Mặc dù lúc đó hai người rất quyết đoán chạy đi vận chuyển lương thực, thế nhưng siêu thị dù gần đi nữa thì trên đường cũng rất nguy hiểm. Vậy nên đến tối hai người cũng mới chỉ di chuyển được một phần ba chỗ lương thực có ở siêu thị. Khoảng 100 kg thực phẩm sống chín, đông lạnh, đồ hộp các thứ, còn những thứ khác, đành từ bỏ vậy.
Buổi tối hai người không dám mở đèn, cũng cẩn thận không tạo ra tiếng động gì lớn. Một đêm trải qua trong sự lo lắng và đề phòng. Hôm qua, vì sợ đám người kia phát hiện nơi này còn có người nên hai người còn cố ý dụ thêm zombie từ bên ngoài vào. Còn zombie bị giết và lấy tinh thạnh thì bị phân hủy rất nhanh, chỉ khoảng nửa ngày là đã khô quắt lại rồi vỡ tan thành mảnh vụn rồi, nên không cần lo lắng để lại dấu vết.
Đúng như dự đoán, sáng sớm ngày hôm sau hai người lại nghe thấy tiếng súng cùng với tiếng động cơ ô tô chạy lại gần. Đám người kia cũng không xông vào các nhà bình thường, mà là đi xung quanh xem xét gì đó. Một lúc sau, lại có thêm hai cái xe chạy qua.
Chung Sử Huyền cẩn thận kéo theo em trai chạy lên sân thượng theo dõi mấy người kia. Quả nhiên, đám người kia đã phát hiện ra siêu thị gần nhà hai người. Hai người nhìn đám người kia chuyển từng thùng từng thùng đồ lên xe tải vân chuyển, trong lòng vô cùng không nỡ, thế nhưng cũng chỉ có thể nhìn bọn họ chuyển đồ đi.
Đám người kia dọn dẹp xong siêu thị thì cũng không đi thám thính xung quanh nữa, mà chạy về khách sạn luôn. Sau đó, ba ngày tiếp theo bọn họ cũng không ra khỏi khách sạn nữa. Có điều, cũng bởi vâỵ, tam quan của anh em hai người cũng được đổi mới.
Đám người khỏe mạnh kia thực sự rất ghê tởm, sở thích cũng biến thái không chịu được. Bọn họ để những người phụ nữ có chút tư sắc trần truồng đứng ở trước cửa lớn của khách sạn, lại để một đám trẻ con đứng ở vòng ngoài cùng, rồi nổ súng gọi zombie tới.
Mỗi người phụ nữ được cứu một người, nhưng nếu cứu, thì phải thay bản thân vào. Cứ đứng như vậy khoảng 30 phút mới kết thúc, nhưng một ngày phải đến mấy lần như thế. Có khi có người bị cắn nhưng cũng có lúc lại không hao hụt một ai.
Bản thân và lương tâm, tự nhiên là bản thân quan trọng hơn. Thế nhưng vẫn có vài trường hợp cá biệt, trong đó có một cặp có lẽ là chị em khiến hai người rất để ý. Lần nào người chị gái kia cũng đổi cho đứa em vào. Đứa nhóc kia chỉ khoảng sáu bảy tuổi, người chị thì có lẽ đang cấp ba.
Mặc dù còn nhỏ, nhưng cậu bé không khóc nháo, còn biết tìm chỗ trốn không gây phiền phức cho ai. Còn người chị gái cũng không phải dạng vừa, mặc dù bởi vì ăn không đủ mà gầy gò thế nhưng than thể nhanh nhẹn vô cùng, lần nào cũng toàn thân rút lui, có vẻ rất có bản lĩnh.
Đến ngày thứ tư, đám người kia có vẻ định rời đi rồi, tất cả đều bắt đầu thu dọn đồ đạc. Hai anh em Chung Sử Huyền đều thở phào một hơi. Mặc dù đám người kia thực sự rất ghê tởm, hơn nữa còn lấy hết đồ trong siêu thị gần nhà họ.
Thế nhưng hai người thực sự không dám làm gì cũng không thể làm gì đám người kia. Cuối cùng cũng chỉ hi vọng đám người kia nhanh nhanh đi chỗ khác, không ở đây gây ảnh hưởng hai người nữa.
Nhưng cả hai không nghĩ tới, đã đến lúc này rồi mà còn xảy ra chuyện. Có lẽ là do mấy ngày nay đám người kia thực sự quá ngông cuồng, cứ xả súng liên tục, điều này khiến zombie xung quanh khu vực này đều chạy hết lại đây, tạo thành một làn sóng zombie cỡ nhỏ.
Đám người khoẻ mạnh thấy vậy thì trực tiếp leo lên xe, vừa bắn zombie vừa tìm đường thoát ra ngoài. Lúc này, hai người mới phát hiện, hầu hết đám có súng khoẻ mạnh kia đều có dị năng, lúc này dùng ra, thực sự là rực rỡ muôn màu.
Thế nhưng làn sóng zombie dù nhỏ cũng phải mấy trăm con gộp lại. Đám người kia thực sự không địch lại, vậy là đám cầm thú đó quyết định dùng những người yếu thế kia làm mồi nhử.
Bọn chúng đẩy ra gần mười người làm mồi, đợi zombie bao vây mấy người kia thì xả súng liên tục vào bọn họ. Sau đó thì lái xe chạy mất. Chung Sử Huyền im lặng nhìn vào trung tâm của đám zombie kia, chỗ những người bị bỏ lại. Tận thế, mạng người còn không bằng cỏ rác. Khẽ thở dài một hơi, lại hơi chút mặc niệm cho mấy người kia. Thế nhưng, vào lúc, hai anh em chuẩn bị ôm ống nhòm xuống nhà thì lại phát hiện có mấy người thoát ra từ trong đám zombie kia.
Sau đó một đường chạy trốn không ngừng trực tiếp chạy đến trước cửa nhà họ. Mà lúc này, hai anh em Chung Sử Huyền cũng đã đứng trước cửa nhà.
Bên ngoài không ngừng truyền đến tiếng cầu xin kêu cứu, hai anh em nhìn nhau một lúc, cuối cùng vẫn quyết định mở cửa cứu bọn họ. Rốt cuộc, hai người vẫn còn chưa lạnh lùng được đến mức đó. Nếu có thể cứu được, hai người cũng sẽ cứu.