Đến lúc hết giờ nghỉ trưa trong túi nhỏ của Sử Nhã đã có thêm gần 150 viên tinh thạch thường và gần 20 viên tinh thạch có màu sắc.
Bởi vì nhóm của Sử Nhã đều có dị năng, bình thường đều cần đến tinh thạch, vậy nên tinh thạch không nằm trong vật tư được chia.
Ai giết zombie thì người đó sẽ được tinh thạch của zombie đó. Khu biệt thự mà bọn họ đang ở thực sự rất vắng vẻ. Tất nhiên, như vậy cũng rất tốt, vắng vẻ một chút thì cũng an toàn hơn rất nhiều.
Có điều cũng bởi vì vắng vẻ mà zombie ở chỗ bọn họ rất ít, vậy nên tinh thạch mà bình thường bọn họ thu được cũng không nhiều. Đừng nói đến dư ra để dành, bình thường tinh thạch để hấp thu thôi cũng không đủ.
Sử Nhã cũng rất ít khi được no bụng, vậy nên lần này ra ngoài thu hoạch được nhiều tinh thạch thể này cô cảm thấy rất vui vẻ. Tinh thạch lầm này kiếm được so với mấy lần tìm kiếm khác nhiều hơn nhiều.
Sử Nhã hí hửng quay lại sân thượng mà mọi người đang tụ tập. Lúc này, Minh tỷ cùng với lão Hứa đang thương lượng tìm thêm một chiếc xe tải để chở đồ.
Mặc dù mới chỉ càn quét có 6 cửa hàng thôi nhưng số vật tư hữu dụng mà bọn họ tìm được đã rất nhiều rồi. Nếu cứ như vậy thì xe mini bus mà bọn họ đang dùng sẽ không còn đủ chỗ nữa.
Mà đáng mừng là lúc trước Dương Lan có để ý thấy gần cổng chợ hải sản có đậu mấy chiếc xe tải nhỏ chuyên chở hải sản, chỉ không biết mấy cái xe đó còn chạy được không.
Cuối cùng mấy người quyết định trước tiên quay lại kiểm tra xem còn có cái xe tải nào chạy được không. Nếu còn, vậy bọn họ sẽ vào càn quét thêm mấy cửa hàng nữa rồi về, còn nếu không, vậy chỉ có thể đi hai chuyến vận chuyển đồ về thôi.
Thương lượng xong xuôi, mọi người lại vây quanh Sử Nhã, bước vào trong kết giới, rồi từ từ di chuyển ra cổng chợ. Tiếp đó, chính là thời gian lão Hứa thể hiện tài năng.
Trong 8 cái xe tải đang đậu gần đó, chỉ có 3 cái là còn nổ máy bình thường, nhưng 1 cái trong số đó lại không còn nhiều xăng lắm. Cuối cùng, lão Hứa chọn chọn cái nhìn mới nhất.
Tiếp theo, mọi người lục tục rút hết xăng của đám xe không cần đến kia. Tận thế đến, xăng dầu trở thành một loại vật tư vô cùng quý giá, chỗ nào cũng cần đến, thế nhưng càng dùng càng ít, càng về sau càng quý giá.
Có lẽ là do mấy xe này hầu hết là để chở hải sản vào sáng sớm, vậy nên đám xe này đều đã được đổ đầy xăng từ tối hôm trước. Vậy nên số lượng xăng mà bọn họ thu được rất khả quan, phải gần 400 lít xăng.
Thu thập xong mấy thùng xăng, mọi người lại hợp lực nhét hết thùng xăng vào vào sau xe tải. Tiếp đó, bọn họ lại quay lại thu gom vật tư trong mấy cửa hàng khác trong chợ.
Lần này bọn họ chỉ lục xoát thêm 3 cửa hàng nữa rồi dừng. Nếu cứ tiếp tục lục xoát thêm nữa, thì có lẽ bọn họ sẽ khokng thể kịp về nhà trước trời tối.
Ban đêm chính là thiên đường của zombie, buổi tối mà dừng lại nghỉ ngơi ở nơi xa lạ thực sự rất nguy hiểm. Vậy nên bọn họ thà rằng lấy ít đồ một chút cũng không muốn nghỉ ngơi bên ngoài vào ban đêm.
Sau đó mọi người quay trở lại nơi để xe mini bus, ngồi vào chỗ, lần này đến lượt Minh tỷ cầm lái, lão Hứa thì ngồi đằng sau. Đến gần cổng chợ, mini bus dừng lại, lão Hứa cũng chạy sang bên kia, ngồi lên, bật máy, điều khiển xe tải đã được chọn từ trước.
Tiếp theo đó, lại tới lượt Sử Nhã thể hiện. Lần này, cô mở rộng kết giới thành một hình tròn có bán kính 2,5m, thời gian duy trì cũng giảm xuống còn 40 phút. Có điều, sau đó chỉ cần khuân đồ lên xe tải thôi nên cũng không mất nhiều thời gian.
Dù sao sau khi có được dị năng, thể lực của dị năng giả cũng tăng lên rất nhiều. Hơn nữa, bởi vì các cửa hàng đều ngay cạnh nhau, vậy nên cũng tiết kiệm thời gian hơn rất nhiều. Đến lúc thu dọn xong hết 9 cửa hàng, cũng chỉ mất gần 30 phút.
Lần này thu hoạch cũng coi như bội thu, vậy nên tâm trạng của mọi người đều rất tốt. Thân thể mệt nhọc cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn hẳn. Bởi vì lúc đến đã đi qua con đường này, vậy nên bây giờ đi về liền dễ đi hơn rất nhiều.
Lúc về đến nhà thì mới gần 4 giờ chiều, còn khoảng 1 tiếng nữa mới đến lúc mặt trời lặn. Vậy nên mọi người liền tranh thủ lúc trời còn sáng mà vận chuyển hết đồ vào trong nhà.
Bởi vì mấy thứ tìm được chủ yếu là mấy thứ như mắm, muối, cá khô, hải sản khô, cùng một ít gạo và bún miến khô các loại, đều là mấy thứ để lâu không lo bị hỏng.
Nên ngoại trừ một ít đồ ăn vặt làm từ hải sản khô, mực khô và cá khô cay ngọt ra, bọn họ cũng chỉ nhét hết chúng vào trong thư phòng, khi nào cần đến thì lại lấy ra.
Làm xong hết thì trời cũng vừa tối. Tối nay đến lượt hai chị em Dương Lan, Dương Ngôn chuẩn bị đồ ăn. Hai người họ liền lấy luôn chỗ hải sản khô vừa mới kiểm được ra nấu luôn.
Bởi vì nhóm bọn họ đều là những người bản địa thành phố H hoặc là đã định cư được một thời gian, mà thành phố H lại là thành phố ven biển.
Vậy nên bọn họ đều rất hay ăn hải sản, hai chị em bọn họ chuẩn bị bữa cơm như vậy cũng rất hợp tâm ý mọi người.