Khoái Xuyên Chi Hoa Thần Chi Ái

Chương 79: TG3 - Ước hẹn Vong Xuyên




"Bẩm Thần quân, toàn bộ Phong Quang điện chúng thần đã lục soát khắp nơi, phong tỏa Cửu trung thiên vẫn không tìm thấy bóng dáng của công tử." Thuộc hạ lo lắng bẩm báo.
Đã hai ngày kể từ khi Mạn Châu Sa mất tích, Tử Uyên tuyệt không hiểu nổi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đêm hôm đó hai người rất hòa hợp đi, Sa nhi còn vô cùng chủ động, phải rồi, trạng thái của cậu hôm đó quả thật có chút khác thường, sao hắn vậy mà không để ý tới.
"Tiếp tục tìm kiếm, Sa nhi thân cô thế cô, ngoại trừ nơi này cậu ấy có thể đi chỗ nào?" Không biết là đang nhắn nhủ thuộc hạ hay tự nói với chính mình, cả Thiên đình rộng lớn này, Mạn Châu Sa chỉ quen biết mỗi hắn,.. không phải, còn có Dạ Vũ, hắn vậy mà lại quên mất tiên quân bé nhỏ kia.
Nhưng đến Thanh Vũ điện, người bấy lâu nay vẫn tin tức thất tung lại hiên ngang ngồi tại ghế chủ vị. Dạ Vũ nhẹ nhàng nhấp môi tách trà hoa cúc, người ta nói dùng gì bổ nấy đi, chậc, cũng khá hợp khẩu vị.
"Tiên quân, rốt cuộc cũng tìm được ngươi." Tử Uyên lập tức tiến tới chỗ của Dạ Vũ, còn thiếu vài tấc liền chạm tới người thì bị kết giới che chắn.
"Thế này là thế nào?" Tử Uyên có chút nóng nảy nhìn y.
"Ngươi có biết tại sao ta lại chờ ngươi ở chỗ này không?" Dạ Vũ không hề đưa mắt nhìn hắn, vẫn chăm chăm nhìn ngắm mặt dây chuyền noãn huyết ngọc được điêu khắc thành hình bỉ ngạn đỏ trên tay.
"Tại sao nó lại ở trên tay ngươi? Sa nhi đâu, Sa nhi đang ở đâu?" Tử Uyên điên cuồng, liều mạng dùng lực phá tan kết giới nhưng không có kết quả. Không thể nào, tại sao lại như vậy.
"Ta kể cho ngươi nghe cố sự về Mạn Châu Sa, ngươi có hứng thú muốn biết không?" Câu nói của Dạ Vũ liền khiến cho Tử Uyên còn đang dùng lực đập phá bỗng yên tĩnh.
"Cố..cố sự về Sa nhi sao? Không phải cậu ta chỉ là đóa bỉ ngạn... hấp thu linh khí hóa hình người sao?" Tử Uyên lắp bắp.
"Thuở khai thiên tam giới Thần – Ma – Quỷ, tại Ma giới Vong Xuyên hà, có đóa bỉ ngạn tuyệt diễm hấp thụ linh khí trời đất hàng vạn năm, rốt cuộc cũng có ngày hóa thành nhân thể. Hoa đã đẹp, người lại còn ngàn phần đẹp hơn, dung mạo kiều diễm, sắc nước hương trời, vạn nhân mê muội. Thế nhưng, cậu ta lại đem lòng yêu sâu nặng một hồn phách thất lạc tại bờ Vong Xuyên, vì ái nhân xa lạ mà không ngại sử dụng cấm thuật, một lòng một dạ giúp thần hồn hắn ta quy vị. Ngờ đâu sau khi đại công cáo thành, hắn ta vong ơn phụ nghĩa, trở mặt thành thù, dẫn Thiên binh san bằng Ma giới, sát hại luôn cả đóa hoa xinh đẹp kia. Bất nhân, bất tín, bất nghĩa, phụ ước, ta hỏi ngươi Chiến thần Tử Uyên, ngươi có lý do gì mà bắt Mạn Châu Sa phải ở bên cạnh ngươi?" Dạ Vũ chỉ tay thẳng vào hắn hét to, bao nhiêu căm phẫn, bao nhiu oán hận của Mạn Châu Sa dường như y cũng cảm nhận được, đau đến tận tâm can.
"Không phải, không phải như vậy, Bích Nhạc bảo ta độ kiếp gặp nạn, hôn mê bảy trăm năm, ta chưa từng đến Vong Xuyên hà, càng chưa từng gặp Sa nhi, ta tuyệt đối không phản bội, thất tín, không phải vậy, ta muốn gặp Sa nhi, ta phải giải thích với cậu ấy..." Tử Uyên tuyệt đối không tin vào cố sự Dạ Vũ vừa kể, hắn mới không phải là tên phụ tình bạc nghĩa kia.
Dạ Vũ chẳng buồn nhìn hắn, thuận tay nhấp xuống ngụm trà, dù chuyện cũ đã kể vô cùng vắn tắt, giản lượt hết những tình yêu đôi lứa, chỗ chơi cờ, ngắm trăng gì đó, nhưng vẫn là quá dài, kể ra một lượt cũng khiến y khát nước, ực thêm vài ngụm, trà hoa cúc này không tệ đi.
"Điều cần nói ta đã nói, điều cần làm ngươi hẳn cũng nên làm. Duyên phận hai người đã cạn, đời này ắt phải vô duyên, không bằng buông tay chúc phúc cho cậu ấy, yêu một người... vốn không phải là chiếm giữ đi." Dứt lời, kết giới biến mất, thân ảnh Dạ Vũ mất hút vào hư không, Tử Uyên vội vàng thi pháp giữ người nhưng chỉ còn mảnh mơ hồ, bừng tỉnh giấc, hóa ra từ giây phút hắn đặt chân vào Thanh Vũ điện đã rơi vào ảo cảnh do người kia tạo ra, cuộc đối thoại vừa rồi chỉ là diễn ra trong thức hải của hắn, Dạ Vũ cũng chưa từng xuất hiện tại nơi này.
Trên đời này, người am hiểu thuật pháp tạo ra ảo ảnh cùng mộng cảnh mê hoặc thế nhân nhất không ai khác ngoài Quỷ Vương, xâu chuỗi hết thảy sự việc đã xảy ra cùng cố sự Dạ Vũ vừa kể, chân dung toàn bộ sự thật liền hiện ra trước mặt hắn. Tử Linh đăng, Bích Vân đan, bỉ ngạn Mạn Châu Sa, Quỷ vương Huyền Mặc, Ma giới, Vong Xuyên hà... tất cả mọi chuyện chính là như vậy đi, cho tới tận bây giờ hắn chỉ là kẻ ngu ngốc bị bọn họ dắt mũi, bị tính kế từ đầu tới cuối.
Sa nhi, nói cho ta biết, tất cả những chuyện mà ngươi đang làm, đều là vì Vô Trần hay sao? Đến tột cùng thì tình cảm giữa chúng ta, còn có tình yêu mà ta dành cho ngươi, ngươi có cảm nhận được sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.