Khi Rừng Cam Nở Rộ

Chương 103: Không cần thiết




“Đúng vậy.” Dì Giang gật đầu: “Phân loại như vậy thì ai cũng muốn mua trái lớn, còn trái nhỏ bán cho ai?"
Thái độ của những người khác đều giống nhau.
"Đúng vậy, việc nhiều lắm, không làm xuể đâu."
"Đúng vậy, tự nhiên lại bày ra thêm việc."
“Bán như cũ có gì không tốt đâu?”
"Cháu cũng nói doanh số của chúng ta đang rất tốt, vậy thì cần gì phải làm khác đi, dù sao vẫn bán được hàng mà."
Mọi người đang thảo luận sôi nổi, đến khi họ nói gần xong thì cô mới chậm rãi nói.
“Tôi thực sự không lo lắng cho đợt cam này, nhưng mọi người có biết ở tỉnh Giang có bao nhiêu thôn huyện trồng cam rốn không?"
Nhiễm Anh nói xong, lôi thông tin đã thu thập được, đọc rõ ràng.
“Tính đến năm nay, diện tích trồng cam rốn ở tỉnh Giang vượt 1,5 triệu ha, sản lượng hàng năm đạt 1,2 triệu tấn. Hơn 250.000 nông hộ trồng cam rốn”.
Nhiễm Anh đặt thông tin xuống, bình tĩnh nói: "Đây là số liệu chính thức. Tôi tin rằng số liệu thực tế còn hơn thế này rất nhiều".
“Bây giờ chúng ta đang làm rất tốt, nhưng đó là vì năm nay chúng ta có sự hỗ trợ của chính phủ, những huyện khác trồng còn sớm hơn chúng ta, sản lượng nhiều hơn ta, trong tương lai, chúng ta lấy gì để cạnh tranh với họ?"
"Khi nhiều nhà cung cấp tham gia thị trường, thì chúng ta cần phải nâng cấp dịch vụ, phải tạo ra lợi thế cạnh tranh thì mới có thể đứng vững."
"Ví dụ: nếu tôi bỏ ra cùng một số tiền để mua cùng một sản phẩm, tôi sẽ chọn sản phẩm có hiệu suất cao hơn và dịch vụ tốt hơn, đây là một sự thật rất đơn giản. Khách hàng ngày nay đòi hỏi rất cao, họ có nhiều lựa chọn mà không quan tâm đ ến giá cả."
“Phân loại cam mang lại rất nhiều ưu điểm, chúng ta khởi động dịch vụ này không chỉ vì bán được cam năm nay mà còn giúp kéo khách hàng cho những năm sau nữa."
Nhiễm Anh không thuyết phục, cô chỉ trình bày số liệu dưới lăng kính khách hàng.
Sau khi nghe xong, Tiêu Khắc Gian lên tiếng: Điều A Anh nói rất có lý. Vì lợi ích kinh doanh lâu dài sau này, chúng ta phải tiến hành việc phân loại này."
“Không phải tất cả những gì tôi nói đều có lý. Nhưng chúng tôi chưa bao giờ tiếp xúc với ngành này trước đây, chỉ đang dò dẫm từng bước trên thị trường. Vì vậy, chúng ta có thể thử cách này trước. Nếu nó hiệu quả và nếu phản hồi của khách hàng tốt, chúng ta có thể tiếp tục duy trì."
Nhiễm Anh mỉm cười: “Mọi việc chúng ta làm chỉ để cam rốn bán ra được nhiều hơn."
“Nếu đã vậy, cứ làm theo cháu nói đi.”
Tiêu Khắc Gian đã lên tiếng, dì Chu cũng không có gì phản đối: “Chỉ cần A Anh đã bảo đảm, chúng ta cứ làm theo lời cô ấy."
"Nhưng phân loại thế nào, tôi nhìn chúng đều có kích cỡ giống nhau."
"Chúng có nhiều điểm khác biệt đấy, tôi đã viết ra quy chuẩn ở đây rồi."
Nhiễm Anh lấy gia một xấp giấy, phát cho mọi người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.