Editor: Tiểu Nguyệt Nguyệt“ Vâng” Thiên Tình nghe được tiểu nha đầu khủng hoảng trả lời.Có chút khẩn trương, bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy áo ngủ bằng gấm, nam nhân này rất đáng sợ. Bàn tay nắm áo gấm không tự giác mà dùng sức, lòng bàn tay toát ra một tầng mồ hôi. Cửa bị đẩy ra, hai cái nha đầu hầu hạ Thiên Tình lập tức run rẩy hành lễ: “ Vương gia”“ Đi ra ngoài” Hắn lạnh lùng ra lệnh.“ Vâng”Nghe được tiếng bước chân ngày càng xa, Thiên Tình càng thêm bối rối, trái tim gắt gao thắt lại. Hắn đến làm cái gì? Hắn lại muốn tra tấn nàng sao?Hắn hơi hơi nhếch môi, lại toát lên một mạt cười lạnh. “ Ái phi, nghe nói ngươi đã ăn uống?’“ Vâng” Thiên Tình nhẹ nhàng nói.“ Hảo, tốt lắm” Hắn đột nhiên cười rộ lên, thanh âm cười nhưng không có nửa điểm lo lắng.Nàng có chút ngạc nhiên nhìn hắn. Không hề báo trước, hắn vươn tay ra nắm cằm của nàng, lạnh lùng nói: “ Ái phi, đêm dài từ từ, ngươi nói bổn vương muốn làm cái gì đâu?”“ Vương gia, Liên Nhi ra sao rồi?’ Thiên Tình lo lắng hỏi“ Nàng như thế nào còn tùy vào ngươi” Âu Dương Thanh Minh một câu nhưng làm người ta phải suy nghĩ“ Vương gia muốn như thế nào?” Thân thể Thiên Tình run rẩy, thể lực còn chưa hoàn toàn khôi phục, hắn muốn làm gì? Cho dù thể lực hồi phục nàng cũng không thể kháng cự hắn! Nàng nan kham nhắm mắt lại. Tùy hắn đi, trong mắt hắn mạng của nàng cũng thật sự không đáng giá! Không, nàng là kẻ thủ của hắn, kẽ đã giết hại thê tử của hắn mà thôi.Trên bầu trời trăng sáng như tỏ, nhưng trong lòng nàng lại hỗn loạn không thôi. Cho dù biểu hiện của nàng là lạnh nhạt nhưng lừa không được mình, nội tâm của nàng thực sợ hãi không yên.“ Như thế nào không nói?” Âu Dương Thanh Minh phun ra lời nói tu nhục nàng. “ nga, chẳng lẽ ái phi là muốn bổn vương trực tiếp làm luôn, cũng không cần chuẩn bị cái gì phải không?”Thiên Tình vẫn nằm yên lặng, không chút nhúc nhích.Đây là mệnh của nàng sao? Đây là tương lai của nàng sao? Một cái trượng phu lãnh huyết vô tình đối chính mình hận thấu xương, một tòa nhà lạnh như băng thân vương phủ, đây là cuộc sống của nàng về sau sao?Ách! Âu Dương Thanh Minh ánh mắt cao thâm khó lường, trên mặt của nàng tuyệt vọng che kín..Trong lòng Âu Dươn gMinh trầm xuống, biểu tình của nàng như vậy làm cho tâm của hắn chùng xuống một chút, nghĩ đến thống khổ mất đi người thân của chính mình, đều là nàng hại, đều là nàng hại. “ Chẳng lẽ ngươi không muốn mạng sống của Liên Nhi sao?’Thiên Tình thật mạnh lắc đầu, đôi mắt lại trống rỗng vô thần. Chậm rãi hé môi, nàng nhẹ nhàng nói: “ Vương gia muốn Thiên Tình đích thân hầu hạ phải không? Từ hôm nay trở đi, Thiên Tình liền không có tôn nghiêm”Nói xong, nàng trống rỗng đứng lên, nhẹ nhàng thoát đi quần áo của chính mình, vai hơi lộ ra, da thịt trắng nõn làm cho Âu Dương Thanh Minh hít một ngụm khí. Tay Thiên Tình vừa thả, tất cả quần áo liền rơi xuống đất, nàng không mảnh vải che thân đứng trước mặt hắn, hư vô mờ mịt nói : “ Vương gia thỉnh muốn làm gì thì làm, chỉ cầu ngươi thả Liên Nhi”Âu Dương Thanh Minh hơi hơi sửng sốt, tuy nhiên hắn thực cần khối này thân thể, khả nàng như thế phó mặc làm cho hắn thực sự không thích, đôi mắt thâm thúy tựa hồ có thể nhìn thầu lòng người. Tâm của nàng thực không yên đi? Lời nói tu nhục nàng không mang theo cảm tình từ mồm hắn phun ra: “ Ách! Như thế nao lại tự động hiến thân sao? Tiếu Vân Thiên nếu biết muội muội củ mình như vậy hạ tiện không biết có hay không xấu hổ, Thiên Tình công chúa, ngươi có biết bộ dáng hiện tại của ngươi giống cái gì sao?”Thiên Tình không nói gì, ánh mắt của nàng như trước trống rỗng vô hồn, đã sớm không có tôn nghiêm, hận cũng không hận nổi, tôn nghiêm là đâu? Chẳng phải đã bị hắn ném đi rồi sao?Âu Dương Thanh Minh đột nhiên tiến lên, ở trước ngực nàng tùy ý mà nhéo, Thiên Tình bị đau, nhưng không có kêu ra. “ Bộ dáng hiện tại của ngươi, so với kỹ nữ còn hạ tiện”Lời nói vô tình làm cho lòng Thiên Tình như bị giày xé, nhịn kho6ng được mà phản kích: “ Vương gia, ngươi làm kỹ nữ cũng có cao quý của họ đi”