Khoái Xuyên Chi Hoa Thần Chi Ái

Chương 108: Thế Giới 4 - Đối đầu Sinh Tử (H)




Chiến lợi phẩm bọn họ đem về từ Căn cứ Y chính là không ít hạt giống biến dị đã được gieo trồng chờ ngày thu hoạch cùng với những tinh thạch cấp S cung cấp, xử lý nguồn nước và năng lượng, lượng lớn nhiên liệu có thể đủ cho phi thuyền bay liên tục trong mười năm. Đúng là một chuyến làm ăn có hời.
Rick tiến tới chỗ Quý Tử Hiên, đưa cho cậu bình nước nhiều màu được đông kết từ năng lượng thạch lấy được ở Sở Nghiên cứu, đã được bộ phận Dược y kiểm tra mức độ an toàn, có thể tăng cường sức khỏe, “Cho cậu này.” Rick đỏ mặt ngượng ngùng, nhớ Dạ Vũ có nói Quý Tử Hiên thích nước nhất đi, hẳn là cậu ta sẽ thích nhỉ.
“Cảm..cảm ơn.” Ôi đôi mắt xanh biển mê người kia, mỗi lần nhìn vào lập tức làm cậu nhớ đến Hàn Thiên Dật ánh mắt như biển cả, mỗi cái chớp mắt đều lạnh lùng nhưng chứa đựng cả bầu trời bác ái mênh mông.
“Tử Hiên, tôi đau, muốn về phòng nghỉ.” Mộ Hi chính là không vừa mắt thái độ của người này đối với Rick, sao cứ như nhìn ý trung nhân vậy, rốt cuộc là hắn bỏ sót chỗ nào chứ?
“Ân, cảm ơn anh, tôi phải dẫn anh ta về phòng.” Quý Tử Hiên lễ phép cảm ơn người đã cho mình bình nước quý giá đó, phải ở Sở Nghiên cứu Y thì mới biết được giá trị liên thành của lọ nước này, không những cung cấp năng lượng tinh khiết giúp dị năng giả tấn cấp, còn giúp thanh lọc tẩy trừ độc vật bên trong cơ thể, mỗi lần chỉ cần dùng ngụm nhỏ là đã hiệu quả bất ngờ.
Vừa về tới phòng, Mộ Hi giận dỗi tiến lên giường đưa lưng về phía cậu, Quý Tử Hiên có gọi thế nào hắn cũng không trả lời. Hệt như đứa trẻ lên ba làm nũng chờ người dỗ dành.
Chờ một hồi lại không thấy người đâu, lúc Mộ Hi quay đầu lại đã cảm thấy tức muốn nổ phổi, hắn còn đang giận dỗi mà cậu có thể ngồi bên kia rót nước của tên khốn Rick đưa cho, này khác nào là bỏ mặc hắn chạy theo tình nhân mới. Làm phản rồi, thật là tức quá đi mà, lại xoay đầu diện bích, thế giới này đầy rẫy sự vô tình, ái nhân không thương mình thì biết làm sao?
“Nè, anh uống thử tí đi, nước ngũ sắc này rất có lợi cho vết thương của anh, lúc ở Viện nghiên cứu, tôi lúc nào cũng khao khát được nếm thử dù chỉ một giọt, cứ tưởng mãi mãi chỉ là mơ ước, không ngờ lại có lúc thành sự thật thế này.” Quý Tử Hiên vỗ nhẹ vai Mộ Hi, chậm rãi nói đầu đuôi.
Mộ Hi vừa nghe cậu nhắc lại chuyện, trái tim đau đớn không thôi, nếu lúc đó kế hoạch bỏ trốn của hắn không thất bại đã có thể đem cậu đi cùng, nếu hắn xuất hiện sớm hơn trong sinh mệnh của cậu có phải hay không hai người bọn họ đã thật hạnh phúc.
Mộ Hi nhận lấy cốc nước đủ màu xinh đẹp làm tâm can hắn rỉ máu, uống hết cả ngụm vào miệng, lại kéo lấy đầu Quý Tử Hiên đem môi mình dâng lên đôi môi hồng nhuận như cánh hoa đào của cậu, trao tới nụ hôn say đắm, chuyển toàn bộ lượng nước vừa uống sang cho thiếu niên ngây ngô còn chưa hiểu chuyện gì phát sinh.
Hắn mới không nói cho cậu biết, cơ thể hắn hoàn toàn miễn dịch với những loại nghiên cứu nơi này, hay nói cách khác, chính là không thể hấp thu những năng lượng cũng như dược tính trong nước, như vậy thì không cần lãng phí, mượn hoa kính phật, đem trả lại cho cậu trai trẻ đáng yêu này.
“Ân, ân, a..” Quý Tử Hiên phát ra những âm tiết không rõ ràng, muốn thoát ra nhưng lại bị đối phương giữ chặt, không thể dịch chuyển, nụ hôn sâu làm cho cậu hít thở không thông, đến lúc kết thúc giữa hai đôi môi đã xuất hiện một sợi chỉ bạc rung động lòng người.
“Anh làm gì vậy?” Quý Tử Hiên tức giận, sao người này lại ép cậu nuốt xuống toàn bộ nước ngũ sắc rồi, rõ ràng là cho hắn uống để phục hồi sức khỏe mà.
“Anh chính là hôn em.” chữ cuối đã bị nuốt chửng trong sự giao thoa của hai đôi môi mềm mại, nụ hôn lần này không mãnh liệt như vừa rồi, chỉ nhẹ nhàng sâu lắng, như thể hiện tâm ý của người mới yêu, Mộ Hi dùng trán chạm lên thái dương của Quý Tử Hiên, “Nói cho anh biết, tại sao cách em lại nhìn Rick lại lạ như vậy? Em thích gã ta sao?” Lòng vẫn không yên về suy nghĩ đó của mình, nhưng lại nhất mực muốn làm rõ chuyện này.
“Không.. không phải.” Quý Tử Hiên ấp úng lắc đầu, cậu không muốn làm nam nhân trước mặt này hiểu lầm, lại không giải thích được sự cạnh tranh cùng lòng mến mộ mình dành cho Hàn Thiên Dật.
“Em không muốn nói cũng không sao.” Mộ Hi gục đầu xuống vai cậu, có một số chuyện không thể gấp gáp, chỉ là trong lòng khó chịu quá.
“Rick có đôi mắt rất đẹp, giống hệt Hàn Thiếu tướng, mỗi khi nhìn vào ánh mắt đó, tôi.. tôi không biết phải diễn tả tâm trạng của mình lúc ấy như thế nào.” Quý Tử Hiên ngập ngừng, cậu vẫn luôn cho rằng Hàn Thiên Dật là đối thủ một mất một còn của mình, lại không thể cưỡng lại được ánh hào quang, trái tim to lớn của người nọ, nó soi rọi không chỉ có cuộc đời tối tăm của cậu, còn đưa đường dẫn lối cho cả Binh Đoàn Thiên Tử, còn cả nhân dân Đế Quốc.
(Lời của tác giả: í, vẫn chưa có H, chương sau nha mọi người ơi:>)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.