Phó tổng thống giờ khắc này tức giận đến hoa mắt, ù tai, vừa định đứng dậy phản kháng thì trên màn hình lại chuyển tới một thước phim khác: “Lão tổ tông, lão tổ tông, tôn nhi vừa được người kia cho vật này, anh ấy còn nói rất ngọt, rất ngon, còn ngon hơn cả kẹo mà lão tổ tông mua cho ta.”
Đứa bé chưa đầy sáu tuổi ngơ ngác nhìn màn hình, gương mặt ngây thơ, bụ bẫm, kháu khỉnh chọc người thương, trên tay cầm ống dược màu huyết sắc quen thuộc đến tận trí não, đây chính là lô mẫu dược phẩm thu được từ hầm nghiên cứu của Môn Kinh, chính ông còn được đế quốc nhờ cậy chuộc ra lô ấy bằng bất cứ giá nào, hiện tại nhìn thấy tôn tử mình thương yêu nhất cầm lấy, định nuốt vào bụng, ông liền la hét thất thanh, “Đừng..tiểu Minh, đừng uống…”
Lại chạy đến ôm chân Cố Huyền Mặc, “van xin ngươi.. tha cho nó đi.. trẻ con vô tội..cầu xin ngươi”, giọng nói lắp bắp, gương mặt thất thần, lo lắng, Phó tổng thống thấy người kia không cảm xúc, liền ra sức dập đầu, miệng không ngừng nói: “cầu xin ngươi”.
“Thứ này rất nguy hiểm nha, không thể uống được đâu.” Thanh niên trong thước phim giật lại ống thuốc từ tay đứa trẻ, còn ra sức hù dọa: “thứ này nhóc chỉ cần chạm phải chút xíu thôi, liền biến thành quái vật, grừ grừ.., thế này.” Dạ Vũ giơ hai bàn tay, học cử chỉ nhát ma mấy đứa con nít trong nhà trẻ, thành công khiến thằng nhỏ khóc hu hu.
Thước phim được tắt đi, Phó tổng thống cạn kiệt sức lực ngồi bệt xuống, Cố Huyền Mặc lúc này mới tiếp lời: “các vị thử nghĩ xem, nếu người bị hại là chính bản thân mình, có ai đồng ý tha thứ và tiếp tục hợp tác cùng lũ sát nhân?”
Không một ai, chắc chắn không một ai! Cả hội trường yên ắng, đến mức có thể nghe thấy tiếng kim đồng hồ rơi, Tổng thống sau màn vừa rồi, cũng tự nhận ra được, có những chuyện, lùi một bước là đang tạo cơ hội cho kẻ khác dẫm đạp lên bản thân và tự trọng của quốc gia, dân tộc mình: “Chuyện này, liền theo quyết định của An thống soái!”, câu tổng kết sau cùng, chấm dứt cục diện phân tranh kịch liệt từ đầu đến giờ.
Cố Huyền Mặc trong ngày tuyên bố ba điều lệnh mới, làm cả Hoa quốc rúng động, chưa hiểu chuyện gì.
Thứ nhất, xử quyết toàn bộ những người có hành vi thử thuốc độc ở sự kiện Tĩnh Nhược, đại biểu là nhóm người Môn Kinh, bên cạnh đó, dính líu tới cả thành phần chính trị trung tâm như Uỷ viên ban chấp hành trung ương Hoa quốc cùng với các nhân vật tiếng tăm, tên tuổi khác, đều bị xử trí theo tội danh, nặng thì phán tử hình, nhẹ thì cách chức, tù giam.
Thứ hai, tuyên bố nâng cao đời sống an sinh, mở rộng các dịch trạm tại tất cả thị trấn lớn nhỏ, nhằm nắm bắt rõ ràng tình hình an ninh, đời sống khu vực.
Cuối cùng, đơn phương chấm dứt mọi sự can thiệp của đế chế quân phiệt lên Hoa quốc, đồng thời lên án tội ác của họ, buộc họ trả lại công bằng cho những nhân mạng đã bị sát hại.
Chính sách vừa hạ xuống, Cố Huyền Mặc chắc chắn đây sẽ là trận chiến giành lại danh dự quốc gia nảy lửa thì bất ngờ buộc phải đối đầu thêm với thành phần nghĩa quân ái quốc.
Từ khắp báo đài, truyền thông, các mặt trận tin tức lớn nhỏ, truyền đơn rộng khắp, trên đó là những hình ảnh, tin tức về sự kiện Tĩnh Nhược, thể hiện sự bất tài của giới lãnh đạo, sự ác độc của những tên bán nước, cùng với sự can thiệp vô nhân tính của kẻ địch.
Những bảng tin này vừa truyền ra, lòng dân tức khắc rối loạn, số người trước nay không ủng hộ lãnh đạo Hoa quốc lại nghe sự xách động đứng dậy biểu tình, dẫn đến đất nước rối ren, một phen chấn động.
Giới lãnh đạo như ngồi trên đống lửa, nếu nhân dân đảo chính, chiếc ghế họ đang ngồi, địa vị họ đang mang, tiền tài họ đang nắm giữ sẽ mất hết.
Đối diện với thế cục mỗi ngày đều biểu tình làm loạn khắp nơi, mất đi trật tự yên bình vốn có, Dạ Vũ đêm nào cũng nhìn thấy ái nhân quây quần xử lý sự vụ tới sáng, nghỉ ngơi chưa đủ lại tiếp tục công việc, đối phó với nội loạn, ngoại chiến song phương.
[Hệ thống, có phải là gần đến đoạn khởi nghĩa nổi lên, nữ chính vì đỡ đạn cho nam chủ mà đi bán muối không?] Dạ Vũ nhớ lại cốt truyện một lượt, ngầm suy đoán nếu không phải vì sự xuất hiện của y, người sẽ theo nam chính đến Tĩnh Nhược, Thanh Xuyên chắc chắn là Tuyên Hà đi, hừ hừ, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, tiểu tam xinh đẹp thì có đại yêu tinh khắc chế, trước khi cùng tiểu Phàm theo chân Cố Huyền Mặc, Dạ Vũ tốt bụng tặng cho nữ chính hai liều thuốc xổ, nhất định sẽ bị tào tháo rượt chạy sáng đêm, hừ hừ.
[Chính xác, ký chủ quả nhiên liệu chuyện như thần.] Hệ thống quân cảm thấy cần phải vuốt lông chủ nhân nhà mình để lấy lại độ hảo cảm trước kia đã mất đi.
Nào ngờ Dạ Vũ chỉ hỏi cho có, chẳng thèm tung hứng với nó, Hồng Nhiên đau lòng, [ký chủ..ký..]. Được copy 𝘁ại ~ T𝙧ùmT𝙧𝘶yệ n.𝓥n ~
[Còn kêu nữa ta ký đầu ngươi!] Dạ Vũ tập trung phân tích.
Trong cốt truyện, là do Tuyên Hà thông báo về cho nghĩa quân, tạo nên cục diện rối rắm ngươi chết ta sống, đôi lứa đôi nơi, vậy lần này cô ta không tham dự, rốt cuộc là ai đã truyền tin tức.