Khoái Xuyên Chi Hoa Thần Chi Ái

Chương 26: TG1 - Chấp niệm khó quên




Ngồi trên băng ghế sô pha ở phòng khách, sốt ruột chờ đợi tin tức bên phía Tề Thiên Hựu, Tử Lê cảm thấy trái tim mình thấp thỏm không yên.
"Cạch" vừa nghe được tiếng cánh cửa mở ra, anh hướng mắt nhìn người đang bước vào, lo lắng cùng bất an dường như dâng đến đỉnh điểm.
"Sao anh lại ngồi ngây ngốc ở đây thế?" Tề Thiên Hựu nhìn anh mỉm cười.
"Ân.. Bên kia mọi chuyện có ổn không? Bọn họ có làm khó em không?" Tử Lê cũng không biết mình chờ đợi điều gì.
"Mọi chuyện đều xong cả rồi, bất quá..." Tề Thiên Hựu nói ngắt khoảng là Tử Lê hồi hộp đến cực điểm. Thấy mặt anh biến sắc rồi, cậu cũng không nỡ đùa anh tiếp, liền nói hết: "Bất quá, em bị ba đuổi ra khỏi nhà, tập đoàn Tề thị sau này cũng không cần tới,... từ giờ phải chờ anh nuôi em rồi."
Dứt lời chỉ thấy thân ảnh còn đang lo lắng kia không biết từ khi nào đã chạy tới ôm chặt lấy cậu, đôi tay thoạt nhìn có chút gầy gọt của anh vậy mà vô cùng hữu lực siết chặt thắt lưng cậu. "Cảm ơn em!" cũng không biết vì điều gì, vì không từ bỏ anh hay vì sự trả giá cho tình yêu này, nhưng thế nào đi chăng nữa thì cũng xứng đáng với hai tiếng "cảm ơn" đó.
Đáp lại lời cảm ơn của Tử Lê, Tề Thiên Hựu khẽ nói "Em yêu anh" chân thành lại sâu sắc. Thời gian như ngừng lại tại giây phút ấy, đối với Tử Lê lúc này, tất cả đều không còn quan trọng bằng người mà anh đang ôm lấy.
[Chúc mừng ký chủ, chỉ số hạnh phúc của nhân vật mục tiêu hiện tại là 99.] Hệ thống đúng lúc thông báo.
Chỉ còn thiếu chút thì y có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi, Dạ Vũ vui mừng muốn nói cho Cố Huyền Mặc.
Hắn lúc này đang tiếp điện thoại với vẻ trầm ngâm suy tính, "Nếu phía họ có hành động rồi, thì chúng ta cũng đến lúc nên thu lưới" giọng nói vô cảm mang theo sự cân nhắc thiệt hơn.
Thấy hắn vừa cúp máy, Dạ Vũ đã chạy vào hỏi: "Là chuyện của tập đoàn Tề thị sao anh?"
"Ân, bọn họ đã ra tay, có lẽ Tề thị chuẩn bị rơi đài. Bên chỗ Tề gia, Tề Thiên Hựu đã từ bỏ quyền thừa kế, lão gia chủ Tề Thiên Minh quay lại tiếp quản tập đoàn, lần này ông ta khẳng định sẽ không chịu nổi một đòn của bọn họ." Cố Huyền Mặc chậm rãi phân tích.
"Vậy anh có cách nào giúp hai người kia không? Chỉ số đã đạt 99 rồi, chỉ cần qua được chuyện này, em nghĩ sẽ hoàn thành nhiệm vụ." Dạ Vũ hiếm khi tập trung lý giải.
"Lưới đã giăng sẵn, chỉ chờ bọn họ lao vào thôi." Nói rồi, đưa tay nhu nhu mái tóc bạch kim của y mà anh cực kỳ yêu thích.
Tập đoàn Tề Thị
Ngày đầu tiên quay trở lại sau khi quyết định nghỉ hưu, nhường toàn bộ quyền điều hành cho con trai của mình, hiện tại Tề Thiên Minh đang đối mặt với sự phản đối gay gắt từ hội đồng quản trị, trong đó có những chiến hữu trước đây cùng ông gầy dựng tập đoàn, có cả những gương mặt mới vào sau khi tập đoàn lớn mạnh, nhưng hiện tại, tất cả bọn họ đều cùng chung ý định buộc ông thoái lui nhượng quyền quyết sách.
Tề Thiên Minh ho khan "khụ khụ" nhất mực chống đỡ, "tôi đã nói chuyện của A Hựu tôi sẽ không để nó ảnh hưởng đến cổ phiếu của Tề thị, còn có các chính sách phát triển đã được đề ra trước đó,..khụ khụ..."
"Ông đã có tuổi rồi, vẫn nên nghỉ ngơi bồi dưỡng sức khỏe thì hơn." Gương mặt cổ đông quen mặt lên tiếng.
"Phải rồi, xem xem lớp trẻ hiện nay có bao nhiêu anh tài, không có Tề Thiên Hựu thì cũng có Tề Doãn Văn, đứa trẻ đó thực lực cũng không kém đi." Nói tới đây, làm sao Tề lão gia còn không hiểu ý định của nhóm người bọn họ, muốn buộc ông thoái vị còn không phải sao.
"Tôi đã nói, chỉ cần tôi còn ở đây, khụ khụ, mọi chuyện đều do tôi quyết định." Tề Thiên Minh gắng gượng lên tiếng.
"Nhị thúc muốn quyết định, lúc này đây cũng không có cơ hội nha" Tề Doãn Văn từ bên ngoài bước vào.
"Tại sao mày lại tới đây, khụ khụ?" Tề Thiên Minh kinh ngạc nhìn đứa cháu của mình. Gã là con trai của anh trai ông, trước giờ ông đều dốc lòng đào tạo gã nhưng không ngờ xảy ra việc rút quỹ công ty. Nghĩ tình anh trai nên chuyện gã tham ô ngân sách Tề thị lần đó ông đã bỏ qua, với tội trạng đủ để vào tù bóc lịch mấy năm, chỉ bị giáng chức xuống thành trưởng phòng nho nhỏ, vậy mà không an phận, giờ đây lại xuất hiện ở cuộc họp cổ đông lần này.
"Sao tôi không thể ở đây, nhị thúc nói xem với số cổ phần của ba tôi để lại, cộng thêm số cổ phần của các vị ngồi ở đây, có đủ để hạ bệ thúc chưa?" Dù là hỏi nhưng ngữ khí cực kỳ quả quyết. "Chưa kể đến, chỉ có một đứa con trai còn dạy không nên thân, thúc làm sao lo nổi cho tập đoàn Tề thị quy mô to lớn như vậy đây. Tôi chính là đang lo lắng cho thúc nha."
Làm sao biết được trước kia nghĩ tình nghĩa mà lưu lại một mầm họa; hiện tại sắp mất luôn cả công ty, Tề Thiên Minh vốn thân thể đang suy yếu, lại thêm cú sốc này, làm ông ngã khuỵu xuống hoàn toàn hôn mê.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.