoảng còn ngụy trang thành nha hoàn vương phủ lan truyền lời đồn, quả thật vạn năng rồi!
Chính bởi vì có hắn, ta mới có thể chuyện gì cũng biết.
Mà bây giờ, trong tay ta cầm dược liệu, cũng là thuận tiện lấy từ chỗ nữ phụ.
Nữ phụ dĩ nhiên không thể hạ dược trên người ta, hơn nữa dược hiệu cũng không mạnh, nàng là dùng để hạ trên người mình để hãm hại ta, tuy nhiên bị Sẹo ca thuận tay lấy đi, để cho ta quang minh chính đại rót vào trong miệng nàng.
Không phải là muốn hãm hại ta hạ dược nàng sao? Hơn nữa còn là thừa dịp nàng bị bệnh? Ta liền thuận ý của nàng.
Vẻ mặt ta lo lắng, mang theo trợ thủ đắc lực ngoài sáng Lục Trúc, lắc eo nhỏ, nhẹ nhàng mang thuốc theo, bưng đến cho nữ phụ cô nương.
Mặc dù hai chúng ta là nữ tử yếu đuối, nhưng thời điểm làm chuyện chúng ta luôn tương đối nhanh, rất nhanh chúng ta liền đi tới ngoài phòng nữ phụ.
Bên ngoài hai nha hoàn coi chừng, ta đặt thuốc trong tay Lục Trúc, nhẹ nhàng cong cong khóe miệng.
"Thân thể của nàng đã hoàn hảo?" Trong mắt ta mang theo lo lắng hỏi.
Nha hoàn kia không chút nào phòng bị ta, cũng không có thành công bị trắc phi xúi giục.
Họ không giống nữ phụ, bên ngoài truyền thành cái dạng gì họ nhất thanh nhị sở, họ cũng không muốn vừa ra khỏi cửa liền bị dân chúng nhổ nước miếng. Hơn nữa họ vốn chính là người của vương phủ, dĩ nhiên không thể nào co bao nhiêu trung thành với nữ phụ.
Hai nha hoàn hướng tới ta hành lễ: "Hồi vương phi, trắc phi nương nương hôm nay khí sắc cũng không tệ lắm, hôm nay đã có thể đứng dậy."
"Là thế sao?" Ta ra vẻ vui mừng: "Thật sự là quá tốt. . . . . . Đây là thuốc dưỡng sinh phụ hoàng đặc biệt ban thưởng cho ta, ta đặc biệt mang . . . . . ." Nói tới chỗ này, ta không nhịn được dừng lại: "Ta dường như không tiện lắm, không bằng các ngươi thay ta đưa đi."
Hai nha hoàn là người tinh khôn, thấy ta biểu hiện như vậy mặc dù biết thuốc không thể nào có vấn đề, nhưng làm không tốt nữ phụ lại làm ra chuyện gì, sợ rước họa vào thân anh mắt hai người lóe lóe vội vàng cáo lỗi, nói vật trân quý như thế vẫn là ta đưa tốt hơn.
Các nàng là người tinh khôn, chẳng lẽ ta là người bình thường sao?
Nhìn các nàng nháy mắt một cái, ta biết ngay hai người này đang suy nghĩ cái gì.
Thấy vậy, ta sầu khổ nghiêm mặt suy nghĩ một chút, vẫn bởi vì "thiên tính thiện lương" đi vào đưa thuốc đi. Sau khi tiến vào, ta phát hiện bộ dạng nữ phụ bệnh tật hết sức đáng thương, nhất thời mềm lòng liền hỏi nha hoàn bên cạnh xem Vương Gia có tới xem qua nàng hay không.
Nha hoàn kia đáp Vương Gia đã chừng mấy ngày chưa đến đây, ta lập tức sai nha hoàn đi tìm Vương Gia, ngửi trong phòng có mùi không tính là tốt, ta lại sai người đi mở cửa sổ, đổi chăn có mùi thuốc nồng đậm cho trăc phi. Bọn nha hoàn bị ta sai tới sai lui, rất nhanh sẽ chỉ còn lại hai tiểu nha hoàn hầu ở đâu.
Ta thấy vậy nụ cười lập tức trở nên lạnh lẽo, chỉ điểm hai tiểu nha hoàn bên cạnh: "Cậy miệng của nàng ra cho ta, đổ vào!"
Sau đó, nữ phụ vốn phải được hảo hảo hầu hạ bị dọa đến từ trên giường lăn xuống, khiếp sợ nhìn ta, vẻ mặt viết: kịch bản này không đúng.
Xem đi, biến sắc mặt từ thiện lương đến ác độc là kỹ năng căn bản của nữ phụ, điểm này đều không thể nào giả mạo được?
Cho nữ phụ đi con đường của nữ chính, không ai bị thương không sao, quá hung tàn không sao!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.