Khi Tóc Mai Đã Bạc, Người Có Còn Bên Ta?

Chương 46:




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Bài thi tốt nghiệp mẫu giáo của Qua Qua, là chọn một nơi, xem gia đình như một đơn vị, chơi trò chơi hoá trang và chụp ảnh lưu lại.” Du Dao bấm vào thông báo, nói yêu cầu tốt nghiệp của con gái cho Giang Trọng Lâm ở đối diện nghe.
Nghe nói truyền thống của nhà trẻ này chính là như thế, mỗi học sinh lúc tốt nghiệp đều không làm bài thi viết kiểm tra văn hoá, chỉ cần hoàn thành một bài tập như vậy thôi, yêu cầu trẻ em và ba mẹ cùng nhau tham gia trò chơi hoá trang vui nhộn, chụp ảnh lại để lưu trữ ở trong nhà trẻ.
Du Dao làm cô giáo trong trường, đương nhiên mới sáng sớm đã nhận được thông báo, lúc trước cô nghe hiệu trưởng và các đồng nghiệp khác nhắc tới, còn đặc biệt đi lật tìm bài tập của các khoá học sinh trước được lưu trữ ở trường, nhìn thấy đủ các hoạt động hoá trang loè loẹt, muôn màu muôn vẻ. Có vài gia đình vô cùng nghiêm túc, đạo cụ hoá trang tinh xảo, sự giao lưu của ba mẹ với con cái rõ ràng có thể thấy được không khí gia đình rất tốt. Mà có một vài gia đình ăn mặc khá là sơ sài và buồn cười, rõ ràng là đang đối phó cho qua chuyện, bởi vì gương mặt đầy vẻ sống không bằng chết của người lớn đối lập hoàn toàn với với vẻ hưng phấn của con trẻ, cũng khiến người ta kiềm không đậu mà bật cười thành tiếng.
Ngoài ra còn có một số điều thú vị nữa, nhân vật được chọn để hoá thân rất tiếu lâm hài hước, ảnh được chụp ra quả thực có thể đem đi làm meme được rồi. Du Dao thậm chí còn thấy được ở trong đấy có một đại gia đình gồm ba mẹ, con cái và ông bà nội, ông bà ngoại đều đồng loạt có mặt, nhân vật sắm vai khiến Du Dao cảm thấy rất quen thuộc, là nhân vật trong một game nào đó lúc cô mười mấy tuổi rất ưa thích. Hiển nhiên, giả làm nhân vật của một game sớm đã lỗi thời ở cấp độ ‘cổ lỗ sĩ’ như thế này, chắc là ý tưởng của người lớn thế hệ trước trong đại gia đình này. Dù sao thì, những người năm đó lớn ngang ngang cô, xem các loại game anime thế này mà lớn lên, đều đã trở thành ông lão, bà lão cả rồi.
Nhìn bao nhiêu tấm ảnh tốt nghiệp của học sinh như thế, Du Dao cũng đang đắn đo về nội dung ảnh chụp tốt nghiệp của Qua Qua nhà mình.
“Chúng ta giả làm nhân vật gì mới hay đây nhỉ?” Du Dao vì điều này đã đặc biệt triệu tập một hội nghị gia đình, nhằm trưng cầu ý kiến của hai thành viên còn lại trong nhà về việc này.
Thầy Giang dạo gần đây đang ‘dưỡng thân’, đã dưỡng thành một ông lão ‘Phật hệ’ rồi, nói chuyện đều là ‘Được thôi’, ‘Có thể’, ‘Đều được’, bây giờ nghe thấy câu hỏi của cô, anh cười nhẹ bảo: “Anh không có ý kiến gì hết, đều nghe hai mẹ con đó.”
Du Dao sớm đã đoán được anh sẽ không thể nêu ra ý kiến mang tính chất xây dựng nào, trực tiếp chuyển hướng sang Qua Qua, “Qua Qua, đây là bài tập của con, con nói thử suy nghĩ của con đi.”
Qua Qua quỳ trên ghế đẩu, hai tay chống lên bàn nói: “Chúng ta giả làm ‘Tiểu hoa tiên’ (Nàng tiên tí hon) đi mẹ! Ba chị em tiểu hoa tiên! (Ba nàng tiên tí hon)”
Ba chị em ‘Tiểu hoa tiên’ bé nói, là nhân vật chính trong bộ phim hoạt hình gần đây, ba nhân vật mặc những chiếc váy đáng yêu lần lượt là màu đỏ, màu lam và màu vàng, là ba thiếu nữ ‘Tiểu hoa tiên’ trên đầu cài một bông hoa to lớn.
Du Dao thử tưởng tượng ra cảnh thầy Giang mặc váy, cài hoa trên đầu một xíu, đúng là không dám nhìn thẳng, cô than trời một tiếng, thống khổ lấy tay che lại mắt mình, cảnh tượng này quá là đau mắt! Không được, không thể đối xử như thế với thầy Giang, lương tâm của cô không cho phép.
Cô quay đầu nhìn thầy Giang, nhưng phát hiện thầy Giang vậy mà rất bình tĩnh, mặt không đổi sắc, hoàn toàn không bị ý kiến này doạ sợ. Không phải anh thật sự muốn đồng ý đấy chứ? Du Dao thử thay đổi vị trí suy nghĩ một chút, lấy trình độ cưng chiều của thầy Giang với con gái, rất có khả năng anh sẽ liều mạng bồi con gái đó. Nghĩ đến đây, cô không chút do dự, lập tức bắt lấy tay thầy Giang giơ lên, “Mẹ và ba đều bỏ phiếu phản đối, ý kiến của Qua Qua vô hiệu.”
Qua Qua phồng mặt ngồi trên ghế, đầy mặt không vui.
Du Dao ngẫm nghĩ một hồi nói: “Nếu không chúng ta giả làm công chúa Disney đi, công chúa rồng mới nhất. Vừa hay trên đường Nam Trọng vừa mở một công viên giải trí Disneyland, chúng ta có thể đến đó chụp ảnh,”
Disney phát triển đến nay, bắt đầu tính từ tác phẩm đầu tiên được sản xuất sớm nhất, bây giờ đã ra mắt được khoảng 30 công chúa rồi, bộ hoạt hình điện ảnh được phát hành năm ngoái, nhân vật chính là một cô công chúa rồng ngoài hành tinh, có đuôi và sừng dài. Lúc đó một nhà ba người các cô còn cùng nhau đi rạp chiếu phim xem, sau khi xem xong Qua Qua vô cùng thích người bạn thân của công chúa là chú rồng đuôi dài, thầy Giang mua cho bé một cái gối ôm hình rồng lớn y như trong phim, Du Dao lợi dụng con rồng đó, dỗ dành Qua Qua tập thành thói quen ngủ một mình ở căn phòng khác, bây giờ mỗi ngày Qua Qua ngủ phải ôm lấy chú rồng đó mới được.
Nghe thấy lời đề nghị của mẹ, Qua Qua lại lên tinh thần, nhảy cẫng lên nói: “Được, chúng ta giả thành ‘rồng rồng’ ạ”
Du Dao biết ngay bé chắc chắn sẽ đồng ý, cô hài lòng phân vai diễn, “Vậy được, Qua Qua của chúng ta tất nhiên phải làm công chúa rồng, vậy thì mẹ sẽ…”
Cô còn chưa nói xong, Qua Qua liền cào chiếc bàn lớn, to giọng nói: “Con không làm công chúa rồng, con muốn làm Đại ma vương!”
Đại ma vương là một con rồng đen ma thuật có bộ râu trắng dài thòng quét đất, nếu người có chiều cao làm thì đúng thật rất phù hợp, nhưng… một cô bé chiều cao khiêm tốn thế này, tại sao lại không muốn làm một tiểu công chúa xinh đẹp, mà ngược lại muốn làm một đại ma vương xấu xí với bộ râu bạc trắng chứ?
Qua Qua giành lấy nhân vật cho mình, lại chỉ về phía mẹ, “Mẹ làm Công chúa rồng.” Sau đó chỉ về ba mình, “Ba là Hoàng tử nhỏ.”
Trong bộ phim điện ảnh này, Đại ma vương phản diện muốn sống lâu trăm tuổi, thế là bắt lấy hoàng tử nhỏ ma thuật thần kỳ, biến hoàng tử nhỏ thành thuốc uống để kéo dài tuổi thọ, công chúa rồng vượt qua mọi chông gai đánh bại đại ma vương giải cứu cho hoàng tử nhỏ, quốc vương rất cảm động, nên đã gả hoàng tử nhỏ cho công chúa, cuối cùng căn cứ theo kịch bản có một kết cục tốt đẹp, viên mãn.
Hoàng tử nhỏ biến thành hoàng tử già, điều này là rất có thể đấy. Du Dao đột nhiên cảm thấy ý kiến của Qua Qua rất tuyệt, ngay lập tức bắt tay chuẩn bị, quần áo có thể mua kiểu tương tự, nhưng kích cỡ lại không vừa người, Du Dao nhờ chị dâu Nhiếp hàng xóm giúp đỡ, chị dâu Nhiếp vô cùng toàn năng, còn có thể may quần áo nữa cơ, sửa quần áo cho vừa người chỉ là chuyện nhỏ, bà ấy nhanh chóng làm xong. Còn có một ít đạo cụ nhỏ, Du Dao đích thân ra tay chế tác. Ví dụ như ma trượng của Đại ma vương, sừng và đuôi của công chúa rồng.
Thành phẩm cuối cùng cũng khá là tuyệt, Qua Qua đội tóc giả vào, mặc áo choàng cổ lông của nhân vật phản diện, Du Dao đeo sừng và đuôi của rồng, vác thêm một thanh kiếm nhựa, mà thầy Giang, anh mặc quần áo của hoàng tử nhỏ, bên eo treo một thanh nhuyễn kiếm, đeo găng tay trắng, trông có vẻ cũng khá đẹp trai.
Người một nhà chuẩn bị xong xuôi, dưới ánh mắt hiếu kỳ của người đi đường, đi đến công viên giải trí Disneyland mới mở, kết quả mới đến cổng, liền trùng hợp đụng vào một tổ hợp nhân vật Công chúa rồng khác. Đó cũng là một nhà ba người, đứa bé gái giả làm hoàng tử nhỏ, người ba giả làm công chúa rồng, người mẹ nhưng lại sắm vai chú rồng đuôi dài bạn thân của công chúa rồng.
Sáu người họ ngơ ngác đưa mắt nhìn nhau, cô bé con thẹn thùng bẽn lẽn gọi Du Dao: “Cô giáo Cá.”
Mẹ của bé gái vội vàng chào hỏi, “Cô Du, khéo quá, gia đình mình cũng chọn nơi này à.”
Cô bé này cũng học chung nhà trẻ với Qua Qua, cũng là học sinh của Du Dao, Du Dao và họ chào hỏi xong, bụng nghĩ, đúng là khéo quá trời, đều chọn nơi này, còn giả làm nhân vật trong cùng bộ phim Công chúa rồng nữa chứ, may mà nhân vật khác nhau, nếu như đụng hàng nhân vật nữa, vậy thì ngại ngùng quá đi mất.
Hai gia đình khách sáo cùng nhau đi vào công viên giải trí, sau đó họ đều há mồm ngạc nhiên ngơ ngác nữa, bởi vì đối diện lại đụng thêm một gia đình ba người, cùng chọn công chúa rồng, bé trai của gia đình đó giả làm công chúa rồng, ba làm đại ma vương, mẹ ngược lại làm hoàng tử nhỏ.
“Ồ, cô giáo Cá!” Bé trai giơ kiếm nhỏ hướng về phía bên đây kêu lớn. “Cô giáo Cá và con giống nhau, đều là công chúa rồng, kiếm của cô lớn hơn con quá trời luôn!”
Du Dao: “…” Khéo quá đi mất, lại là học sinh trong nhà trẻ của họ, cho nên vì sao mọi người đều chọn nơi này chứ, lại đồng thời chọn Công chúa rồng luôn?!
Chẳng lẽ, suy nghĩ của cô thật sự ‘đại trà’ đến thế ư? Du Dao im lặng phun một ngụm máu trong lòng, len lén liếc thầy Giang một cái, thầy Giang chú ý đến vẻ mặt của Du Dao, thấp giọng nói với cô: “Không sao đâu, chúng ta có công chúa rồng giỏi nhất mà.”
Dạo này thầy Giang không khen ai thì thôi, vừa khen người ta thì sẽ một phát bắn trúng hồng tâm, trong nháy mắt Du Dao được anh tiếp thêm một thanh máu tràn đầy, lê theo đạo cụ là cái đuôi dài nhanh chóng đi theo mọi người kiếm nơi chụp hình.
Đầu tiên là chiến trường hỗn loạn của ba đứa bé, Qua Qua và hai cậu bé, cô bé khác, lần lượt là đại ma vương, công chúa rồng, và hoàng tử nhỏ, kết quả là cậu bé đóng vai công chúa rồng không muốn chơi cùng với cô bé đóng vai hoàng tử nhỏ, chỉ đuổi theo chơi với đại ma vương Qua Qua, nhưng Qua Qua chỉ muốn chơi với cô bé hoàng tử nhỏ, bắt lấy hoàng tử nhỏ không buông ra, loại kịch bản cũ máu chó tình tay ba OOC này Du Dao xem đến khoé miệng cười muốn rút gân, chụp không ít ảnh của ba đứa nhỏ, nghĩ thầm đợi khi Qua Qua lớn lên cho bé xem để bé tự hồi ức về khoảnh khắc ‘tủi nhục’ lúc nhỏ này của mình—Mấy loại ảnh chụp lịch sử đen tối này của Qua Qua, cô còn rất nhiều đấy.
OOC – Là từ viết tắt của Out of character, nghĩa là nhân vật trong fic không xử sự như tính cách vốn có của họ ở bên ngoài.
Sau khi tạm tách ra với hai gia đình còn lại, một nhà ba người đi đến khu vui chơi chủ đề đại dương trước, xung quành tràn ngập tiếng cười nói của con nít, đương nhiên cũng có rất nhiều người lớn, mọi người giả làm các nhân vật đa dạng khác nhau giống họ cũng không phải số ít, cho nên gia đình các cô cũng không hề hấp dẫn sự chú ý của mọi người, chỉ là lúc Du Dao dắt tay Qua Qua lôi kéo thầy Giang ngồi trên chiếc ghế hình vỏ sò để nghỉ ngơi, có vài cô gái chạy tới ngại ngùng hỏi có thể chụp hình chung một tấm không, còn khen thầy Giang lão vương tử (hoàng tử già) rất đẹp trai nữa.
Du Dao: “…”
Thầy Giang đợi mấy người đó rời đi, nghiêm túc nói với cô: “Em đẹp trai hơn anh, anh tự cảm thấy hổ thẹn không bằng, cam bái hạ phong, thua tâm phục khẩu phục.”
Du Dao dở khóc dở cười: “Đâu phải chuyện gì em một hai cũng muốn thắng anh đâu?”
Trong khu vui chơi chủ đề đại dương có rất nhiều tiểu mỹ nhân ngư, đều là do các nhân viên công tác hoá trang thành, Qua Qua nhìn thấy vô cùng hâm mộ ước ao, lôi kéo Du Dao nói lần sau bé phải giả làm mỹ nhân ngư.
Đến khu vực giải trí chủ đề công chúa rừng xanh, người càng ngày càng đông, đứa bé lì lợm Qua Qua này vừa không chú ý đã chạy lủi vào trong đám đông, Du Dao sợ bé chạy lạc mất, nhấc chân đuổi theo bé, cái đuôi dài không cẩn thận rơi trên mặt đất cô cũng không phát hiện ra, thầy Giang chỉ đành theo sau cô nhặt đuôi dài lên, rồi lại dí theo hai mẹ con.
Du Dao khó khăn lắm mới níu được Qua Qua trong đám người, sừng trên đầu cũng bị người ta chen đến rơi mất rồi. Thầy Giang ôm lấy đuôi và sừng của cô, còn có thanh kiếm nhựa to mà nửa đường cô vứt đi, khi anh tìm được hai mẹ con, thấy bà xã của mình đầu tóc bù xù, thở hổn hển túm lấy con gái với bộ râu trắng bị rớt xuống cổ, động tác đầu tiên của thầy Giang là giơ thiết bị đầu cuối lên chụp ngay khoảnh khắc này lại.
Du Dao: “…” Nhìn thấy vợ mình vừa mệt vừa tức không tới an ủi trước ngược lại đi chụp hình, xem ra thầy Giang bị ‘high’ rồi.
Ảnh tốt nghiệp của Qua Qua giữa một dàn ảnh chụp tốt nghiệp của những đứa trẻ khác không phải rất đặc biệt, nhưng khi Du Dao nhìn từng tấm hình của gia đình mình đều không kìm được phải nở nụ cười, đây là niềm vui ‘ngầm’ bí mật chỉ thuộc về gia đình họ mà thôi.
Một nhà 3 người của họ, cô, Giang Trọng Lâm và Qua Qua, là một vòng tròn, một vòng tròn viên mãn.
(*) Ở đây tác giả chơi chữ: “是一个圆,圆满的圆。”Tác giả muốn ngụ ý người một nhà thầy Giang là một gia đình viên mãn.
Tháng 9, Qua Qua rời nhà trẻ lên tiểu học, trường tiểu học công lập số 2 Hải Thành. Hai người Du Dao và Giang Trọng Lâm mỗi người dắt một tay của Qua Qua, đứng gần cổng trường của bé chụp chung một tấm ảnh.
Mặt trời của tháng 9 vẫn nóng rực như cũ, Qua Qua mặc chiếc váy đồng phục nhỏ mới tinh, vẻ mặt đậm nét hồn nhiên trẻ thơ, nghịch ngợm đung đưa tay của ba mẹ mãi. Sau lưng của gia đình họ, hoa dâm bụt tím nở rộ cả góc trời, đóng cùng một khung hình với gia đình ba người các cô.
Chú thích:
- Tiểu hoa tiên:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.